Không ngờ thầy giáo là chồng em - Chương 149
Đọc truyện Không ngờ thầy giáo là chồng em Chương 149 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em – Chương 149 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em – Lê Anh Thi mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Vũ Ánh Tuyết nghe vậy chỉ khẽ nhíu mày, sau đó đáp: ” Chị Ngọc Hà, đây là buổi tiệc chào mừng em về nhà và ra mắt mọi người, hơn nữa em với thân phận là chủ nhà lại còn có bản hợp đồng chưa bàn xong với Lê tổng và Huy gia đây. “
Dứt lời cô chỉ gật đầu rồi nhanh chóng đi cùng với Trương Gia Huy về bàn khi nãy ngồi.
Buổi tiệc cứ vậy đã diễn ra gần nữa đêm, trong lúc bữa tiệc diễn ra cô đã cảm giác được bản thân muốn nôn liền đi nhanh đến phòng nghỉ để nôn nghén.
– —————
Lúc này Trương Gia Huy vẫn được mọi người trong buổi tiệc vây lấy nhầm để được anh chú ý để ký hợp đồng như vậy sự nghiệp của họ cũng sẽ được phát triển.
Lê Anh Dũng cũng không kém cạnh gì anh, những thiên kim ở đây đều vây quanh anh để được chụp ảnh và xin chữ ký, đây là cơ hội duy nhất để họ được gần gũi thần tượng của mình.
Chỉ có Lê Anh Quân là có lẽ rảnh rỗi nhất, vì anh rất khó tiếp cận, nhưng cũng không có ít nhà đầu tư cũng nhanh chóng thừa cơ hội để bắt chuyện với anh, nếu không được Huy Gia chú ý đến thì vẫn còn tập đoàn Lê Thị cũng nằm trong top 2 thế giới.
Bên khác, anh em nhà họ Quân sau khi bước vào giới Giải Trí thì họ vẫn còn kém cạnh hơn Lê Anh Quân, nên rất ít người biết đến họ, không chỉ vậy ngay cả sự nghiệp cũng phải nhờ vào tên tuổi của ba mẹ mình thì họ chỉ có được cái mã bên ngoài mà thôi.
Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) lúc này nhìn một lượt quanh buổi tiệc vẫn không thấy Vũ Ánh Tuyết đâu bèn xách váy đi đến chỗ của nhân vật lớn hỏi thử.
Tuy cô đứng cách anh khoảng chừng hai mét nhưng sát khí quanh anh cô cảm giác được bản thân sắp bị người trước mặt đông chết rồi.
Tới khi cô đứng trước mặt anh giọng nói có chút run rẩy lên tiếng hỏi: ” Huy…. Huy Gia, anh nãy giờ có thấy Tiểu Tuyết nhà chúng tôi đâu không? “
Trương Gia Huy bị những người xung quanh làm phiền đến toàn thân đều là khí lạnh, giờ thêm cái đám nhóc nhà họ Quân này cũng tới làm phiền anh là sao.
” Không thấy! ” Trương Gia Huy lạnh mặt trả lời.
Lúc này anh mới ý thức được rằng cô không ở đây, thoát chốc anh nhíu mày nhìn khắp phòng liền thấy anh em nhà họ Lê đang bị đám người đều lôi kéo để bàn chuyện, nhận thấy tình hình có chút không ổn anh rời khỏi chỗ đi đến chỗ ba mẹ vợ đang đứng bàn chuyện với đối tác liền hỏi: ” Cô ấy đâu? “
Lời lẽ tuy ít, nhưng ông Lê vẫn hiểu được ý trong lời nói của anh đáp: ” Khi nãy bà ấy thấy con bé đi lâu quá nên đã đến phòng nghỉ xem con bé thế nào rồi. “
Trương Gia Huy gật đầu lên tiếng hỏi tiếp: ” Ở đâu? “
” Tầng năm, phòng 520 đây là phòng Quan tổng đã nói cho ta và mẹ con bé biết đó. ” Lê gia chủ nhanh chóng đáp, dứt lời ông nhìn thấy anh đã khuất bóng phía sau ngã rẽ.
Tầng năm, thang máy VIP cũng đã dùng, một thân tây trang màu đen của anh đã bước ra khỏi thang máy mà đi đến trước cửa phòng 520 kia.
Không một tiếng gõ cửa, hay tiếng chuông cửa anh cứ thế mà đạp cửa để xong vào bên trong, khi vừa vào đến anh đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của cô liền biết được cô đã nôn nghén và được bà dìu về giường nghỉ.
Anh nhìn bà Lê, bà biết không thể nào giấu được với con rể nên đành nói lại việc cô vừa nôn nghén trong nửa tiếng trước cho anh biết.
Cuối cùng anh cũng đã cởi áo khoác ngoài đặt trên ghế sofa sau đó đi đến giường mà ôm cô vào lòng ngực của mình, bàn tay to lớn của anh đặt sau lưng giúp cô xoa nhẹ khàn giọng nói: ” Mẹ cứ xuống sảnh tiệc đi, con sẽ ở đây với cô ấy! “
Bà Lê nghe anh nói cũng chỉ gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi phòng nhường lại không gian cho con gái bà và con rể.
Trương Gia Huy lúc này một tay ôm chặt cô vào lòng, cuối đầu hôn nhẹ lên trán cô một cái, anh biết vì anh mà cô mới kiên quyết muốn giữ đứa nhỏ này, nhưng anh thật sự rất đau lòng khi thấy cô không thể ăn uống còn bị đứa nhỏ hành lên hành xuống làm cho anh không thể chịu được.
Quyết định xong anh lấy áo khoác khoác lên người cô rồi anh ôm cô rời khỏi phòng nghỉ, Viên Hoa và Phong Vân cùng với Lưu Khiết thấy anh bước ra liền nhanh chóng đi theo.
Xuống thẳng tầng hầm giữ xe, anh ôm cô lên xe một đường hướng thẳng đến bệnh viện tư nhân của Trương Thị.
Mười một giờ khuya, bệnh viện tư nhân ở Pháp.
Cả đường đi, Trương Gia Huy không lên tiếng một lời, chỉ là một mực ôm chặt lấy cô để sưởi ấm. Cho dù cô có rụt rịch hay lên tiếng hỏi anh vẫn không đáp lại một câu.
Bãi đỗ xe, ánh mắt của Lê Anh Thi hơi lạnh, nét mặt phức tạp nhìn anh, cuối đầu mím môi nhìn sang hướng khác.
Lần đầu tiên cô cảm thấy mình không thể nắm chắc tâm tình của anh, đã vậy vào tối nay anh thật sự không hề thỏa hiệp chút nào.
Lê Anh Thi cong ngón tay, mặt không hề đổi sắc nhìn chòng chọc vào tòa bệnh viện trước mắt mình, cô chẳng hề đón được dụng ý của Trương Gia Huy.
Viên Hoa ở ghế trước lẳng lặng mở cửa tự động, nghiên người quay đầu muốn nói lại thôi.
Gió lạnh thổi từ bên ngoài vào bên trong xe nhưng Lê Anh Thi vẫn không hề nhúc nhích dù chỉ một chút.
Trương Gia Huy chậm rãi nhắc mắt nhìn xuống cô vợ nhỏ nhà mình, nhếch môi, đưa tay ra chỉnh lại chăn rơi sau eo của Lê Anh Thi, kế đến anh ôm eo cô dẫn ra khỏi xe.
Lê Anh Thi mặc dù hơi kháng cự, một cơn gió lạnh thổi qua, mái tóc rũ xuống mí mắt của cô, cô liền hỏi anh: ” Vào đó làm gì? “