[Dịch] Không Muốn Song Tu Cùng Nam Nhân - 63
Đọc truyện [Dịch] Không Muốn Song Tu Cùng Nam Nhân 63 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Đây thực sự là sát thủ trời sinh.
Bảy mũi tên liên tiếp bay tới, mũi tên này đẩy mũi tên trước nổ tung với lực càng mạnh hơn, nhìn kỹ chút, có chút giống lúc Phượng Vũ sử dụng kiếm ý trảm nguyệt.
Mũi tên phá vỡ sóng biển, Phượng Vũ trực tiếp nhắm mắt lại, thân thể uyển chuyển như cá bơi trong nước.
Mũi tên bị chặn lại, kiếm của nàng ở trong nước vừa tự nhiên vừa linh hoạt.
Thương Lãng Kiếm vì nước mà sinh, mỗi ngày nàng đều ở bờ biển vung kiếm mấy vạn lần, nước và gió biển đã quen thuộc đến mức khắc vào cốt tủy.
“Kiếm chủ, ta phát hiện vận khí của ngươi hình như không tốt lắm.”
Phi Bạch nói như vậy, nhưng vẫn dựa vào phía sau nàng.
Kiếm có kiếm linh và kiếm không có kiếm linh khác nhau khác nhau ở chỗ nào, rốt cuộc Phượng Vũ cũng cảm nhận được.
Phi Bạch nâng nhẹ một tay, áo bào huyền sắc nhấc lên gợn nước, lá chắn linh lực của bản thể kiếm chợt dày thêm một tầng, bao vây lấy cả người nàng.
Phượng Vũ có cảm giác muôn vàn kiếm ý từ thanh kiếm trong tay rót vào trong thân thể.
Đối với kiếm giả mà nói, khó cầu được nhất là kiếm ý, lúc này lại tràn hết vào trong đầu nàng.
Nàng nhắm mắt lại ngừng thở, thậm chí không nghĩ tới bất cứ điều gì, kiếm ý đáng sợ cứ một đạo rồi một đạo từ tay nàng bắn ra.
Nếu giờ phút này Phượng Vũ còn ý thức, nàng sẽ phát hiện bản thân đi theo loại cảm giác huyền diệu này, dùng kiếm chiêu mà trước đây nàng chưa học bao giờ.
Kiếm tùy ảnh động, nước chảy theo dòng.
Bảy mũi tên bị nàng đánh văng ra từng cái một.
Đột nhiên, nàng mơ hồ nhìn thấy đã từng có người tay cũng cầm Phi Bạch, đứng giữa vạn người, đối địch với vạn người.
Hình như người nọ cũng là một nữ nhân, không giống nàng, phía sau đối phương không có kiếm linh lơ lửng, nhưng bên cạnh người nọ có một nam tử cùng sóng vai.
Kiếm thức và kiếm ý mà đối phương sử dụng chính là kiếm chiêu mà hiện tại nàng đang bị dẫn dắt múa ra.
Hấp thu xong kiếm ý, Phượng Vũ đột nhiên trợn mắt, bảy mũi tên cũng theo đó gãy làm đôi.
Mặt biển nhấc lên từng trận sóng lớn, che lấp tầm mắt đối phương.
Cách đó ba dặm, nam nhân chột mắt cười lạnh một tiếng, lại lần nữa kéo căng trường cung như trăng tròn.
Bên trên mũi tên này không có bất cứ một lá phù nào, chỉ là một mũi tên đơn thuần mà thôi.
Nhưng so với những mũi tên trước đây càng khủng bố hơn.
Cơ hồ trong nháy mắt, mũi tên liền bay tới trước mặt Phượng Vũ.
Không cách nào ngăn cản.
Chỉ trong một cái liếc mắt, Phượng Vũ liền đưa ra phán đoán.
Sóng biển không có ảnh hưởng gì đến mũi tên này, nó chỉ có lực lượng thuần túy có thể làm người ta mất đi năng lực chống cự trong nháy mắt.
Nàng lập tức đem kiếm che ở trước ngực, ngay lúc này Phi Bạch cũng chắn trước người nàng.
Đây là lần đầu tiên Phượng Vũ nhìn thấy kiếm linh trừ lúc ăn vụng hóng chuyện và bay tới bay lui ngắm phong cảnh, lộ ra biểu tình nghiêm trọng như vậy.
Linh lực đáng sợ từ trên người Phi Bạch truyền tới trên người Phượng Vũ.
Mưa nhỏ biến thành mưa bão sấm chớp, sấm sét đánh xuống, sóng biển nổ tung thành cột nước cao vài thước.
Cho dù ở trên bờ xa xôi, cũng có người nghe thấy được động tĩnh, thường xuyên quay đầu nhìn lại.
Cuối cùng, Phượng Vũ không thể cầm kiếm được nữa, thân kiếm trong chớp mắt nghiêng ngả.
Mũi tên kia không chút lưu tình mà xuyên qua ngực phải của nàng.
Trước khi nàng mất đi ý thức, chỉ cảm thấy Phi Bạch nhẹ nhàng ôm lấy mình.
“Hỏng rồi!” Nam nhân chột mắt kinh hô bay về phía mặt biển.
Người trúng phải mũi tên phệ hồn của hắn sẽ không thể sống sót.
Mũi tên vừa rồi là muốn ép nàng rời khỏi biển, không ngờ rằng nữ nhân này kiên quyết như vậy, tình nguyện nhận lấy cái chết cũng không muốn bị bắt.
Nam nhân chột mắt nhìn vết máu dần nổi lên trên mặt biển, sắc mặt âm trầm.