Dưới bóng cây sồi - Chương 385
Đọc truyện Dưới bóng cây sồi Chương 385 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Max cứng người vì ngạc nhiên trước câu nói bất ngờ. Mặt khác, Riftan dường như đã có manh mối rằng tại sao Ruth lại đưa ra yêu cầu như vậy. Riftan nhìn xuống anh ta với vẻ trầm tư và bình tĩnh nói.
“Cho dù ta có mang danh hiệu hào nhoáng là Hiện thân của Uigru, địa vị của ta chẳng gì hơn là một hiệp sĩ chư hầu. Mặc dù có thể được diện kiến Giáo hoàng trong một sự kiênj chính thức, nhưng việc sắp xếp một buổi gặp mặt riêng không phải là điều dễ dàng. Hơn nữa, Giáo hoàng đang khá bất an trong việc khẳng định thẩm quyền của mình. Ông ta sẽ không cho phép, trừ khi có việc gì đó gây được sự chú ý của ông ta.”
“Vậy thì hãy nói như thế này.”
Ruth nói một cách mỉa mai.
“Tôi biết ngài đã tìm kiếm những gì trong vài năm qua, và nếu ngài không muốn người khác biết về nó, tốt hơn hết ngài nên lắng nghe tôi.”
Riftan nhướng mày.
“Cậu đang bảo ta uy hiếp người đại diện của Chúa sao?”
“Không phải đó là điều mà Lãnh chúa Calypse giỏi nhất sao?”
Ruth cay đắng nói.
“Không còn thời gian để do dự đâu. Nếu có thể, tôi muốn gặp Giáo hoàng hôm nay. Nếu ông ta trở mặt và từ chối yêu cầu của ngài, thì hãy nói rằng ngài sẽ đi gặp Đại Tư tế Garris. Ông ta sẽ cho phép ngay lập tức thôi.”
Max há hốc mồm. Anh ta thực sự đang yêu cầu Riftan đe dọa người quyền lực nhất trong số những người cai trị của Bảy Vương quốc. Nàng vội vàng nói trong sợ hãi.
“Hãy, hãy nói cho bọn ta biết sự thật đi! Cậu đã phát hiện ra những gì? Nếu cậu quấy rối Giáo hoàng bằng những sự thật không quan trọng…!”
“Được rồi, ta sẽ đi ngay.”
Riftan mở miệng như muốn ngắt lời nàng. Max nghe thấy tiếng bước chân yếu ớt vang vọng bên ngoài trước khi nhận ra rằng ai đó đang nghe trộm họ, và nàng hoảng hốt. Ruth khẽ thở dài.
“Đầu tiên tôi sẽ thảo luận tình hình với Giáo hoàng và sau đó giải thích cho hai người một cách chi tiết.”
Max cuối cùng cũng có thể hiểu tại sao anh ta lại thận trọng như vậy. Ở Thánh địa của Osyria, rất nhiều lực lượng đã tập hợp lại và đối đầu với nhau.
Xung đột giữa giáo phái cũ và mới. Một cuộc chiến đầy căng thẳng giữa các vị vua. Ngay cả những quý tộc cũng đi trên dây cót, và những người hầu thì để tai mắt khắp nơi chỉ vì vài xu… Nàng gật đầu, kìm nén mong muốn tìm hiểu ngay mọi chuyện.
“Được rồi.”
Khi nàng đồng ý, Riftan mở hai tay đang khoanh trước ngực và bước ra cửa.
“Ta sẽ đi gặp Thượng tế Lugias, nên hãy đợi ở đây một chút.”
Lugias là cánh tay phải của Giáo hoàng hiện tại, và ông là linh mục phụ trách tiếp đón các quý tộc thay mặt cho Giáo hoàng. Khi Riftan đi ra ngoài, Max ngồi với Ruth bên lò sưởi và chìm vào sự tĩnh lặng đầy bất an.
