Liên minh huyền thoại trong tu tiên giới - Chương 90
Đọc truyện Liên minh huyền thoại trong tu tiên giới Chương 90 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại Trong Tu Tiên Giới – Chương 90 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Liên Minh Huyền Thoại Trong Tu Tiên Giới – Vũ Thuần Tử (full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Mà bên trên, mười dải vân vụ đã không còn, chỉ còn lại một viên bi màu đen tròn nhẵn đang không ngừng xoay chuyển trên không trung.
Dựa theo âm thanh hệ thống chỉ dẫn, Vũ Thuần Tử liền rơi lạc vào một thế giới mới, hắn phát hiện, bản thân đã đi vào một vùng không gian khác, toàn bộ đều là một màu đen âm u tĩnh mịch.
Đối với không gian lạ lẫm này, hắn có chút sợ sệt, ngay lúc đó, từ khoảng không phía xa truyền đến một tiếng gầm rống mạnh mẽ.
Chấn rung cả màng nhĩ của hắn.
Vũ Thuần Tử sợ hãi lùi người về sau, cẩn thận quan sát chung quanh nơi này.
Bất ngờ, giữa một khoảng không đen tối, hai cặp mắt to lớn chợt mở ra, khiến Vũ Thuần Tử giật mình sợ hãi.
Đôi mắt này chứa đầy tơ máu màu đỏ, mỗi một con đều to hơn cả bản thân hắn, Vũ Thuần Tử kinh hãi phát hiện, con mắt kia, to gấp trăm ngàn lần bản thân hắn cộng lại.
Chỉ thấy đôi mắt này nhíu chặt lại nhìn chằm chằm vào Vũ Thuần Tử, bên trong nó kèm theo uy áp cực lớn, khiến hắn kém chút ngất xỉu.
Đôi mắt bất ngờ dãn ra, lui về phía xa xa, cho đến khi tầm nhìn của hắn chỉ vừa bằng một con xe hơi.
“Ngươi là ai?”
Bỗng nhiên, một âm thanh tang thương cổ lão truyền tới, khiến Vũ Thuần Tử giật bắn mình.
“Ta là ta, thế ngươi là ai?”
Vũ Thuần Tử khó hiểu hỏi, cảnh tượng này, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải.
“Ta là ai? Ta không nhớ ra được! Chỉ biết ta đang đứng chờ một người!”
Thanh âm kia lại tiếp tục vang lên, nhưng bên trong nó hiện lên vẻ tiêu điều khó hiểu.
Chờ một người?
Vũ Thuần Tử kinh ngạc, chẳng lẽ người này đang chờ chính hắn xuất hiện?
Chưa đợi Vũ Thuần Tử suy nghĩ, giọng nói kia lại lần nữa vang lên, mà giọng điệu này lại mang theo nghi ngờ nồng đậm, hỏi.
“Không phải ngươi, ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại có thể mở ra phong ấn bên trong?”
Câu hỏi này, cũng khiến Vũ Thuần Tử lâm vào sững sờ không hiểu.
Cặp song nhãn này đang muốn nói tới cái gì? Cái gì không phải hắn?
“Rốt cuộc ngươi đang nói gì? Ta nghe chẳng hiểu cái gì cả.”
Vũ Thuần Tử khó hiểu lên tiếng, trong lòng hắn dường như nghĩ ra điều gì đó, nhưng lại không thể chắc chắn.
“Thiên Đại Biến, Nhật Nguyệt Luân Phiên, m Dương Hòa Hợp, Kết Đúc Thành Tiên, Xây Dựng Chúa Tể Một Phương Hoàn Thành!”
âm thanh trầm thấp từ xa vang vọng lại, Vũ Thuần Tử ở một bên vừa nghe đến, mặt mũi cũng tràn đầy hồ nghi, gãi gãi đầu tò mò nhìn song nhãn trước mặt.
“Ta là một thần linh căn, ẩn giấu trong Thiết Thạch Trụ để chờ người được chọn mở ra phong ấn, mà người này, cần phải có thuần dương chi thể. Còn ngươi, ta không thấy được một tia thuần dương chi khí, trong khi ngươi đã không còn xử nam. Chưa kẻ tâm cảnh của ngươi ta không hề nhận ra được một tia kiên quyết, rất hỗn loạn… Không phải kẻ mà ta đang đợi.”
Song nhãn bắt đầu phát ra âm thanh lần nữa, giọng nói trở nên sắc bén hơn.
Vũ Thuần Tử khẽ giật mình, nói như vậy, bản thân đã tự tiện mở ra phong ấn bên trong thạch trụ kia? Sau đó đi vào trong không gian kỳ lạ?