Minh chứng tình yêu của giám đốc bá đạo - Chương 56
Đọc truyện Minh chứng tình yêu của giám đốc bá đạo Chương 56 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo – Chương 56 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo – Tô Tuệ Anh (full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 56:
“A đừng….”
Tô Tuệ Anh vừa nhìn thấy hành động kia của Hoắc Anh Tú liền sợ tới mức kêu thét lên, cơ thể nãy giờ bị giữ chặt không chút vẫy vùng, phút chốc dùng mọi sức lực có để thoát ra.
Hoắc Anh Tú không thể nào ngờ được trong thời khắc mà anh ta sắp đạt được mục đích thì Tô Tuệ Anh lại dở trứng, tuột một tay thì không sao, đằng này bất ngờ hai tay Tô Tuệ Anh đều dứt ra được khỏi sự khống chế từ tay trái của hắn.
Thoát ra khỏi sự khống chế nãy giờ, Tô Tuệ Anh điên cuồng chống trả, cô không chút suy nghĩ, dường như mọi ý thức cuối cùng của cô đều dồn vào hai bàn tay, những móng tay sắc nhọn cứ thế nhắm vào khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Anh Tú mà cào cấu, chẳng mấy chốc trên mặt Hoắc Anh Tú xuất hiện vài vết cào cấu tới mức bong tróc, chảy máu.
“A”
Hoắc Anh Tú thét lên đau đớn, lấy tay che mặt, cơn đau làm anh ta run lên bần bật, lấy đâu ra thời gian quản tới Tô Tuệ Anh, một phút trước dục vọng sục sôi ngun ngút, phút sau trên mặt cũng đau rát như lửa đốt, cứ thể đổ sụp trên đất.
Tô Tuệ Anh cũng bị hành động phản kháng ác liệt này của bản thân dọa, nhưng cũng khống dám chần chừ ở lại lâu, quay người chạy về phía nhà bếp, đến phonhf khách cũng không dám nán lại, cứ thế chạy một mạch ra cửa.
“Tuệ Anh, con làm sao thế….”
Phía sau truyền đến giọng nói đầy lo lắng của bố.
Nhưng lúc nãy Tô Tuệ Anh quá sợ hãi, không dám ở lại trả lời câu hỏi của ông ấy, vì muốn chạy thật nhanh mà đến giầy cao gót Tô Tuệ Anh cũng tháo ra rồi, đôi chân trần trắng trẻo kia cứ thế một mạch chạy thật xanh xuống tầng một.
Nhưng tầng một trống trơn, Sở Trình Thiên đã lái xe đi rồi.
Tô Tuệ Anh rùng mình đôi chút, sau đó cô cứ chạy trên đôi chân trần của mình, chạy về phía xa khu nhà, cô không kịp nhìn xuống đường xem có đá nhọn hay không, có thủy tinh hay không, có đinh hay không, càng không để ý bàn chân thon mịn đang phải chịu đau đớn thế nào, mọi nỗi đau cứ thế dồn hết nơi tim cô, Tô Tuệ Anh chỉ biết điên cuồng chạy xa khỏi nơi đó, cô dường như quên luôn cả bân thân mình là ai.
Giờ khắc này, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, đó chính là tránh xa Hoắc Anh Tú, tránh càng xa càng tốt, càng xa cô càng được an toàn.