Suy nghĩ của nàng khá phức tạp. Ruth nói rằng Thánh địa đang tìm kiếm thứ gì đó. Giọng điệu tinh tế của anh ta có vẻ như không đề cập đến Warlock. Vậy, Giáo hội đang tìm kiếm thứ gì? Dòng suy nghĩ của nàng cứ vặn vẹo theo những chiều hướng phức tạp.
Khi sự kiên nhẫn của nàng đạt đến giới hạn, Riftan đã quay trở lại phòng.
“Đức Thánh Cha nói rằng ông ta sẽ gặp cậu ngay lập tức.”
Chàng nhìn xuống khuôn mặt của Ruth với đôi mắt đen láy của mình và nở một nụ cười châm biếm.
“Có vẻ ông ta khá bực bội khi ta truyền đạt chính xác những gì cậu đã nói. Hãy cẩn thận, đừng để bị treo cổ vì những lời báng bổ như cậu đã nói với ta.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều vì lời khuyên đó.”
Ruth lẩm bẩm như thể nghiến răng và đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Một người đàn ông có vẻ là Thánh Kỵ sĩ và một linh mục mặc áo choàng đen đang đợi bên ngoài cửa. Họ dường như đến để hộ tống Ruth đến gặp Giáo hoàng.
Max cảm thấy bụng mình thắt lại vì căng thẳng. Chắc hẳn họ đã quyết định rằng thông tin mà Ruth có được là vô cùng nguy hiểm. Nàng nói một cách thiếu kiên nhẫn. Truyện Tổng Tài
“Làm ơn… cậu hãy nghe theo Riftan. Và hãy nhớ tôn trọng Đức Thánh Cha.”
“Phu nhân xem tôi là đứa trẻ không biết phép tắc sao?”
Ruth nhìn chằm chằm vào Max với cái thở dài rồi lắc đầu.
“Sẽ không lâu đâu. Tôi sẽ sớm trở lại, vì vậy người đừng lo lắng vô ích.”
Sau đó, anh ta đi theo các linh mục xuống hành lang tối. Max nhìn theo bóng lưng khi anh ta bước đi với ánh mắt bồn chồn.
“Ch-chúng ta không nên đi với Ruth sao?”
“Ruth sẽ tự lo liệu. Không cần phải lo lắng.”
Riftan thở ra một cách thờ ơ và dẫn nàng đến bên lò sưởi. Max ngước đôi mắt hoài nghi lên nhìn chàng.
“Chàng… chàng có đoán được gì về những việc Ruth đã khám phá ra không?”
“Trừ khi là một tên ngốc, nàng không thể không nhận thấy rằng các linh mục Tin lành đang che giấu điều gì đó.”
Riftan trả lời một cách mơ hồ, và ném một ít củi vào lò sưởi. Max cau mày và nhìn chàng. Riftan khẽ thở dài, nhận thấy rằng nàng muốn câu trả lời chi tiết hơn.
“Trong vài năm qua, các Thánh Kỵ sĩ đã đang tìm kiếm thứ gì đó trên khắp Bảy Vương quốc. Lúc đầu, ta nghĩ rằng họ truy đuổi lực lượng còn lại của Quân đội Quái vật Đồng minh, nhưng… càng tìm hiểu thì ta càng nghĩ không phải như vậy. Cái mà họ đang tìm kiếm là ‘thứ gì đó’.”
“Thứ, thứ gì đó…”
Riftan lặng lẽ nhìn vào ngọn lửa đang bập bùng, ngẩng đầu lên và nhìn Max. Nàng nhận thấy rằng chàng cũng đang mâu thuẫn. Đối với nàng, dường như chàng vẫn còn một khao khát mạnh mẽ để bảo vệ nàng một cách hoàn hảo, bằng cách giữ nàng khỏi mọi hiểm nguy trên thế gian này. Nhưng Riftan nói một cách bình tĩnh, như thể chàng đã nhanh chóng hạ quyết tâm.
