Mang theo hokage khuấy đảo dị giới - Chương 95
Đọc truyện Mang theo hokage khuấy đảo dị giới Chương 95 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới – Chương 95 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới – Tác giả: Duck Ka mới nhất tại Ngôn Tình Hay
– Chào mừng các em đến với trường Yoshimira, thầy biết các em mới đến còn hơn bỡ ngỡ nhưng sớm thôi mọi người sẽ quen với mái trường ấm áp này.
– Trường Yoshimira được thành lập…
Oaaaaa!!
Thật mẹ nó mệt mỏi a…
Motaru ngồi dưới khán đài bất lực nhìn hiệu trưởng trường đang sung sức kể lại lịch sử phát triển của trường Yoshimira, rất rõ ràng Motaru đối với đoạn này rất không hứng thú, chỉ là dù không hứng thú hắn cũng chỉ bất lực ngồi nghe.
Thật chán a, vừa không thể luyện “Siêu thú ngụy họa” vừa không thể phụ trọng thổ tinh tú, thời gian cũng không phải như thế đốt a.
Phải, Motaru sau “ngoài ý muốn” với Akari liền đã sớm tắt “Gia trọng nham chi thuật”, nguyên do cũng đơn giản vì thuật này quá dễ gây họa, hắn nhưng không muốn lại vô ý ngồi sập bàn hay tựa lưng cũng lủng tường tình huống xảy ra a, hắn nếu có tiền cũng không dám như thế phá huống chi hắn hiện tại không có tiền.
Aizz, nghèo khó hạn chế con người ta sức tưởng tượng…
– Ồ!!
Đang ngán ngẩm Motaru chợt nhìn thấy một cái bóng hình quen thuộc, đeo kính, tóc đen dài, da trắng noãn, nửa khuôn mặt tỉ lệ vàng cân đối cùng hắn vợ tương lai khuôn mặt rất giống, khí chất lạnh nhạt mà hờ hững nhưng lại để lộ một cổ bí ẩn khiến người khác không khỏi nổi lên tò mò cùng hứng thú.
– Chậc chậc đúng là ta nhìn trúng vợ tương lai có khác nha, quăng tới chổ nào đều có thể nổi bất lên như thế hắc hắc.
Mà bên kia Akari tựa như có cảm ứng được ai đó đang nhìn chằm chằm bản thân, đồng thời còn là quen thuộc không hảo ý nhìn chằm chằm khiến nàng cũng không khỏi đưa mắt nhìn qua.
Quả nhiên ở phía sau cách không xa là “Bỉ ổi cùng biến thái”-kun đang chăm chăm nhìn chính mình, hai mắt tá ý chập chờn tựa như đang có ý nghĩ xấu gì đó, thậm chí khiến cho khóe miệng nước giãi kém chút chảy ra.
Đối với chuyện này Akari cũng không có cách nào, dù sao nàng cũng không phải lần đầu tiên bị người khác đánh chủ ý xấu, không nói đâu xa lần trước tham gia đoàn đội thám hiển bệnh viện Yoshimira kia liền là ví dụ rất rõ ràng.
Mặc dù đám người kia đại khái đều chết hết nhưng Akari có thể làm cũng chỉ có thể cảm khái mình mị lực thật tốt quá mức, có chút gây họa… nhưng cũng có chút đắc ý nha.
Mà Motaru bên kia ảo tưởng xong cũng nhận ra được mỹ nữ tầm mắt giờ đây cũng đang chăm chú xem hắn, hai mắt hơi đờ đẫn tựa như đang suy nghĩ gì đó.
Đây là bị ta nhan sắc chiết phục đi, hắc hắc đẹp trai quá cũng không tốt mà, tựa như hiện tại sớm như thế liền động lòng mỹ thiếu nữ nha khặc khặc.
Nghĩ thế Motaru vuốt vuốt lại đầu tóc, thần sắc thả lỏng nhưng lại toát ra một cỗ khí chất lịch lãm, mắt nửa mở tình ý dạt dào hướng về đối phương vị trí nháy mắt đưa tình, miệng thì thầm từng cái khẩu ngữ hướng về đối phương truyền đạt tới.
