Hôn trộm 55 lần - Chương 200
Đọc truyện Hôn trộm 55 lần Chương 200 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Hôn Trộm 55 Lần – Chương 200 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Translator: ThjnNam
Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, vô thức đưa tay ra, muốn sờ thử trán Lục Cẩn Niên xem có bị phát sốt không.
Kết quả, ngón tay cô vừa mới chạm đến mi tâm hắn, Lục Cẩn Niên liền lập tức hồi tỉnh trở lại, nghĩ đến vết thương sau lưng, sau đó nghĩ cũng không buồn nghĩ, đưa tay ra, bắt lấy cổ tay của Kiều An Hảo: “Ai cho cô vào đây?”
Kiều An Hảo bị cử động đột ngột bất ngờ của Lục Cẩn Niên làm cho kinh hãi, thân thể run lên một chút, ngẩng đầu, nhìn Lục Cẩn Niên vừa muốn mở miệng nói chuyện, giọng nói bình tĩnh , lạnh lẽo của người đàn ông, lại một lần nữa truyền đến: “Mau biến khỏi biệt thự của tôi!”
Nói xong, liền đem tay của cô, hung hăng hất đi, rồi đưa tay, kéo mạnh cửa đóng lại.
Kiều An Hảo theo phản xạ đưa tay ra, đẩy cánh cửa, tay không cẩn thận trượt một cái, trượt ra bên ngoài khung cửa.
Lục Cẩn Niên lông mày nhíu chặt, nhanh mắt nhanh tay giữ lấy cánh cửa, sau đó trừng mắt nhìn Kiều An Hảo suýt nữa bị cánh cửa kẹp trúng ngón tay, ngữ khí pha lẫn một chút tức giận: “Tôi nói cô mau biến khỏi biệt thự của tôi!”
Vừa nói, Lục Cẩn Niên lại muốn đóng cửa lần nữa, kết quả lại nhìn thấy tay của cô gái bướng bỉnh bất chấp giữ chặt khung cửa, cuối cùng chỉ có thể cắn chặt răng, giật mạnh cánh cửa, sau đó đưa tay ra, bắt lấy cánh tay Kiều An Hảo, đem cả người cô bồng lên, sắc mặt lạnh lùng trực tiếp bước xuống lầu.
“Anh muốn làm gì?” Kiều An Hảo vừa nói ra năm chữ này, Lục Cẩn Niên liền trực tiếp mở cửa biệt thự, đem cả người Kiều An Hảo hướng ra ngoài cửa biệt thự, lại một lần nữa hung hăng ném đi, sau đó căn bản không đợi Kiều An Hảo có bất cứ phản ứng nào, cửa phòng liền “sầm” một tiếng đóng lại trước mặt cô.
Kiều An Hảo giơ tay, đập đập cửa, bên trong không có bất kì động tĩnh nào, sau đó liền nghiêng đầu, thông qua ánh sáng chiếu ra từ khung cửa sổ sát đất, nhìn thấy Lục Cẩn Niên đã quay bước đi lên lầu, Kiều An hảo bĩu bĩu môi, liền tiếp tục vòng ra phía sau biết thự, từ khung cửa sổ sát đất đó lại một lần nữa đi vào, có kinh nghiệm từ lần bị ném ra đầu tiên, Kiều An Hảo lần này bước chân đi đặc biệt nhẹ nhàng.
Cửa phòng ngủ không đóng, Lục Cẩn Niên ghé vào trên giường, trong đầu vẫn chăm chú nhìn phía bên ngoài cửa sổ, không biết nhìn thấy cái gì, Kiều An Hảo cẩn thận thận trọng đưa bước chân tiến vào trong, từng chút từng chút một lại gần giường.
Lục Cẩn Niên vào lúc Kiều An Hảo tiến lại gần, mới phát hiện được có gì bất thường, hắn theo phản ứng quay đầu lại, kết quả còn chưa nhìn rõ mặt Kiều An Hảo, người con gái đã giành trước một bước, ngồi lên eo của hắn.
Đột nhiên có sức nặng như vậy, khiến cho Lục Cẩn Niên nhăn nhăn lông mày, vô thức đưa tay ra, muốn đem Kiều An Hảo đang ngồi trên người mình, kéo xuống, kết quả cánh tay hơi lạnh của người con gái lại nhanh hơn hắn một bước đem áo của hắn kéo lên, vết thương trên lưng hắn, liền cứ như vậy không chút che giấu mà lộ ra trước mắt cô.
Cánh tay hơi hơi đưa lên của Lục Cẩn Niên, đột nhiên dừng lại động tác, toàn thân đều theo đó kéo căng cứng ngắc.
Trên tấm lưng trắng bóc, có một viết thương xây xát lớn, miệng vết thương bởi vì không được xử lí kịp thời, có thể nhìn thấy một vài chỗ bắt đầu mưng mủ sưng tấy, nhất là chỗ bờ vai, sưng đỏ lên càng đáng sợ.
Kiều An Hảo nhìn thấy cảnh như thế này, sắc mặt trở nên trắng bệch, cắn chặt môi dưới, nhẹ giọng hỏi một câu: “Có phải là lúc cứu tôi, mà bị thương?”
…
p/s:
Độc giả nói: Tiểu An Hảo, chị tại sao lại xuyên tạc lời của Lục ảnh đế lúc say rượu, rõ ràng là nói với chị a! WebTru yenOn linez . com
Tiểu An Hảo nói: Lục ảnh đế nói cho dù anh ấy có yêu ai, thì cũng không phải là tôi, trách tôi sao?
Lục ảnh đế nói: Vậy nếu không phải là mẹ ghẻ tác giả không làm ra chuyện xấu năm năm trước, tôi đã sớm tỏ tình với em rồi, trách tôi sao?
Tác giả nói: Nói đi nói lại, vậy là, phải trách tôi sao?