“Trước khi bắt đầu chuyến thám hiểm, ta đã ra lệnh cho Uslyn thận trọng xem xét những hành động trong quá khứ của các Thánh Kỵ sĩ. Công chúa Agnes và Sejour Aren cũng đã giúp điều tra. Việc đó đã giúp ta khám phá ra một số sự thật quan trọng.”
Max nheo mắt khi nhớ lại hình ảnh của công chúa và Riftan, hai người thường trò chuyện với nhau mỗi khi rảnh rỗi. Một nỗi buồn chợt ập đến trong nàng khi họ che giấu một sự thật như vậy chỉ với mỗi mình nàng. Nàng vội rũ bỏ những cảm xúc trẻ con đó và hỏi một cách bình tĩnh.
“Việc quan trọng đó… là gì?”
“Ba năm trước, người giám hộ tài sản của Thánh địa Osyria đã bị thay thế mà không có lý do rõ ràng. Thông thường, vị trí của các linh mục sẽ được đảm bảo cho đến khi họ mất đi sức mạnh, trừ khi có nguyên nhân chính đáng. Ngoài ra, người giám hộ tài sản là một vị trí chỉ có thể được nắm giữ bởi các linh mục cấp cao, những người được Giáo hoàng tin tưởng. Nhưng ngay cả sau khi bị đuổi đi mà không rõ lý do, người giám hộ cũ vẫn không một lời phàn nàn. Sau đó, các Thánh Kỵ sĩ liền thành lập một đội truy đuổi và bắt đầu tìm kiếm ‘thứ gì đó’ trên khắp Thất Vương quốc.”
Max biết ngay chàng đang muốn nói gì.
“Ý chàng là có thứ gì đó trong Thánh điện… đã bị đánh cắp phải không?”
Riftan gật đầu với vẻ mặt đanh lại.
“Ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc đi đến kết luận đó. Những kẻ đang tạo ra xác sống trong khi lang thang khắp Bảy Vương quốc đã đánh cắp thứ gì đó từ Thánh địa giữa cuộc bạo loạn ba năm trước, và cựu Giáo hoàng đã che giấu triệt để sự thật đó để tránh bị cáo buộc là không thể bảo vệ tài sản của nhà thờ. Và chắc hẳn ông ta đã chỉ thị cho các hiệp sĩ đã thề trung thành với mình để mang nó về.”
Max nuốt khan. Ruth đã nói sẽ giải thích mọi thứ khi anh ta trở về, nhưng nàng không thể không hỏi.
“Vậy… thứ gì đã bị đánh cắp?”
Mặc dù nàng chỉ thì thầm bằng giọng nhỏ nhất có thể, nhưng căn phòng yên tĩnh đến mức nó vang vọng khắp phòng. Max đỏ mặt. Riftan, nhìn nàng bằng ánh mắt trầm lặng, nhún vai và nói.
“Nếu biết rằng nó đã bị mất, đó nhất định là một món đồ nguy hiểm mà không thể bị đánh mất.”
Max cắn môi và nhớ lại những thánh tích ở Thánh địa trong đầu. Không thể nào mà lũ quái vật sẽ đánh cắp những di vật của Darian và 12 Hiệp sĩ.
Hầu hết vũ khí họ đã sử dụng đều được giao phó cho các hiệp sĩ đang hoạt động, ngoại trừ di vật tên Ascalon – thanh thánh kiếm của Uigru.
Có tin đồn rằng nhà thờ đang lưu giữ một số công cụ phép thuật quyền lực được tạo ra từ thời cổ đại, và một số sách thần chú do yêu tinh để lại trong thời kỳ hoàng kim của Đế chế Roem, nhưng nếu lũ quái vật ở Cao nguyên Pamela nhắm vào những thứ như vậy, chúng nên cướp từ Tháp Thế giới, chứ không phải Thánh địa.
