Hậu duệ kiếm thần - Chương 474
Đọc truyện Hậu duệ kiếm thần Chương 474 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Diệp Quân nhìn quanh một lượt, phải công nhận rằng những học viên này của thư viện đều rất ưu tú. Suốt dọc đường hắn đi tới, người có cảnh giới thấp nhất cũng là cảnh giới Phá Không, cũng gặp đến vài người có cảnh giới Tiểu Kiếp!
Ngoạ hổ tàng long!
Còn với thư viện, hắn không hề oán hận.
Vì xã hội này thực tế như vậy đấy!
Ngươi không giỏi thì người khác sẽ đối xử thực tế với người, nếu ngươi sở hữu thực lực mạnh mẽ thì người khác sẽ lấy lòng, nịnh nọt ngươi.
Đúng như một câu rất thô mà người đời thường nói: Người giàu, có thả bom cũng thơm!
Bi thương, nhưng chính là hiện thực!
Diệp Quân bước tới trước một pho tượng, pho tượng này chính là tượng của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Pho tượng hùng vĩ, cao mười mấy trượng, điêu khắc như thật.
Kiếm Chủ Nhân Gian tay cầm bội kiếm, mắt nhìn phía chân trời, oai phong hùng dũng.
Diệp Quân nhìn tượng Kiếm Chủ Nhân Gian một lúc lâu mới khẽ hành lễ.
Trong lòng hắn, đây là người đáng để Diệp Quân hắn kính phục!
Mục tiêu của hắn cũng là mong mình có thể trở thành nhân vật như Kiếm Chủ Nhân Gian, lập trật tự, giữ hoà bình cho vạn thế!
Đương nhiên, hắn biết điều này rất khó!
Cũng chính vì vậy, hắn mới cảm thấy Kiếm Chủ Nhân Gian rất lợi hại!
Dám làm những chuyện khó khăn vì người trong thiên hạ!
Đúng lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Dập đầu lạy một cái đi!”
Dập đầu lạy!
Diệp Quân sững người, sau đó vội lắc đầu: “Không được!”
Tiểu Tháp không hiểu: “Vì sao?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta chưa dập đầu lạy ai bao giờ! Tuy ta rất kính ngưỡng Kiếm Chủ Nhân Gian nhưng ta thấy dập đầu lạy ông ấy thì hơi quá! Đàn ông, chỉ quỳ với trời đất, với cha mẹ!”
Tiểu Tháp trầm mặc.
Diệp Quân nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian, một lát sau hắn bỗng nhếch miệng cười: “Tháp gia, ngươi có thấy ta khá giống với vị Kiếm Chủ Nhân Gian này không?”
Tiểu Tháp: “Hơi giống!”
Diệp Quân cười ha ha sau đó quay người rời đi.
Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên từ phía bên cạnh: “Diệp huynh!”
Diệp Quân dừng bước, quay đầu lại nhìn. Có một chàng trai đang đứng cách đó không xa, hắn nhận ra người này chính là Vân Trần!
Cũng chính là tên ở tầng thứ mười trong Võ Tháp!
Nhìn thấy Diệp Quân, Vân Trần bước nhanh tới, y cười nói: “Đúng thật là huynh này!”
Diệp Quân khẽ cười: “Vân Trần huynh!”
Vân Trần lấy làm lạ: “Huynh tới đây là để?”