Nghịch tập sủng nhanh còn kịp (3s) - Chương 2572
Đọc truyện Nghịch tập sủng nhanh còn kịp (3s) Chương 2572 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Chương 2572 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Dị bản) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 2573:
“Đương nhiên là thật, Điểm Điểm đừng khóc nha, khóc nữa sẽ không đẹp đâu.”
Lê Hương thương yêu nói.
Điểm Điểm rất nghe lời, nhanh chóng nín khóc.
Lúc này một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, Diệp Linh tới.
Diệp Linh vươn tay ôm lấy Điểm Điểm: “Điểm Điểm, con nhớ mẹ, vậy có nhớ dì Linh không nào?”
“Đương nhiên nhớ ạ, dì Linh và dì Quán xinh đẹp nhất” Tiểu Điểm Điểm ngọt ngào ôm Diệp Linh một cái.
Lê Hương và Diệp Linh cười thành một đóa hoa, hai cô ôm Tiểu Điểm Điểm đi xuống lầu chơi.
Lúc này Tiểu Điểm Điểm ngảng đầu một cái, ở phía trước thấy được hai người, cô bé vui vẻ cất giọng non nớt reo lên: “Mẹ bố, mẹ và bồ đến rồi.”
Lê Hương và Diệp Linh xoay người, các cô thấy được Hà Băng và Triệu Lôi.
Ba năm trước Hà Băng gả cho Triệu Lôi, rất nhanh đã có con gái Tiểu Điểm Điểm, ba năm nay vợ chồng bọn họ rất ân ái, làm ai ai cũng ngưỡng mộ.
Diệp Linh buông Tiểu Điểm Điểm trong ngực xuống, Tiểu Điểm Điểm chạy lon ton tới mẹ.
Hà Băng ngồi xổm người xuống, thương yêu giang hai cánh tay ra về hướng Tiểu Điểm Điểm.
Tiểu Điểm Điểm nhào vào trong lòng Hà Băng, vui vẻ ôm cổ mẹ: “Mẹ, mẹ tới rồi, Điểm Điểm rất nhớ mẹ đó.”
Hà Băng ôm lấy Tiểu Điểm Điểm, còn ở Ttrên gò má iễu Điểm Điểm dùng sức hôn hai cái: “Mẹ cũng rât nhớ Điễm Điểm.”
Tiểu Điểm Điểm cười khanh khách.
Triệu Lôi cầm khăn tay lau mồ hôi trán cho Tiểu Điểm Điểm, thương yêu nói: “Điểm Điểm, nào, bố ôm một cái, bố chơi trò cưỡi ngựa với con nhé?”
Tiểu Điểm Điểm rất thích bố mình, cô bé gật đầu: “Dạ.”
Triệu Lôi ôm Tiểu Điểm Điểm ngồi trên vai mình: “Bay này bay này”