Kết hôn nhanh chóng - Chương 898
Đọc truyện Kết hôn nhanh chóng Chương 898 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Kết Hôn Nhanh Chóng – Chương 898 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Gần đây cô thường kêu đói, động một chút là trộm đồ ăn, Hoa Ngọc Thành cũng đã quen rồi.
Bác sĩ nói: “rất có khả năng cô ấy đã mang thai rồi, có thể sẽ ham ngủ hơn so với lúc trước. Tối hôm qua có phải cô ấy không được ngủ đủ giấc phải không?”
“…” Hoa Ngọc Thành nhớ tới tối hôm qua… Đích xác là, ngủ hơi trễ.
Vốn anh chỉ định hôn cô nhưng sau đó không nhịn được…
Từ thủ đô trở về, Cao Thanh Thu vẫn luôn giận dỗi với anh, cho nên thời gian mỗi lần hai người ở trên giường liền trở nên hơn nhiều.
Bình thường cô đi ngủ sớm và ngủ dậy rất muộn, kết quả hôm nay bởi vì chuyện của Tâm Dao, cho nên cô dậy từ rất sớm, sau đó ra cửa. Có chút say xe, lúc trở về liền trực tiếp té xỉu rồi.
Chỉ có điều nguyên nhân bây giờ Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, thật sự liền chỉ là bởi vì ngủ thiếp đi mà thôi.
Nói chính xác là té xỉu trước, sau đó lại ngủ thiếp đi.
Bác sĩ nói: “Tôi có thể chắc chắn rằng cô ấy mang thai rồi, cô ấy cần nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng để cho cô ấy quá mệt mỏi.”
“Mang thai?” Hoa Ngọc Thành mới vừa một mực quan tâm nguyên nhân Cao Thanh Thu té xỉu, nghe được câu này, đứng đơ người một lúc mới phản ứng lại, “cô ấy mang thai rồi ư?”
“Kinh nguyệt của cô ấy bị chậm mà anh không để ý sao?” Bác sĩ không dám tin tưởng nhìn lấy Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành: “…”
Chủ yếu là kinh nguyệt của Cao Thanh Thu chưa bao giờ chuẩn, có kéo dài thì anh cũng cho là chuyện bình thường.
Cho nên, Thanh Thu của anh… Mang thai rồi sao?
Lý Sơn cũng đứng ở một bên, nghe bác sĩ nói là mang thai, trợn to hai mắt.
Đây là sự thật sao?
Kỷ Minh Viễn đoán không sai!
Bác sĩ nói: “cô ấy ngủ một lúc nữa sẽ tỉnh, không có chuyện gì lớn đâu.”
Nếu không phải là tối hôm qua ngủ quá muộn, hôm nay lại say xe, thì thật ra cô cũng sẽ không té xỉu.
Sức khỏe của Cao Thanh Thu cũng không kém.
Lý Sơn nhanh chóng đưa bác sĩ rời khỏi phòng, Hoa Ngọc Thành đứng ở mép giường, nhìn thấy Cao Thanh Thu an tĩnh đắm chìm trong giấc mộng, có chút không dám tin tưởng, Thanh Thu của anh thật sự… Mang thai rồi sao?
Sẽ không giống lần trước chứ!
Hoa Ngọc Thành có một loại cảm giác không xác định, ngồi xuống bên cạnh, nắm tay Cao Thanh Thu, nội tâm đột nhiên khó có thể khống chế mà bộc phát ra sự vui sướng.
Cô thật sự mang thai rồi! Vậy anh sắp được làm bố rồi phải không?
Rõ ràng buổi sáng vẫn còn đang vì chuyện công việc mà tức giận đến nhức đầu, hiện tại liền đột nhiên lấy được một tin tức kinh hỷ như vậy, Hoa Ngọc Thành nhất thời cảm thấy bây giờ có chuyện gì xảy ra đi nữa cũng đáng giá.
Cao Thanh Thu quả nhiên như bác sĩ nói như, cô ngủ một lúc rồi tỉnh.
Cô mơ một giấc mơ thật dài, mở mắt ra liền nhìn thấy Hoa Ngọc Thành, Cao Thanh Thu gọi: “ông xã.”
Cô nhớ lại mình sau khi vào cửa liền gục luôn…
Chẳng qua chỉ là tối hôm qua ngủ không ngon, choáng váng say xe mà thôi, trực tiếp té xỉu, Cao Thanh Thu căn bản không nghĩ tới.
Bởi vì mới vừa tỉnh lại cho nên đầu óc của cô có chút quay cuồng, cảm giác buồn nôn cuộn trào lên cổ họng.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy cô cau mày, “Có khó chịu chỗ nào hay không?”
“Em buồn nôn quá, còn choáng đầu nữa.”
Hoa Ngọc Thành gọi người mang cho cô ly nước tới, cầm tay cô vẫn không có buông ra.
Hoa Ngọc Thành gọi người mang cho cô ly nước tới, cầm tay cô vẫn không có buông ra.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, phảng phất như sợ hãi mình sẽ chạy mất nói: ” Anh nắm chặt quá làm tay em đau đấy.”
Hoa Ngọc Thành nghe xong, sửng sốt một chút, mới buông tay của cô ra, “Xin lỗi.”
Anh quá kích động!
Mặc dù như thế, trên mặt của Hoa Ngọc Thành lại rất bình tĩnh.
Điều này làm cho người ta không nhìn ra trong lòng của anh đang suy nghĩ gì.
Rất nhanh, người giúp việc liền bưng nước tiến vào, đưa cho Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành đỡ Cao Thanh Thu dậy, cho cô uống một chút nước, “Có thấy đỡ không?”