Gió ấm không bằng anh thâm tình - Chương 1542
Đọc truyện Gió ấm không bằng anh thâm tình Chương 1542 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình – Chương 1542 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tần Tư Đình: “…”
…
Quý Noãn không thể ngờ được là ông xã mình lại bị Lệ Nam Hành “trói” về thật. Sau khi về đến căn biệt thự ở Hải Thành, Phong Lăng mới nãy còn luôn miệng nói “chỉ chậm có mấy ngày thôi chắc không thể có thai nhanh vậy đâu nhỉ” đã bị Lệ Nam Hành nâng từ ban công vào phòng khách.
Không sai, chính là nâng đó.
Cùng lúc đó, Lệ Nam Hành còn đẩy chồng cô ấy ra ban công, coi như đã thực hiện yêu cầu của cô ấy, đưa Mặc Cảnh Thâm về để trao đổi.
Bấy giờ, Quý Noãn vẫn còn đang đung đưa trêи xích đu, thấy ông xã nhà mình còn không kịp mặc áo khoác, mặc mỗi một chiếc sơ mi bị Lệ Nam Hành tóm về đây, lại nhìn người đàn ông đang nhìn mình từ trêи cao xuống, cô nhớ đến việc con mèo bị đưa đến nhà họ Mặc, rồi cả An An, Ninh Ninh mà mấy ngày rồi không ôm cô ngủ.
Quý Noãn rất ương ngạnh quay phắt đầu đi.
Mặc Cảnh Thâm đi tới: “Dỗi anh mấy ngày rồi vẫn chưa hết à?”
Quý Noãn vẫn dùng chiến tranh lạnh, không nói không rằng để thể hiện thái độ quả thật mình vẫn chưa hết giận.
Mặc Cảnh Thâm bật cười, phủ người xuống đè Quý Noãn lên xích đu. Cô không kịp phản ứng đã bị anh nhào tới, dù cho người đàn ông này đã rất chú ý để không đè vào chiếc bụng vẫn còn bằng phẳng của cô, nhưng tư thế này vẫn khiến cả người cô phải nằm ra xích đu, đặc biệt loại xích đu này còn cứ đung đưa mãi không dừng lại. Người đàn ông cứ ở trêи người cô như thế, một tay vịn vào thành ghế xích đu, tay còn lại miết cằm cô bắt cô nhìn thẳng vào mắt anh.
Vừa chạm mắt nhau, tim Quý Noãn run lên, muốn tránh nhưng không tránh được. Đến lúc bị anh khóa chặt phía dưới, cô ấy lại quay mặt nhìn vào trong: “Anh đứng dậy đi! Có bao nhiêu người ở đây, lỡ bị nhìn thấy…”
“Vợ chồng hợp pháp, thấy thì sao?”
“Anh dậy đi đã!”
“Là ai trong điện thoại luôn miệng nói phải trả lại ông xã? Khó khăn lắm mới trói anh về đây được, giờ lại lùng lùng không để ý đến anh à?” Mặc Cảnh Thâm không giữ chặt cằm cô, thậm chí còn vân vê nhẹ nhàng, thấy giờ cô đang nằm bất động trêи xích đu, lại cứ khăng khăng không chịu nhìn anh, anh cười hôn một cái lên môi cô: “Được rồi, chờ qua ba tháng đầu, anh sẽ bảo người đưa mèo về cho em. Nhưng phải chú ý không được ôm ấp nó nhiều, tuy nó sạch nhưng vẫn phải chú ý.”
Thấy anh đồng ý cho đón mèo về, bấy giờ Quý Noãn mới dịu xuống: “Thật ra cũng có gì đâu, tại cả ngày chị Trần cứ nói mãi vụ mang thai thì nên tránh chó mèo nên anh mới thế, vốn dĩ em cũng rất chú ý mà, em sẽ không lôi sức khỏe của mình và con ra đùa đâu. Anh cũng cho nó ăn bao lâu nay, anh không sợ sau khi về nhà ba, mỗi sáng nó không được ăn cá khô do anh đút cho thì không quen à? Lỡ nó nóng, không chịu ăn, đói rồi bệnh thì sao? Mèo mà ốm là dễ…”
“Theo như anh được biết, ở nhà họ Mặc nó không chỉ có cá khô ăn hằng sáng mà thậm chí ngày ba bữa đều đủ cả. Giờ đón nó về, có khi nó còn không vui ấy.”
“… Em mặc kệ, đó là mèo của em.”
“Không có sự đồng ý của anh, em có thể nuôi nó trong nhà à? Còn đặt cái tên ngu ngốc như thế nữa?”
