Hoắc tổng truy thê - Chương 210
Đọc truyện Hoắc tổng truy thê Chương 210 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 210
Hoắc Minh không đi qua.
Anh đứng cạnh xe, châm điếu thuốc lặng lẽ nhìn cô.
Anh nhìn Ôn Noãn dịu dàng vuốt ve chó nhỏ, thấy cô ngắm nhìn hoa cỏ, nhưng lại không thấy cô tỏ ra vẻ khó chịu chút nào…
Một lúc sau, Ôn Noãn lại vuốt ve chú chó trắng rồi đi lên lầu.
Hoắc Minh bước tới chỗ dưới gốc cây xem——
Tối nay cô làm món cá chanh.
Đáng lẽ đó là đồ ăn của anh, giờ lại nằm trong bụng chó!
Chó trắng không biết anh, nên đã sủa rất dữ dội…
Ôn Noãn trở về căn hộ, thấy điện thoại của cô có tin nhắn Zalo.
Bạch Vi đã gửi đến một đoạn video dài ba mươi giây.
Ôn Noãn mở ra xem.
Trong căn phòng riêng của câu lạc bộ cao cấp, có bảy tám người trong giới đang chơi đùa, trong đó có vài người Ôn Noãn quen biết.
Đương nhiên còn có Hoắc Minh.
Và cả Kiều An!
Hoắc Minh tựa người vào ghế sô pha hút thuốc, Ôn Noãn thích dáng vẻ hút thuốc của anh, Kiều An ngồi bên cạnh anh chơi poker cùng những người khác, chắc là thua nên quay sang nói vài câu với Hoắc Minh.
Hoắc Minh khẽ cười…
Đoạn video kết thúc, màn hình chuyển sang màu đen.
Ôn Noãn biết Bạch Vi có ý tốt nên cười bất đắc dĩ.
Cô định xóa video thì cửa mở ra…
Hoắc Minh xuất hiện ở cửa.
Sơ mi trắng, quần xám được ủi thẳng phẳng phiu.
Anh mặc một chiếc áo gió màu đen bên ngoài.
Quần áo giống như trong đoạn video vừa rồi, cũng có nghĩa là tối nay anh đã gặp Kiều An.
Ôn Noãn bình tĩnh nhìn anh.
Hoắc Minh thay giày, cởi áo khoác, rất thản nhiên nhìn sang phòng ăn.
Ôn Noãn cười nhẹ: “Tôi ăn rồi!”
Hoắc Minh gật đầu.
Anh ngồi vào phòng ăn, vừa lật báo vừa thản nhiên nói: “Nấu cho tôi một tô mì!”
Vừa dứt lời, anh lập tức khựng lại.
Những tờ báo anh đang cầm trên tay đều là những tin đồn nhảm scandal giữa anh và Kiều An, thậm chí có một số được chụp trong khách sạn, nhìn vô cùng mập mờ.
Anh nhìn Ôn Noãn, hơi cau mày.
Ôn Noãn nhẹ giọng nói: “Khi tôi đi siêu thị mua đồ ăn, do người khác tiện tay nhét vào túi thôi.”
Hoắc Minh đặt tờ báo xuống.
Anh nhớ tới dáng vẻ của cô ở dưới lầu vừa rồi, hình như cô thực sự không để ý, trong một tuần anh không liên lạc với cô, có vẻ cô sống khá tốt.