Đẹp trai chứ?
Mà Akari-chan tựa như bị hắn cái này thế công đánh cho choáng váng không kịp phản kích chỉ có thể trơ người ra nhìn hắn tùy ý phóng thích bản thân mị lực tiến công đối phương yếu ớt phương tâm phòng tuyến.
Cuối cùng ngơ ngác hồi lâu Akari mới hít một hơi thật sâu, miệng phun ra một cái khẩu ngữ.
Đẹp…
Motaru vừa đọc xong liền chợt giật mình, đây là thành công phá phòng rồi.
ÀI, cũng là do ta đáng chết nhan trị, một chút độ khó cũng…
Vốn định tự luyến vài câu Motaru chợt thấy được đối phương nói tiếp.
Ngươi… đẹp… tựa như… Lantana camara vậy.
Nói xong thiếu nữ liền nở nụ cười hiền hòa ngây thơ nhìn hắn mĩm cười.
“Lantana camara”?
Nghe có vẻ giống một loài hoa, nhưng đối phương là ý gì a.
Motaru nghĩ mãi không ra “Lantana camara” là hoa gì, chỉ là nghĩ đến hẵn cũng không xấu lắm đi.
Vì thế Motaru cũng tươi cười đáp lại, miệng phun ra từng cái khẩu ngữ.
Quá khen… ngươi cũng không kém a…
Chỉ là không biết vì sao Motaru nhìn ra sâu trong đối phương ánh mắt có một ít trêu tức ý vị nhìn hắn nhưng cũng không lần nữa tiếp tục đáp lại, điều này khiến Motaru trong lòng ngứa ngáy vô cùng.
Mẹ ngươi cái này nụ cười là ý gì nha?
Chỉ là còn chưa kịp Motaru dò hỏi thì trên bục thầy hiệu trưởng đã nói xong phần của mình diễn thuyết.
Nghĩa là phần tiếp theo “học sinh xuất sắc phát biểu” tiết mục chuẩn bị bắt đầu.
Quả nhiên.
– Tiếp theo đây chúng ta sẽ đến với phần phát biểu của các tân học sinh đạt thành tích xuất sắc của trường.
– Mời em Hamano Motaru lên trước để cùng các bạn học, các anh chị khóa trên phát biểu nào.
Ài, thật là phiền phức a…
Phát biểu phát biểu cái gì nào có tán gái thơm?
Khoan đã nghĩ lại cũng không phiền phức lắm.
Đây chẳng phải thời cơ trang bức của ta sao?
Hiện tại không đả kích cái kia xấu nữ nhân vậy còn khi nào a?
Nghĩ thế Motaru vốn uể oải tinh thần chợt trở nên phấn chấn.
Đồng thời còn không biết là vô tình vẫn là cố ý hắn đường lớn không đi thế mà đi vòng vèo cố ý tại trước mắt thiếu nữ Akari lượn lờ, thỉnh thoảng đắc ý liếc mắt nhìn sang đồng thời hất hất mái tóc, biểu lộ đắc ý mười phần.
Thấy không thấy không, ngươi chồng tương lai thế nhưng là thành tích top 3 toàn khối a, hãnh diện không kính phục không hắc hắc…
Chỉ là Motaru mong đợi đối phương kinh ngạc ngỡ ngàng, khó tin, ngoài ý muốn thần sắc cũng không có.
Từ đầu đến cuối treo trên mỹ lệ gương mặt kia vẫn chỉ là nụ cười bình thản hướng theo nhìn hắn.
Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng Motaru cũng không có nghĩ nhiều, dù sao ai lại không muốn thể diện cơ chứ, mặc dù cỡ nào khó tin nhưng mặc ngoài giả bộ bình thản là hoàn toàn bình thường thao tác, hắn đối với cái này không thể không nói quá quen thuộc đi.
Chỉ là đối phương nội tâm cảm thụ hẵn không quá tốt nha khà khà.
– Nào mọi người cùng vỗ tay chúc mừng cho thành tích nhập học đứng thứ ba toàn trường năm nay, bạn học Hamano Motaru nào.
