Gió ấm không bằng anh thâm tình - Chương 1133
Đọc truyện Gió ấm không bằng anh thâm tình Chương 1133 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình – Chương 1133 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Có lẽ hành lang bên ngoài có gió lạnh, sau khi đứng một lúc, Phong Lăng cảm thấy khá lạnh nên đành bước qua cánh cửa đã bị đóng chặt của mình, đi vào căn nhà sát vách.
Thực chất cô chỉ xuống dưới nhờ bảo vệ đi mua thuốc hộ, thời gian cả lên và xuống cộng lại cũng chưa quá hai mươi phút nhưng rõ ràng là Lệ Nam Hành đã buồn ngủ thật rồi, anh vốn đang ngồi trêи sofa chờ cô, kết quả lúc cô vào nhà đã trông thấy người đàn ông ngồi ngủ trêи sofa.
Dù đã ngủ nhưng Lệ Nam Hành vẫn ngồi dựa vào đó, sắc mặt nhợt nhạt hơn mọi khi trông có vẻ yên bình, như thể vết thương sau gáy anh căn bản không phải là một vết thương quá nghiêm trọng. Chính anh cũng không quá quan tâm đến vết thương này.
Nhưng dù gì lúc còn ở trong căn cứ XI, Phong Lăng cũng đã từng học rất nhiều về cấu tạo bộ phận, huyệt đạo trêи cơ thể người nên cô biết được những vị trí yếu ớt nhất trêи cơ thể của con người. Sau gáy là một vị trí rất nguy hiểm, đù không bị đánh đến mức mất mạng nhưng chắc chắn người bị đánh sẽ ngất, hoặc sẽ bị ảnh hưởng một cách nhất định, tóm lại là không thể coi thường, nhất định phải kiểm tra cẩn thận.
Phong Lăng muốn nhân lúc bôi thuốc cho anh thì nhìn thử xem vết thương của anh có nghiêm trọng không, nhưng người ta lại ngủ mất.
Phong Lăng bước vào, sau khi đặt thuốc lên bàn nước, cô đứng cạnh sofa, dù không muốn nhìn nhưng hình như trong căn phòng này không có thứ gì liên quan đến mình cả. Phong Lăng đứng một bên, cuối cùng vẫn nhìn về phía người đàn ông.
Sau khi nhìn một lúc, Phong Lăng đi qua, cầm lấy chiếc chăn mỏng được gấp gọn gàng cạnh sofa, nhẹ nhàng giũ ra, sau đó đắp lên người Lệ Nam Hành.
Người đàn ông không mở mắt ra nhưng lúc chiếc chăn được đắp lên người, hình như anh hơi cau mày lại.
Thấy Lệ Nam Hành chưa tỉnh, sau khi do dự một hồi, Phong Lăng lại cầm túi thuốc lên, bóp một ít thuốc mắt mỡ ra tay, sau đó lại quay sang nhìn người đàn ông đang say giấc ngủ. Cô cẩn thận dùng tay nhẹ nhàng cởi cúc cổ áo bộ đồ mặc ở nhà của anh ra, nương theo phần đầu đang hơi nghiêng về một bên lúc ngủ của anh, cẩn thận bôi từng chút thuốc mắt mỡ lên vị trí sau gáy anh. Nhưng tư thế này của Lệ Nam Hành khiến Phong Lăng chỉ có thể tạm thời thoa thuốc lên một phần nhỏ sau gáy, chỗ vết
thương kéo dài còn lại lan xuống lưng tạm thời vẫn chưa thể bôi được. Phong Lăng khẽ lay người Lệ Nam Hành nhưng không gọi anh dậy được, sau khi cúi đầu nhìn anh một lúc như vậy, đột nhiên Phong Lăng đanh mặt đứng phắt dậy khỏi sofa, lùi lại một bước: “Tỉnh rồi thì quay người sang một bên, tôi bôi thuốc cho anh.”
Lệ Nam Hành mở mắt, nhìn cô gái có khả năng quan sát rất chuẩn, cuối cùng chẳng nói chẳng rằng, chỉ khẽ nghiêng đầu sang một bên, phối hợp với cô.
Phong Lăng thấy Lệ Nam Hành không ngờ lại phối hợp với mình, những câu nói vốn đã chuẩn bị xong xuôi để nói anh một trận lại nghẹn lại trong cổ họng.