“Có ngu mấy cũng chỉ khác anh có một chữ thôi, mà nói chứ chẳng phải anh cũng đã quen… rõ ràng anh cũng rất thích nó cơ mà, mấy lần em thấy sáng ra anh lén cho nó ăn cá khô rồi nhé!”
Ngoài ban công, cặp vợ chồng nhà họ Mặc cãi nhau chí chóe, từ chuyện tên của Mặc Tiểu Thâm cho đến việc bao giờ An An với Ninh Ninh có thể ngủ cùng giường với Quý Noãn, rồi đến cả chuyện lúc ở sân bay không cho cô uống trà sữa nữa. Cãi mãi không ngừng.
Trong phòng, Phong Lăng bị người đàn ông từ lúc về đến giờ không nói tiếng nào, bế thốc vào sofa, không thể động đậy được. Có phải cô không có chân tay đâu mà vừa về đã bế cô đi như thế, chuyện gì vậy?
Cuối cùng, Tần Tư Đình vẫn bị Lệ Nam Hành lôi về, thấy Phong Lăng còn nghệt ra chưa hiểu chuyện gì, anh cười bất đắc dĩ, thôi, kết bạn với người xấu thì đành phải chấp nhận vậy.
Cũng may Tần Tư Đình là một bác sĩ chuyên nghiệp, tuy không phải là bác sĩ khoa sản, nhưng đông tây y đều tinh thông. Anh ta bảo Lệ Nam Hành ra hiệu thuốc mua một cái ống nghe, thỉnh thoảng nghe thử nhịp tim của cô, cuối cùng nghe xong anh ta kết luận: “Gọi điện cho bốn ông cụ nhà họ Lệ đi.”
Phong Lăng: “?”
Lệ Nam Hành liếc qua Tần Tư Đình: “Gọi điện thoại gì?”
“Báo cho họ biết nhà họ Lệ có hậu rồi.” Tần Tư Đinh vô cùng bình tĩnh mà nhìn qua Phong Lăng.
Anh ta còn chưa kịp nói mang thai thì phải chú ý những điều gì, Lệ Nam Hành đã mơ màng nhìn về phía Phong Lăng, Phong Lăng cũng mờ mịt như thể không thể tin là thật mà nhìn lại Lệ Nam Hành. Hai người vừa nhìn nhau, Phong Lăng không biết tự dưng lại xấu hổ cái gì, chắc vì đang ở trước mặt Tần Tư Đình, cô vội tránh né ánh mắt của anh, chỉ cảm thấy tim mình đang đập nhanh hơn.
Thế là có thai rồi ấy hả?
“Trước mắt, xem ra Phong Lăng mới mang thai thời kỳ đầu, khoảng bốn tuần gì đó. Mấy ngày tới rảnh thì đến bệnh viện kiểm tra xác định lại số tuần cụ thể xem.” Tần Tư Đình thong thả nói: “Không ăn đồ sống, đồ lạnh, cũng đừng ăn uống những thứ thúc đẩy lưu thông máu, ba tháng đầu mang thai cấm tuyệt đối chuyện phòng the.”
Phong Lăng: “…”
Cô từng chăm sóc Quý Noãn lúc cô ấy mang thai, cũng biết một vài điều cần chú ý, nhưng khi chính mình trải qua chuyện này, cô bỗng rất… rất hiểu tại sao vừa mang thai Quý Noãn lại trở nên nhạy cảm như vậy. Bị kiểm soát quá nhiều, nghén ngẩm khó chịu, mọi thứ dồn vào một lúc chắc chắn sẽ không thể bình thường được rồi.
Nhưng sao cô không có các dấu hiệu có thai nhỉ?
“Nhưng tôi không có cảm giác buồn nôn, cũng không thèm ngủ.”
“Thể chất mỗi người khác nhau nên phản ứng lúc mang thai cũng khác nhau. Có người ba tháng đầu sẽ nghén rất nặng, có người hai tháng trước khi sinh mới có phản ứng, có người mang hai mười tháng thì nôn cả mười tháng, cũng có người không có cảm giác gì. Chuyện này không quan trọng, cứ đi bệnh viện kiểm tra đã, xác định xem phôi thai có ổn định không, không nằm ngoài đáy huyệt là có thể yên tâm đi khám thai hàng tháng.” Tần Tư Đình nói rồi lại nhìn Lệ Nam Hành: “Ba tháng đầu cấm tuyệt đối chuyện giường chiếu, câu này là tôi nói cho cậu nghe đấy.”