[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi - C110
Đọc truyện [Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi C110 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Thoải mái quá.
Phan Hằng vô thức ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Những đám mây dày nhẹ nhàng trôi che đi ánh nắng mặt trời chói lóa, đem lại không khí mát mẻ.
Dần dần, anh ấy chìm vào cơn mê, mọi phiền muộn trong lòng đều biến mất, bên tai chỉ còn nghe thấy tiếng gió thổi bay lá trúc, xào xạc, xào xạc,…
Hơi thở của Phan Hằng dần chậm lại, khoan thai, vững vàng.
Mỗi lần hít sâu một hơi, anh ấy sẽ có cảm giác như mình đang bước vào một thế giới khác.
Cuộc sống của những người trẻ tuổi hiện đại với khối lượng công việc nặng nề, họ phải chịu đựng rất nhiều áp lực khác nhau như nợ tín dụng, sợ tiếng chuông điện thoại reo lên cả ngày, đặc biệt sau khi tan sở, còn không thể hoàn toàn thư giãn ngay cả khi ở trong kỳ nghỉ—
Giống như một chiếc đồng hồ đã lên dây cót, nhịp sống ấy sẽ chạy liên tục và không bao giờ dừng lại.
Khi mới đi vào Hoa Gian Tập, Phan Hằng vẫn đang ở trạng thái như vậy, dù rõ ràng anh ấy đang ngắm nhìn cảnh đẹp, nhưng vẫn không thể hoàn toàn tận hưởng hết cảnh sắc.
Anh ấy nhớ rõ mục đích của mình là đi vườn bách thảo để tìm cảm hứng, nhưng lúc đi trên đường ván gỗ cũng vẫn thỉnh thoảng nghĩ đến lịch làm việc tuần sau của tổng giám đốc, chốc lát lại mở điện thoại ra để check lại lịch trình, lo lắng có phát sinh vấn đề nào không, rồi giải quyết các trường hợp khẩn cấp…
Anh ấy nhớ rõ mục đích của mình là đi vườn bách thảo để tìm cảm hứng, nhưng lúc đi trên đường ván gỗ cũng vẫn thỉnh thoảng nghĩ đến lịch làm việc tuần sau của tổng giám đốc, chốc lát lại mở điện thoại ra để check lại lịch trình, lo lắng có phát sinh vấn đề nào không, rồi giải quyết các trường hợp khẩn cấp…
Mặc dù đã tự nhủ rằng mình muốn đến đây để thư giãn, nhưng trên thực tế tinh thần vẫn không thể hoàn toàn thư giãn được.
Giống như có một sợi dây vô hình nào đó luôn kéo căng thần kinh của anh ấy, kéo anh ấy về với thực tại trong khi anh ấy đang chìm đắm trong cảnh đẹp, cứ như vậy hết lần này đến lần khác.
Vậy mà, từ khi bước vào rừng trúc này, suy nghĩ của Phan Hằng càng ngày càng tản mạn, càng ngày càng bay bổng, đến giờ – sợi dây đó đã đứt.
Không gì có thể ngăn cản anh ấy được nữa.
Lần đầu tiên Phan Hằng gác lại mọi lo âu, không nghĩ đến điều gì nữa, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, cả cơ thể đắm chìm bên trong khung cảnh yên bình và dễ chịu này.
…
Khi Phan Hằng mở mắt ra lần nữa, cơ thể và tinh thần của anh ấy cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.
Trong giây phút ấy, Phan Hằng giống như vừa trải qua một giấc mơ đẹp, một giấc ngủ trưa cực kỳ chất lượng, anh ấy đã hoàn thành quá trình thanh lọc cơ thể và tâm trí từ trong ra ngoài.
Cơ thể trở nên nhẹ nhàng thanh thoát, tinh thần tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống, thậm chí Phan Hằng còn vô thức nở nụ cười.
Nhìn lại đồng hồ, mới có năm phút trôi qua.
Thế mà hiệu quả còn tốt hơn gấp 10 lần đi gội đầu dưỡng sinh.
Chuyến đi đến Hoa Gian Tập lần này thật đáng giá.
Anh ấy thầm quyết định kể từ bây giờ trở đi sẽ đến đây hàng tuần.
Sau khi Phan Hằng rời khỏi vườn bách thảo, anh ấy chợt nhớ ra mục đích chuyến đi của mình.
Sau khi thưởng thức mùi hương đặc trưng của thiên nhiên, Phan Hằng đã hoàn toàn ghét bỏ mùi hương nhân tạo của “nước hoa”, nếu thực sự muốn tìm kiếm “sức sống”, anh ấy có thể đề nghị tổng giám đốc Phó đến vườn bách thảo này thử xem.
Phan Hằng cảm thấy hoàn cảnh ở đây rất thoải mái, có thể giúp người ta thả lỏng bản thân, thậm chí giảm bớt được những cơn đau đầu mệt mỏi.
