Người vợ bất đắc dĩ của tổng tài - Chương 96
Đọc truyện Người vợ bất đắc dĩ của tổng tài Chương 96 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 96
“Con có khó chịu ở đâu không?”
Trần Nam Phương lắc đầu.
“Vậy là tốt rồi, là do ta sơ suất quá.”
Bà Diêu ngồi ở mép giường, vươn tay võ nhẹ lên tay cô: “Ta cứ nghĩ con sẽ ngủ thêm một lúc nữa nên mới không cho phép những người khác đến đây quấy rầy con.”
Cô vẫn không nói một lời, chờ đợi lời giải thích từ đối phương. “Con thật sự muốn gặp Minh Viễn?”
“Dạ phải ạ!” Trần Nam Phương trả lời không chút nghĩ ngợi, cô muốn hỏi anh xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra!
Bà Diêu gật đầu, tỏ vẻ hài lòng: “Vậy giờ ta cho con gọi nó nhé.”
“… Gô nhìn Minh Vy lấy điện thoại di động của mình từ trong túi áo khoác ra, trong lòng có chút sững sờ, Bà Diêu đang giở trò thần bí gì vậy?
Ngay sau khi bấm số anh, cuộc gọi được kết nối.
Từ bên kia truyền đến giọng nói nóng nảy của Hà Minh Viễn: “Trân Nam Phương, cô đang ở đâu?”
Qua điện thoại, cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm và cơn giận dữ của anh, cô theo bản năng rụt người lại, nhỏ giọng ấp úng nói: “Em, em…”
Cô căn bản còn không biết mình đang ở đâu nữa làI Nhưng có một điều chắc chắn, việc cô được đưa đến đây không phải do anh sắp đặt.
“Trả lời tôi!” Hà Minh Viễn phát cáu.
“Em đang ở chỗ bà nội.” Thấy Bà Diêu không nói cho mình biết địa điểm, Trần Nam Phương đổi ý, trả lời anh.
“Cái gì cơ?” Dường như anh không mấy tin lời cô.
“Em đang ở viện điều dưỡng mà bà nội tìm cho… Sau khi nghĩ xong, cô lại nói: “Hà Minh Viễn, em chỉ vừa mới tỉnh lại thôi.”
Đầu dây bên kia chợt im lặng, khoảng mười giây sau, cô nghe thấy câu trả lời của người kia: “Được rồi.”
Đột nhiên, trái tim vẫn đang treo lơ lửng của Trân Nam Phương cứ thế buông xuống.
Theo đó, những ủy khuất tủi thân như tuôn ào ra.
Có điều mọi thứ lại bị bà Diêu cắt ngang: “Minh Viễn à, Nam Phương vừa tỉnh lại đã tìm con, cho nên bây giờ mới gọi cho con đây.”
“Bà nội.” Giọng Hà Minh Viễn không nghe ra tâm tình gì.
“Con không cần gọi lại, cũng không ‘ cần tìm Nam Phương.” Bà Diêu cực kỳ.
tức giận: “Con nên ngấm lại xem mình đã làm những gì đi.”
“Cô ấy là vợ con.”
“Nếu con biết như vậy thì tốt quá rồi.” Bà Diêu không nghe vào tai mà nói tiếp: ‘Con bé sẽ là người sinh cháu đích tôn cho bà.”
Trân Nam Phương nghe xong, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo bỗng đỏ bừng, vội vàng cúi đầu xuống.
“Được rồi, cúp máy đi, mấy ngày tiếp theo con có thể chuyên tâm làm việc của con rồi.”
Dập máy, vốn dĩ Trần Nam Phương nghĩ răng bà Diêu sẽ lại tịch thu điện thoại di động của cô, cũng may bà không làm vậy, chỉ bảo Ngọc Cẩm cung kính trả lại cho cô.
“Đứa nhỏ này, con có đói bụng không? Ở đây có bác sĩ dinh dưỡng đặc biệt, họ sẽ điều chỉnh chế độ ăn phù hợp cho con, để con có thể an tâm dưỡng bệnh.”