– Clap clap clap clap!!!
– Clap clap…
Motaru đứng bên cạnh thầy hiệu trưởng tận hưởng cảm giác vạn chúng chú mục, khuôn mặt điềm tĩnh mĩm cười nhìn cả tất cả học sinh cùng thầy cô ngồi dưới.
Nhất là khi nhìn thấy Sayano-sensei Motaru còn hữu ý vẫy tay khiến Sayano-sensei hơi ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu mĩm cười đại biểu thấy được.
Sau đó hắn liền hướng về một chổ khác đồng dạng vẩy tay, đồng dạng mĩm cười nhưng thần sắc đắc ý khoe mẽ bộc lộ không thiếu chút nào, một bộ đặc biệt muốn ăn đòn tư thái.
Chỉ là đối phương thế mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu mĩm cười vẫy tay, ánh mắt còn mang theo chút cổ vũ cùng động viên ý vị.
Ta mẹ nó cùng ngươi trang bức ngươi lại cổ vũ là có ý gì?
Không hiểu tại sao mỗi khi cũng cái này tên Akari thiếu nữ đối đầu Motaru luôn cảm giác bản thân có chút thiệc thòi cùng yếu thế.
Hừ, nhưng trừ lần này đi.
– Được rồi giờ đây thầy xin nhường lại micro cho Hamano-kun phát biểu, nào xin mời.
– E hèm, em cảm ơn thầy hiệu trưởng đã tạo cơ hội cho em được đứng ở đây ngày hôm nay.
– Đối với em mà nói thì thành tích hiện tại này vẫn chưa được quá tốt và em không hài lòng chút nào.
– Vì thế trong tương lai em sẽ càng cố gắng hơn nữa để có thể đạt thành tích cao hơn, em không cầu cho chính mình được top 1.
– Em chỉ muốn phấn đấu cho thành tích của mình hơn bạn top 2 là được.
– Và ngoài ra thì em cũng đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị khi học ở trường một thời gian.
– Cụ thể là em quen biết được những giáo viên xuất sắc ân cần với chuyên môn cao.
– Đồng thời còn quen được rất nhiều bạn học thân thiện và luôn nổ lực phấn đấu.
– Nhất là trong đó bạn học Nishima Akari, mặc dù là thành tích thường thường, tính cách hơi lạnh lùng cùng xấu tính chút, người không đẹp cho lắm nhưng đã cho em những khoảng thời gian giải trí cùng xả stress rất nhiều, hi vọng tình bạn chúng ta sẽ càng ngày càng phát triển trong tương lai.
Nói xong Motaru còn không quên mĩm cười đắc ý nhìn Akari, trên mặt treo lấy nụ cười của kẻ chiến thắng… không, phải là nụ cười của kẻ áp đảo nhìn xuống mới đúng.
Khà khà, ta non nớt cô gái ơi ngươi lấy cái gì cùng thông minh, tài giỏi, đẹp trai, soái ca, hoàn hảo Hamano Motaru đấu đây khặc khặc…
Một bên hiệu trưởng đối với cái này ngắn ngủi ngọa mạn bài phát biểu cũng không biết phải nói gì, đây cũng quá ngạo mạn đi.
Chỉ là kinh nghiệm nhà giáo mấy chục năm khiến hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần ho khan vài tiếng nhận lại micro tiếp lời.
– Quả là bài phát biểu hùng hồn nhưng đầy nhiệt huyết, không hổ là học sinh ưu tú của trường chúng ta.
