Đóa hoa trong vùng cấm - Chương 64
Đọc truyện Đóa hoa trong vùng cấm Chương 64 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
“Hôm nay mệt quá!”
Cô gái nhỏ thở dài trên chiếc giường ấm áp giữa mùa đông, sau khi trở về Liên Nhi quay lại danh phận đại thiếu phu nhân. Thế nhưng, cô và Lâm Vương Minh đã không còn ở trong dinh thự kia, hắn đưa cô đến một vùng thôn quê sinh sống, gần với chỗ cô nhi viện của trước kia, mở một tiệm mỹ phẩm để kiếm thêm thu nhập.
Còn hắn, nhượng lại tất cả quyền hành cho ông nội, tự mình gầy dựng sự nghiệp riêng. Cuộc sống của cả hai bình yên hơn rất nhiều, 3 năm sau Liên Nhi sinh cho hắn một bé trai kháu khỉnh, đặt tên Lâm Khiết Tâm.
Buổi đêm, cô gái nhỏ ru con ngủ xong liền trở về phòng của mình, người đàn ông đã đợi sẵn. Mấy nay vì con quấy mà hai vợ chồng không có bầu không khí riêng, hắn đã nhịn đến sắp điên, không đợi nổi từng bước chân của cô gái đã vội bước đến bòng cô lên giường.
Liên Nhi cũng hiểu ý hắn, không hề từ chối, ngoan ngoãn theo từng hành động gấp gáp của hắn.
Người không khác gì cầm thú trên giường, thích trêu đùa cô, dùng mọi cách để độc chiếm cô.
Hắn cởi từng tấc vải trên người cô, để lộ thân thể trần truồng nhạy cảm, tầm mắt của hắn sáng quắc ra lệnh cho cô.
“Rạng chân ra, anh nhìn một cái xem thế nào.”
Thân mình nhu nhược trắng hồng trần truồng không dám vặn vẹo, giữa hai đùi ngọc liền lộ rõ một đóa hoa mẫn cảm. Cô run rẩy người làm bên trong tiết ra nước.
“Vương Minh…khó chịu…”
Cô vô cùng kích động, nhưng thấy ánh mắt lạnh lùng của chồng thì lại cố nén, cô biết hắn thủ đoạn nhiều như thế nào, giờ khắc này chỉ trơ thân ra nhận trừng phạt.
Trước giờ hắn luôn có rất nhiều cách khiến cô khuất phục, bây giờ đã trải qua lĩnh ngộ được, cô nhu thuận không dám trái ý hắn.
Đôi mắt đẹp suy yếu nhìn hắn, mô hồi tuôn đầy thân thể trắng trẻo, hương thơm trên người khiến người ta ngẩn ngơ mê hoặc.
Lâm Vương Minh lấy ngón tay miết lên mặt nhỏ khiến cô xấu hổ, trong ánh mắt hắn u ám nói.
“Liên Nhi, mở rộng ra chút nữa, anh muốn xem em có ham muốn anh không?”
Thân mình run rẩy, hai chân mềm nhũn dần dần mở rộng ra. Cô gắt gao cắn môi, bộ dáng càng hấp dẫn hắn, hai chân mở toang lộ rõ hoa viên đỏ hồng, hoa môi run rẩy tuôn đầy xuân thủy sáng bóng.
Cô mê người như vậy, hắn làm sao tiếp tục nhịn nữa đây?
Xuân thủy thấm ướt, thịt non phấn hồng ở hai bên cánh hoa, thân thể có chút gầy yếu, nhưng ngực cùng mông lớn uốn lượn hấp dẫn, lằng lặng tiết ra nước quyến rũ hắn, diễm mĩ vô cùng.
Ngón tay dài cho vào trong, hai bên cánh hoa liền lập túc co rút lại, tràn ra đầy dịch, cảnh tượng như vậy làm hắn huyết mạch sôi trào.
Vẻ đẹp này…rõ ràng chỉ thuộc về hắn.
“Ngoan nào, một chút anh sẽ cho em ăn no.”
Liên Nhi bị hắn động bức thiết muốn tuôn nước, cô bị ép muốn điên người bất lực khóc, chỉ muốn nhanh chóng hòa nhập với hắn.
“Ưmm ô!”
Cô vặn vẹo thân thể cực mạnh, hai eo nỗ lực đẩy lên cao, ngón tay đang cắm bên trong bị lực đạo thân thể ma sát khắp tứ phía khiến cô khó chịu vô cùng.
Xoay trái xoay phải khó khăn một hồi, cũng tự ép ngón tay rời đi, bên trong tuồn ra hỗn hợp toàn là xuân thủy.
Một giây này khiến cô cảm thấy bên trong hư không ngứa ngáy, lại muốn có thứ to lớn hơn cắm vào..
“Hô… Hô ô!”
Liên Nhi há miệng thở hổn hển, thân mình lung lay xụi lơ, run rẩy khóc nức nở, thịt non bên trong dường như ngứa ngáy đòi hỏi, chưa đủ thoả mãn.
Lâm Vương Minh cầm hai bên mắt cá chân trắng nõn của cô kéo rộng ra, ánh mắt chăm chú nhìn vào hoa viên đỏ bừng, d.âm tà nói:
“Liên Nhi muốn anh vào trong phải không?”
Ngón tay hắn sờ vào hai mảnh hoa xoa nắn, rồi như có như không lướt qua cửa, chọc nhẹ kích thích nóng bừng.
Liên Nhi lắc lắc đầu nhỏ uất nhục, cô không hiểu sao bản thân lại d.âm đảng thế này, bên trong vừa đau, vừa ngứa, vừa trống rỗng khát khao.
Người từ từ cởi bỏ quần áo, lộ ra thân hình rắn chắc cao lớn, lấy tay banh rộng hai chân cô hết cỡ, để cô lộ ra tư thế sẵn sàng nghênh đón hắn.
“Anh thật muốn làm rách chỗ này.”
Hắn câu môi cười nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của cô, trên cây gậy nổi đầy gân xanh đáng sợ đặt lên hoa viên, động nhẹ một cái ẩn tọt vào trong.
Liên Nhi mất hẳn sự nhẫn nai cuối cùng, hét âm lên. Dị vật nóng bỏng vùi vào trong cơ thể, thô dài chọc tới tân hoa tâm, đâm chọc vào nơi sâu mềm mại nhất của cô.
“Aa.. ưm.. lớn quá!”
Hắn rút ra, bao nhiêu xuân thuỷ tuôn theo chảy ra nệm, rồi lại thèm muốn nhắm chuẩn phập một cái.
Liên Nhi bị hắn đâm cuồng nhiệt không kìm chế được, cỗ nước kìm chế trong bụng lẫn cả dịch bắn ra, nóng bỏng bắn đầy lên đùi hắn, tràn đầy xuống hạ thân hai người.
Dị vật của hắn thô lớn khiến cô mất hết tự chủ mà chảy ra.
Một lúc lâu sau, cô dần bị người đàn ông dạy dỗ, thân thể bị hắn nhét đầy nổi lên cảm giác nguyên thuỷ sung sướng, giữa háng bị hắn đâm liên tục, lực độ trầm trọng, tiếng nước diễm mỹ.
“Vợ thật ngoan, thật ngọt!”