[Dịch] Bớt Đi, Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền - Chương 114
Đọc truyện [Dịch] Bớt Đi, Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền Chương 114 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Cách đây không lâu, Khang Tiểu Mẫn lặng lẽ kết hôn với Ngô Mang cũng là một thanh niên trí thức, cô ta có người giúp đỡ làm việc, lại có một người đàn ông chăm sóc cho cô ta chu đáo, nhưng cô ta vẫn không hài lòng.
Suy cho cùng, cuộc hôn nhân này không phải là điều cô ta mong muốn.
Ừm, phải nói, cô ta cảm thấy Ngô Mang không xứng với người ưu tú như cô ta.
“Ninh Uyên, cô luôn miệng nói muốn làm việc có lợi cho đại đội, nhưng khi xảy ra chuyện cô lại trở thành con rùa rụt đầu, sao xứng với những người dân thật lòng quan tâm đến cô?”
Một số người dân do dự và có chút dao động .
Khang Tiểu Mẫn nhìn thấy điều này, trong lòng thầm hả hê, mọi người đều ích kỷ.
Có bao nhiêu người có thể có tình cảm sâu sắc trước lợi ích và giữ đúng ý định ban đầu?
Ninh Uyên hôm nay hoặc là hy sinh chính mình, hoặc là chờ hai bên không hài lòng và bị mọi người khinh thường.
“Liên quan cái rắm gì tới cô?” Gân xanh trên trán Ninh Xuân Hoa nổi lên, vô cùng tức giận: “Đại đội chúng ta tuyệt đối sẽ không bao giờ phản bội người thân của mình.”
Khang Tiểu Mẫn chính đáng nói: “Sao lại là phản bội, cái này gọi là nhìn đại cục, vì lợi ích tập thể, hi sinh cái tôi, là điều mà bất cứ người nào có lương tâm đều nên làm.”
Ninh Xuân Hoa cười lạnh một tiếng: “Vậy thì cô đi đi.”
Khang Tiểu Mẫn trong lòng oán hận, cô hận Ninh Uyên, hận đại đội trưởng và thôn dân.
Tất cả họ bọn rất xin lỗi cô!
Cô ta cố ý cười nói: “Tôi bằng lòng, nhưng chủ nhiệm Vu không thích tôi.”
Không ngờ, chủ nhiệm Vu lại là một lão già biến thái,không từ chối bất cứ ai: “Thấy cô nghĩ như vậy, tôi sẽ nhận cô, càng nhiều phụ nữ càng vui.”
Càng có nhiều phụ nữ, hắn càng thành công.
Khang Tiểu Mẫn: …
Ninh Xuân Hoa không hề có chút đồng cảm nào: “Khang Tiểu Mẫn, cô đi hy sinh đi.”
Khang Tiểu Mẫn cảm thấy rất vui mừng khi chuyện như vậy xảy ra với Ninh Uyên, nhưng đến lượt cô lại thấy kinh tởm.
“Tôi… Bụng tôi đau quá, tôi đi vệ sinh…”
Cô ta thích những người đàn ông có quyền lực và địa vị , có thể bay lên cành cây và trở thành phượng hoàng, nhưng cô sẽ thu được lợi ích gì từ một người đàn ông chấp nhận mọi phụ nữ đến và vứt bỏ họ khi anh ta chán?
Mọi người:… ???
Ninh Uyên lạnh lùng cười nói: “Cô đang tìm cớ trốn thoát à? Chủ nhiệm Vu, ông không được rồi, người cỡ như Khang Tiểu Mẫn cũng coi thường ông, ông nên xem lại bản thân mình chút đi.”
Chủ nhiệm Vu trên mặt đen xì: “Bắt bọn họ qua đây cho ta, ngay bây giờ.”
Hắn vừa ra lệnh, Khang Tiểu Mẫn lập tức bị chặn lại và kéo tới, cô ta hoảng sợ hét lên.
Ninh Xuân Hoa lớn tiếng kêu lên: “Tiểu Yên, chạy đi, mau lên. ”
Nhưng động tác của Vương Cẩu Đản nhanh hơn, ngăn cản Ninh Uyên lại, Ninh Uyên rũ mắt xuống, che đi một tia lạnh lùng trong mắt.
Khang Tiểu Mẫn bị đưa đến trước mặt chủ nhiệm Vu, trong lòng vừa sợ hãi vừa tức giận: “Chủ nhiệm Vu, tôi thật sự khó chịu, không phải tôi khinh thường ông, một người đàn ông có quyền lực như ông, tôi ngưỡng mộ còn không kịp, có thể hầu hạ ông là phúc đức của tôi.”
Cô ta gió chiều nào theo chiều ấy và tung ra những lời lẽ tâng bốc như thể chúng miễn phí.
Mọi người càng xem thường cô ta, đây là loại người gì chứ?
Nhưng chủ nhiệm Vu được một người khác giới yêu thích, thích được người khác nịnh nọt lấy lòng, cả người ngứa ngáy: “Biết nói chuyện, tôi sẽ thành toàn cho cô. ”
Khang Tiểu Mẫn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm oán hận: “Chủ nhiệm Vu, Ninh Uyên cố ý nhục mạ ông, nếu ông thả cô ta đi, mọi người sẽ cười nhạo ông.”
Ý đồ nham hiểm trong lời nói này bị vạch trần trước mặt mọi người, tất cả mọi người đều chán ghét sự vô liêm sỉ của cô ta: “Khang Tiểu Mẫn.”
Chủ nhiệm Vu nhếch khóe miệng, vênh váo tự đắc mở miệng: “Ninh Uyên, cô nói cái gì? ”
Ninh Uyên bình tĩnh nhìn cái đầu heo mập này, vẻ mặt rất phức tạp, từ không cam lòng đến tức giận: “Ông thật sự sẽ buông tha xưởng đậu hũ cùng Ninh Anh Liên sao? ”
“Đúng vậy.” chủ nhiệm Vu rất dứt khoát, nhưng trên thực tế,hắn đã đem xưởng đậu hũ trở thành tài sản riêng của mình.