Nữ pháp y của tổng tài mặt than - Chương 310
Đọc truyện Nữ pháp y của tổng tài mặt than Chương 310 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than – Chương 310 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 310
Mạch Tiểu Miên yên lặng ngồi ở phía sau, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa kính.
Xe chậm rãi lăn bánh trên đường…
“Dừng xe một chút!”
Mạch Tiểu Miên nhìn thấy bác gái ở bên đường đang bày bán khoai lang nướng, đột nhiên rất muốn ăn.
Kiều Minh Húc dừng xe lại, nghi ngờ hỏi: “Muốn làm gì?”
“Tôi muốn ăn khoai lang nướng.”
Mạch Tiểu Miên đẩy cửa xe ra, chạy tới.
“Là Tiểu Miên à!”
Bác gái kia vừa liếc mắt đã nhận ra cô, nhiệt tình chào hỏi: “Muốn ăn khoai lang nướng sao?”
“Muốn ạ. Cho con toàn bộ chỗ này nhé!”
Mạch Tiểu Miên chỉ vào chỗ khoai lang đỏ đang được nướng trên bếp lò kia, nói: “Con mang cho mọi người ăn nữa”
“Được”
Bác gái dùng túi giấy bọc khoai lang nướng vào, đưa cho.
cô, nói: “Đưa bác năm mươi tệ thôi là được.”
Mạch Tiểu Miên đưa tờ một trăm tệ cho bà, nói: “Bác gái à, năm mươi tệ là hời cho con rồi, nhất định phải một trăm tệ mới đủ. Đừng thối lại cho con.”
“Ha ha”
Bác gái kia cười vui vẻ, sau đó nhìn người ngồi trong xe, thấy Kiều Minh Húc mở cửa xe xuống, quay đầu nhìn về phía bên này, bèn hạ thấp giọng, thần bí hỏi: “Người đàn ông trong xe là bạn trai của con sao?”
“Là chồng con ạ!”
Mạch Tiểu Miên mím môi cười một tiếng.
“Dáng dấp trông đẹp trai quá, xe cũng sang nữa. Có vẻ có tiền thật, không tệ, con gả đúng người Bác gái gật đầu khen ngợi nói.
“Cám ơn ạ!”
Mạch Tiểu Miên cười, vừa định xách khoai lang đỏ muốn đi, thì nghe bác gái ở phía sau lưng nói một câu: “Đúng rồi, hôm qua bác nhìn thấy người bạn trai nhỏ trước kia của con. Lần này bác thấy rất rõ, thật sự là cậu ấy. Bác còn gọi cậu ấy lại, hỏi có còn nhớ mình không. Nhưng mà cậu ấy chỉ nhìn bác một cái, cũng không nói lời nào, đã vội vã rời đi. Không hiểu sao cậu ấy lại không lễ phép như vậy, trước.
kia cũng không phải như vậy. Tiểu Miên con không chọn cậu ấy, thật sự là đúng rồi đấy.”
Nghe bà nói như vậy, Mạch Tiểu Miên bèn dừng bước lại, vội vàng quay đầu lại hỏi: “Bác chắc chắn là anh ấy sao?”
“Thật đấy. Khóe mắt cậu ấy không phải có nốt ruồi son sao? Bác chắc chắn không thể nhận nhầm được.”
Bác gái dùng giọng điệu chắc chắn nói.
Đúng vậy, trên mắt trái của Trình Đông Thành có nốt ruồi son giống như con gái vậy, điều này càng làm tăng thêm mấy phần quyến rũ cho đôi mắt của anh ấy, là ký hiệu đặc biệt của bản thân.
Khi đó Mạch Tiểu Miên còn luôn cười anh ấy có nốt rưồi mỹ nhân.
Nếu như bác gái đã nhận ra, mặt mũi giống như Trình Đông Thành, lại còn có nốt rưồi son, vậy chắc hẳn là anh ấy không sai.
Cô cố gắng nhớ lại thi thể đã từng nhìn thấy ở Mỹ kia.