Mặt trăng trong vòng tay tôi - Chương 226
Đọc truyện Mặt trăng trong vòng tay tôi Chương 226 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Lăng Phong nhớ mình từng theo chân Giang Lãng cá cược “độc thân cả đời” thì ngồi xổm dưới đất, âu sầu than thở: “Đằng đây cũng đâu biết làm gì đâu! Ai có thể ngờ bạn học khoai tây lại thực sự thu phục được Cố Hoài, ban đầu tôi còn theo chân Giang Lãng cá rằng nếu bạn học khoai tây cua được Cố Hoài thì sẽ độc thân cả đời cơ… Tên khốn Giang Lãng, tớ bị cậu hại chết rồi… Các cậu muốn độc thân thì kệ các cậu chứ… Tôi không muốn mà… Tôi vẫn muốn yêu đương cơ…”
Lăng Phong không biết mình trở thành một tên ngốc từ lúc nào không hay, cũng không hiểu sao mình lại tham gia Liên Minh Cẩu Độc Thân, vừa than thở vừa tiện tay bứt bụi cỏ nhỏ bên cạnh.
Tô Tiểu Đường thấy vậy thì vội đè tay anh ta lại: “Này này! Đừng nhổ chứ!”
Lăng Phong khó hiểu: “Tôi nhổ bụi cỏ thôi, cậu kích động thế làm gì?”
Tô Tiểu Đường kiểm tra một lượt, phát hiện cây “cỏ” kia không sao thì mới thở phào, trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Cỏ gì chứ! Là luận văn tốt nghiệp của người ta đấy! Cậu không thấy biển hiệu phía trên à!”
“Hả… Thật sao…” Lăng Phong vội rút tay về, ngay cả đi bộ cũng thận trọng hơn, rất sợ làm ngủm luận văn tốt nghiệp của vị bạn học kia.
Mắt Giang Lãng sáng ngời khi thấy ruộng dưa hấu bên cạnh, mấy trái dưa hấu nhỏ trong ruộng đã to bằng một nắm đấm rồi.
“Chậc, so với khoai tây thì tôi thích dưa hấu hơn! Tôi có thể đặt trước một quả dưa hấu ở đây không?” Giang Lãng hỏi.
Tống Thu Thu buông tay: “Sau khi ghi chép số liệu xong, quả thật có thể ăn, nhưng chỉ sợ không có phần của cậu, cậu không nói sớm, đã bị người khác đặt trước hết rồi!”
Đầu Giang Lãng đầy dấu chấm hỏi: “Bị đặt trước hết rồi? Sao cậu biết?”
Tống Thu Thu thuận tay cầm một quả lên: “Cậu tự nhìn đi, trên mỗi quả đều có viết tên!”
Giang Lãng ngồi xuống lật vài quả dưa, quả thật mỗi quả dưa trên ruộng đều được viết tên bằng bút đánh dấu.
Giang Lãng lắc đầu liên tục: “Tôi nói này bạn học năm điểm, dựa theo quan hệ đặc biệt của chúng ta, cậu lại chẳng chịu để cho tôi quả nào, cậu quá không có nghĩa khí rồi!”
Tống Thu Thu đen mặt: “Làm ơn chú ý đến từ ngữ, hai chúng ta có quan hệ gì mà đặc biệt?”
Giang Lãng nhướn mày: “Cậu không phải đội trưởng của Phân Đội Ăn Dưa à? Đội trưởng có dưa sao có thể nuốt một mình?”
Tống Thu Thu: “…”
Lăng Phong đang ra sức đào khoai tây thở hổn hển: “Này, các cậu đào đất đều tự vung cuốc à? Chưa có dụng cụ hiện đại hóa nào sao? Mượn tạm con trâu của khoa Thú Y cũng được mà!”
Tống Thu Thu nhìn anh ta: “Đương nhiên là có! Máy xới đất, máy cày, máy xúc chúng tôi đều có cả! Chẳng qua khối đất thí nghiệm này không lớn, thu hoạch bằng tay là đủ rồi, lát nữa chúng ta sẽ xe lái máy cày lên mảnh đất phía trên kia!”
Ánh mắt Giang Lãng sáng lên: “Yo, máy cày? Tôi có thể lái một vòng không?”
Tống Thu Thu liếc cậu ta: “Cậu có bằng lái hả?”
Giang Lãng: “Lái máy cày còn cần bằng lái sao?”
Kỳ Nguyệt giải thích: “Cần, có tới vài loại bằng lái, xe đầu kéo cỡ lớn và vừa cần bằng lái G, kiểu máy cày mini cần bằng lái H, còn máy cày cầm tay cần bằng lái K.”
Giang Lãng hiếu kì hỏi: “Vậy máy xúc thì sao?”
Kỳ Nguyệt: “Máy xúc cần chứng chỉ đào tạo, chứng chỉ vận hành xây dựng và chứng chỉ trình độ tay nghề.”
Giang Lãng tiếc nuối thở dài: “Được rồi.”