Toàn Dân Khát Vọng Sinh Tồn - 107
Đọc truyện Toàn Dân Khát Vọng Sinh Tồn 107 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Cái đuôi của tên nhãi đó có thể vểnh lên trời mất, cũng quả thật rất có bản lĩnh.
Ăn thịt đùi xong, Lâm Y Y lại nhân lúc nóng uống canh gà. Giống với thịt gà, canh này cũng tươi ngon bức người, chỉ canh này thôi, Lâm Y Y cảm thấy dùng để chan canh, bản thân có thể một hơi ăn hai bát cơm.
Ăn xong của Thiệu Triệt, cô súc miệng một chút. Đợi khi miệng không còn dư vị, cô lại tiếp tục nhấm nháp món gà hấp thứ hai.
Không giống với vị tươi mà Thiệu Triệt làm ra, đồ ăn của Nhất Phẩm Cư không có cái loại tươi nồng vừa lên sân khấu đã kinh diễm toàn sàn diễn. Chất thịt của nó, vị tất nhiên là không thể bới móc, về phần đánh giá nó, sau khi Lâm Y Y ăn ba miếng liên tiếp, mới bình phẩm mùi vị được.
Tươi với mềm nó cũng có, nhưng lại không xộc ra quá trớn, giọng khách át giọng chủ. Nếu là ở giữa một bữa tiệc, vị trí của món ăn này là nhã nhặn công chính, lại có thể phối với đồ chay, có năng lực làm mất đi vị béo ngậy của thịt. Ăn xong, lại uống một chén canh gà. Chỉ một từ, hoàn hảo!
Nếu nói đồ ăn của Thiệu Triệt khiến Lâm Y Y cảm thấy kinh diễm, vậy tay nghề của hạng một, không khỏi làm cho cô nhớ tới sư phụ. Cô chưa từng nếm thử gà hấp của sư phụ, nhưng cô cảm thấy, loại thức ăn với trình độ này, chỉ có những người như sư phụ mới có thể làm ra.
Hơn nữa, hương vị của gà hấp món rẻ nhất trong Nhất Phẩm Cư đã có thể đạt tới trình độ như vậy, vậy những món ăn mắc hơn phía trước thì sao? Vị chủ quán kia, khi còn sống có phải là đầu bếp có trình độ cỡ sư phụ không? Lại hoặc là, ông ta thậm chí vượt qua sư phụ?
Buông đũa, tâm trạng hiện tại của Lâm Y Y thật lâu khó có thể bình tĩnh.
Một là vì có thể nhấm nháp món ngon như thế mà mà hưng phấn, hai là lúc này trong lòng cô có một loại cảm giác rất kỳ dị.
Cảm giác đó giống như là trên con đường hướng tới ánh mặt trời, các bậc thầy đi ở phía trước chuyện trò vui vẻ, cô thỉnh thoảng đẩy bụi cỏ ra, tìm được tổ chức. Tuy rằng bây giờ cô còn đi theo đuôi đội ngũ, nhưng cô sẽ cố gắng chạy, sau đó, gia nhập bọn họ.
Cùng bà cụ Phạm ăn hết hai phần gà hấp, Lâm Y Y thỏa mãn ợ một cái.
Bên kia Thiệu Triệt sớm đang chờ cô trả lời: “Thế nào?”
“Ăn ngon.”
“Ai ngon hơn?”
“Đều ngon.”
Bên kia nhịn nhẫn: “Vậy ai giỏi hơn?”
“Chuyện này không thể so sánh. Hai người theo phương hướng khác nhau, giống như anh hỏi tôi món cay Tứ Xuyên và món ăn Quảng Đông món nào ngon hơn, đây là câu hỏi không có đáp án. Vị tươi của anh tới trình độ cao nhất, canh của anh quay về nguyên trạng, anh không làm ra trình độ của ông ta, cũng giống vậy ông ta cũng khó sao chép lại hương vị của anh. Cho nên tôi nói đều ngon.” Lâm Y Y nói.
“Lời này của cô còn rất đúng trọng tâm, vì sao những người khác không nói như
vậy?”
“Cái này anh nên tự kiểm điểm lại mình, có phải bình thường rất ồn ào rất om sòm hay không.”
“? Chặn rồi, đã cắt đứt liên lạc.”
Lâm Y Y cười tắt trung tâm mua sắm ảo, chuyện của bản thân Lâm Y Y đã kết thúc. điểm thưởng hiện tại của cô cũng đủ để cô rời khỏi nơi này, nhưng nếu mượn điểm thưởng của bà cụ, vậy đương nhiên trả lại bà ta gấp bội.
Không biết có phải ảo giác hay không, Lâm Y Y cảm thấy trời mưa trong rừng nhiệt đới thường xuyên hơn lúc cô vừa tới. Hôm nay sau khi Lâm Y Y nghỉ ngơi xong, bắt đầu tiến tới rừng cây.
Cô có điểm thưởng năm con số bên người, ngược lại không hề sợ hãi sự nguy hiểm từ cây cối toát ra. Mà đám người Lâm Thu Thanh một hàng bốn người sau khi nhìn thấy cô bắt đầu ra ngoài, cũng tự phát theo sát ở phía sau cô.
Chung quanh không có thu hoạch, Lâm Y Y bắt đầu tiến tới nơi xa hơn. Có một lần bọn họ gặp một vài thi thể của dã thú, thậm chí còn gặp được trăn nước, nhưng giống vậy, thu hoạch của bọn họ cũng cao hơn trước kia rất nhiều. Giống như nấm mối hoàn chỉnh, cùng với gỗ trân quý, những thứ này đều khiến bọn họ đạt được không ít điểm thưởng.
Mỗi ngày Lâm Y Y ra ngoài đều có thu hoạch, mấy người Lâm Thu Thanh cũng đi theo uống canh.
Đáng nhắc tới chính là, có thể bởi vì rừng mưa nguy hiểm, quan hệ của hai chàng trai trong bốn người bắt đầu dịu đi. Thậm chí lần nào đó, Triệu Nam bị rắn độc cắn một cái, Lâm Thu Thanh thế nhưng không tính toán hiềm khích trước đó mà hút máu độc ra cho anh ta.
Việc này làm cho mấy người Triệu Nam cảm động, đồng thời Lâm Thu Thanh cũng khiến cho hai cô gái có hơi chấn động.
Lâm Y Y không biết bọn họ có chuyện gì, cô vẫn có lòng tốt nhắc nhở nói: “Nhanh đến trung tâm mua sắm mua thuốc giải độc đi.”