eyJpdiI6InJYQVlyOVR5VHU0V3Nrb1NUVVdHelE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9pUVp0d3JaK0tHZ05XRVlXQmpSYmpPZmxvdU1KZDlYK0dTUExVanRnaFZoRk1Hc2s0NHkrODhUelwvb2xubnN0IiwibWFjIjoiMjQyMTgxOThmM2YyY2I3NDczMmM3MWMwMTcxMWI2YTMzNjBmZTQxOWJlZWVkZDczNDJjYmZjYTZjMTNlZGFmZCJ9eyJpdiI6IjlqWWxPU2hDYVZmWHdycEJvMEJxQVE9PSIsInZhbHVlIjoiMXdXM1g0YXloUGI2WG40UDZyQm5SN0psZkJrTzVwdFQrUTVrSENYK2lJcDZKZzRtSFExSjdETGZoTHhkdjU1XC9IKzFtQmwxK1JUdkU0bVlybUdvbEEzZjJFYzlncHZIUGRHSWk5bFMzZUNNb2EyVTg2dTVKQW9qYk5cL0E5U1BtcEduYWN6XC9WNEpsbWZtS29mc1ErUkpXTldHeTVVOFRlV1JJVE1BTnRFaXQ3NzAwYWlTeENPV3UrMjlBV3VQS1p4TFdncGFHQ0JQZ0c5OHJBSmtoWjRIZ3pQV01Ld1F2NTFNUnZjTGJabFRtUT0iLCJtYWMiOiJkNDcxNjU1NjNjY2YwMDllOGRmMzc3MjYzMWY1NzYxMjk5MjkxZjRhN2U3M2E3MmY5YjljMzJmODIwNGUzNzNhIn0=eyJpdiI6IklOZlprXC9RTjJBY2thVUtQekpVMjRRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkRTdmlybERcL1lrR0tCb0lzdDcyWWJvM3Vjcit4bUJmNzVSVUNOZ2Yybm01eE9sSFU0enROYVFsY0E5dE9lZXVJIiwibWFjIjoiNGJlYjc0ZWMzZTFkYTk2YzUwNDRhNDRkZDRkMGZiNjliMWJkODNjZTBkODRlYjA2ZWQyMDg0NTUwYzBkMTcwZCJ9eyJpdiI6IkV0MlwvUTdablwvNHRmSzBlUXBaXC9YM0E9PSIsInZhbHVlIjoiYU5sZVF4dDI1dlNnMDZkTm5sXC9pSzJpam9oYnQrbldGek91NFVsNU52TGRaQzZLRVp4R3UyelJrd0JVRG1wS2pPcDZHenJcL29MY1YwN1VLcDBkZHh6eUorWnBrc1R2c040QXoxZ1NYTERwSExkY2RKRHJYVnMrcDM2cU5jcjI1UWcydkJldDRnWktEd0RJSTl3ZTB6QkhPY205ckZqMTJkdGl4QkJJTWF1TkFiekNyejJtNHBMendWT0hJZ09YRVFHK1JUbHRBZ0RqZ1lWZEpXck82TGhNeWZJeGVNejc5TmVZYStLYjlYQ0ZHTDlsblRmYTZFNTdYMnhQakJOUGVXTHk0NnVmU1wvUU1Lb0Y4SWdyZFZ3dHlDcFc3NEVibFR5Rml0Y0phUHhtWTJDMzFCMUpMXC8zV3Bzc25LZmRrdjFIV2l1K1F5aGhSVCt3NnUwanJDNVNCMGFVdFFuenV2Y00zUmx6blNrbXNUek5XN3hpaXZjR1hKcFBZMFVTb2dPclZnZDRCWnRraGdyK3dMOXQ1elowN2N4SEdWTVdSTzh1ZURKMlZKbGwzRTZrVGJwYmZMZXNwc1BRTnVPM1Q5VG9reWxRMlNDek5UK25DNlhcL3hlamdjTTM5cU5NXC8xWmVpRHY2T25ickdjZDJoMXY2akZNak0waVVBOXQrcGRrOEg3Y3dBV2ltbFVPRENoTGlYdWh5SnFRPT0iLCJtYWMiOiJhMjJjNDQyOGJlNmM4MjI1NTE5ZWM2ZmFiNTlkNjdiZDkzYTIwMWMwYzE1Yzg4YTY2YTFkM2QzYTRmMWZiMDIwIn0=eyJpdiI6IlRFajR0N0NqeldYNkUrUVhXbzFucnc9PSIsInZhbHVlIjoiWkpEMkNMZFFJbzRvbHNuWDhJbXlzOHdlZzVkK0lXZGhmcUxoNzNXZktQXC9HSTU2c2doV2t0a05xOUE1SEZwQVUiLCJtYWMiOiIwMDljNzIzMmZhMDAyOTNlNmQ4YjQzZDg2ZGZjMDNiNDYyNTg5ODdlYWJkMzNhZDZjYmQ3MThhODQ2NjdhYzAyIn0=eyJpdiI6IjFlTnRIU2NoaDFlTDFzWVRMMXhEY2c9PSIsInZhbHVlIjoiV0JQTDIreUJRbFViV2FtYVQ1YUJBYldtcURpZis4RldHWjd4b3d6ZTBlOWhzN082NWxxaWxiVFwvRDZWY1JPblVKY1NOSnl3XC9hekVWMm45MFVNaFwvbENudTVBclZUN2N2N3ZXdTNOUXE3bjRCWWx2MjBoMjN6VjFBMUtCWk5zR1pnSzRPUWNYMjZBXC8rbWlRbWdlRkVqZEtEUnBFNHhabWlLZkFLcEo0ZGpBa0RMd3RXV2xSZlBaVVdpY2ZEd2JWOCIsIm1hYyI6IjFmMjc1MzlhZDhjOTJmYzY2YzBjNDljMGJiNGFlNjVkNzQxOTgxMzE1MDFlYTNhNGMzYmMyYzM0OWY4NWY4ZDkifQ==eyJpdiI6IjNOeFV6M1hiRGo0QWxMNTQrbkJDVHc9PSIsInZhbHVlIjoiZ1FSSzBDSHI1MDYrZ0FPWDVcL25WWVl5YjlMSXhVT1NLZlBqOHlEcEljditmT2lvWDdES3BIQnU3OUdSY3FxT1oiLCJtYWMiOiJlYTkyZWU1Zjg3ZThhM2MwZTQxOTVkY2ZkZjM1MjIzOGY1NjgwNjRkZjlhMGQwMTY5ZDU5N2ZhMDE3OGZhYzA2In0=eyJpdiI6IlpjRzhFclBDY3FTaWRnRGZSRTJXZ2c9PSIsInZhbHVlIjoiQ3ZNbHVhVjE0cDR6TmpCU1FWMXM2bE90UFQ3d0FMSzErbGZBcklBc3Q2aGV6K1hjMERETG9HTXZ3S0Q2ck43aWdqMUdjRkJxYW1LRFc2NUhIcTY0bVhNcmd6Z1pMR0hSWWo4d1lwQ1lQT3d1WXRBMXloaVpMRXdBTmlVXC9BVFo5IiwibWFjIjoiYjU0NzNhYjQ0ZWM5OWIxMGI5MzdlN2QzMTdkNTNiZTBlZWIzZjljMGI4ZjA2MTEzNmQxODYzMGVhNDQ5N2NmOSJ9eyJpdiI6Ik1LZUZJNVY3cEF3MzM1clN1VnoxOHc9PSIsInZhbHVlIjoiNzhzTCtoZ2dPeVhOaTNwdkJKbFVCZUtYWE9tS3B0OGdXMXFDM25CQ2JDbHljZWNlWmdXNlJ4VVlONEV5cTdxUyIsIm1hYyI6ImE4NzdmMGNlYzBkMjQwMGVmZjhmN2QwNjIwYTRhMTkwMzA2NTM1ZWY4MTMyM2U3NzA5ZmNhZjY4YzFkMWU4NDkifQ==eyJpdiI6IlpzS3NnNnNaTHFqKzhIY2lOOTdNNVE9PSIsInZhbHVlIjoiWGJMZ0lcL1VXV0xzZ2RSaXVsaERrUU81blloTkRoZHUwcEZVcjhXczk1Y3JoNUN6dHRcL015YlwvVDVIQXZQclhZSHE5TzREUE0wRFp4WmF1M3pmQTlYM2c9PSIsIm1hYyI6ImMzMzZkY2NjMWZmYzFiZTc1Y2U5MzhiMDQ3N2I3YzA5ODI1ODljYTAzNzljMWJjMTgwMjc0NzQ5NDM3ZGYyM2UifQ==