Nàng lo lắng cắn môi, chìm trong căng thẳng tột độ. Rồi những ngón tay mát lạnh của chàng chạm vào mặt nàng. Max ngạc nhiên ngẩng đầu lên. Đôi mắt đen láy của Riftan dán chặt vào nàng. Chàng nói khi dùng đầu ngón tay lướt qua đôi môi nứt nẻ của nàng.
“Đừng lo. Cho dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ bảo vệ nàng.”
Max cười tươi. Trái tim nàng mềm nhũn như một lời nói dối trước những lời đó. Nàng nắm lấy tay chàng và cẩn thận đan ngón tay của họ vào nhau.
“Em cũng sẽ bảo vệ chàng.”
Một biểu cảm tinh tế hiện lên trên môi Riftan, không cười cũng không nhăn lại. Nàng nhận thấy rằng chàng không chắc lắm về lời nói của nàng, nhưng nàng quyết tâm rằng mình sẽ không cảm thấy bị xúc phạm.
Riftan luôn có khuynh hướng đánh giá thấp tình cảm của nàng. Và theo thời gian, Max sẽ từ từ chứng minh tình cảm của nàng đối với chàng mãnh liệt như thế nào.
Nàng đứng dậy khỏi ghế và ngồi vào lòng chàng. Sau đó nàng vòng tay ôm lấy chiếc cổ ấm áp và tựa đầu vào bờ vai chắc chắn của chàng. Riftan có chút giật mình rồi ôm lấy nàng. Khi nàng mong muốn được vỗ về từ hơi ấm của chàng, thì tiếng bước chân lê lết vang lên.
Max bật dậy và mở cửa. Nàng nhìn thấy Ruth đang đi trên hành lang với vẻ mặt mệt mỏi. Nàng liếc nhìn anh ta với ánh mắt bất an.
“Cậu, cậu có ổn không? Cậu có bị đối xử tệ bạc không vậy?”
“Chà, tôi thậm chí không thể nói suông rằng tôi đã được đối đãi tử tế, nhưng… Nhưng cũng không tệ như tôi nghĩ.”
Ruth xoa gáy và bước vào phòng. Rồi anh ta đi lại gần lò sưởi và nói thêm một cách nặng nề.
“Một cuộc họp khẩn cấp sẽ sớm được tổ chức. Lực lượng Đồng minh sẽ được thành lập trong vài ngày tới, vì vậy tốt nhất là mọi người nên chuẩn bị trước.”
Khuôn mặt Max không còn tí máu. Mặc dù nàng đã sẵn sàng cho việc đó, trái tim nàng vẫn chùng xuống. Riftan nắm lấy vai anh ta với chút thô bạo và xoay người anh ta lại. Sau đó, chàng hỏi một giọng gay gắt.
“Ta có thể nhận được một lời giải thích hợp lý ngay không?”
“Ngài Calypse cũng đã đoán được đến một mức độ nào đó rồi.”
Ruth khẽ gật đầu ủ rũ và bỏ tay chàng ra. Sau đó anh ta thẳng thừng nói.
“Tôi không biết chúng đã sử dụng chiến thuật gì, nhưng Liên minh Quái vật đã lẻn vào Thánh địa và đánh cắp Manastone của Secto. Chúng hẳn đã sử dụng nó để làm tất cả những điều này.”
Max ngây người nhìn vào mặt anh ta. Riftan phản bác bằng một giọng điệu sắc bén.
“Secto đã cạn kiệt tất cả năng lượng phép thuật trong trận chiến cuối cùng. Viên đá mana đó không còn gì cả.”
“Chúng dường như có khả năng tái tạo năng lượng cho manastone.”
Ruth thở dài u ám và chăm chú nhìn ra cửa sổ nơi bão tuyết đang tràn vào.
“Rất có thể việc nhiệt độ bắt đầu giảm trong vài năm qua, và khí hậu bất thường hiện tại là do bọn chúng. Lũ quái vật ở Cao nguyên Pamela đang cố gắng hồi sinh Vua Quỷ của Dãy núi Lexos.”