…
Phan Hằng ngồi vào xe, ngón tay gõ nhẹ vào vô lăng:
“Không thể để nhiều khách tham quan đến vườn bách thảo như thế này, nếu muốn tổng giám đốc Phó đến đây, mình bắt buộc phải sắp xếp một chút.”
Không biết hiện tại Hoa Gian Tập có chấp nhận để tư nhân bao toàn bộ vườn bách thảo không nhỉ?
Tất nhiên, chi tiết cụ thể vẫn phải tùy thuộc vào ý kiến của tổng giám đốc Phó.
Phan Hằng thắt dây an toàn và khởi động xe, chiếc Mercedes-Benz E-Class lăn bánh từ từ bám sát phía sau xe đằng trước, cho đến khi ra đến đường chính mới dần tăng tốc.
…
Sau khi check-in nhiều cảnh đẹp khác nhau, một hastag mới đã được đi kèm với Hoa Gian Tập.
#Hoa Gian Tập #Rừng trúc – vườn thiền thuần tự nhiên.
Những năm gần đây, thiền đã trở thành một phương pháp thư giãn yêu thích của giới trẻ hiện đại, trong đó bao gồm rất nhiều phương pháp thả lỏng, ví dụ như thiền chánh niệm, thiền định… Để tâm hồn có thể an yên giữa thế giới chứa đầy sự xô bồ này, thì phương pháp thiền có tác dụng chữa lành tâm linh rất hiệu quả.
Tuy nhiên, âm thanh của sóng trong tai nghe không thể so được với sự thoải mái khi nằm trên bãi biển một mình và đón gió biển thổi qua, cũng như cảm giác thư thái của cơ thể khi được hít thở không khí trong lành và lắng nghe âm thanh của tự nhiên.
Trong môi trường thiên nhiên trong lành, không chỉ có thính giác mà còn có khứu giác và các giác quan khác cộng hưởng với nhau.
Khi hít một hơi thật sâu, có thể cảm nhận được hương thơm thanh mát đầy sảng khoái, cảm nhận được ánh nắng và gió thổi quanh người, không khí ẩm ướt với tiếng kêu của các loại côn trùng, chim chóc.
Thiên nhiên đã tạo nên một màng lọc âm thanh, loại bỏ những ồn ào xáo động và khuếch đại sự tĩnh lặng của rừng trúc, đồng thời, sự cộng hưởng của sóng não và thiên nhiên giúp làm sạch những năng lượng tiêu cực trong não bộ, khiến hiệu quả chữa lành tâm trí trở nên tốt hơn.
Vườn thiền thuần tự nhiên hoàn toàn đúng như tên gọi của nó.
Nhiều du khách chia sẻ cảm giác thư giãn ở trong rừng trúc.
“Vừa tiến vào rừng trúc, dường như tôi đã bỏ lại sự ồn ào của thế giới bên ngoài, nơi đây rất yên tĩnh, điều duy nhất tôi nghe được chính là âm thanh của tự nhiên.”
“Ở đây thời gian trôi rất chậm, bước chân của tôi vô thức dừng lại. Tôi đã ngồi trên ghế và chìm sâu vào suy tưởng, tôi cảm thấy đầu óc của mình chưa bao giờ rõ ràng đến thế.”
“Thật thoải mái. Tôi thường xuyên thiền định, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy thư giãn và cảm giác tâm hồn được thanh lọc như vậy.”
“Thật ra tôi đã dựa vào ghế mà ngủ, giấc ngủ chập chờn nửa tỉnh nửa mê mà cứ như một giấc ngủ dài. Ai ngờ khi tỉnh dậy, nhìn lại còn chưa đến 5 phút!”
…
Hầu hết những người đến rừng trúc thư giãn đều là nhân viên văn phòng.
Mỗi cuối tuần, các dãy ghế dài trong rừng trúc ở Hoa Gian Tập lại chật kín người.
Họ hoặc là nhắm mắt ngủ mơ màng, hoặc là lặng lẽ ngồi thiền, tranh thủ cơ hội hiếm có này để tìm kiếm một khoảng lặng, nghỉ ngơi sau vô số áp lực cuộc sống và sự nhàm chán trong công việc.
Dù không kéo dài quá lâu, nhưng đó là khoảng thời gian thư giãn duy nhất của họ.
Đối với họ, nơi này giống như thiên đường mà Đào Uyên Minh đã nói.
Nơi hoàn hảo để chữa lành thể xác và tinh thần.
Những du khách này đã trở thành khách hàng trung thành của Hoa Gian Tập.
Nếu tính tỷ lệ mua lại vé, hơn 80% trong số họ không chỉ mua lại 1 lần mà thậm chí đã mua lại đến 3 hoặc 4 lần.
Chưa đầy một tháng sau khi vườn bách thảo khai trương, nhóm khách hàng trung thành đầu tiên đã được hình thành.