[Dịch] Hệ Thống Lừa Đảo, Ta Muốn Đội Quần - 30
Đọc truyện [Dịch] Hệ Thống Lừa Đảo, Ta Muốn Đội Quần 30 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Trở lại đội, Tô Tiểu Tiểu trực tiếp đi tới đại đội cảm ơn đại đội trưởng Quách đã giúp đỡ. Tất nhiên, cũng nhân cơ hội để nói với ông rằng, bây giờ cô cũng đã là học sinh trung học rồi, có thể tiếp nhận nhiệm vụ quan trọng hơn.
Khi đại đội trưởng Quách nhìn vào thứ hạng thành tích của Tô Tiểu Tiểu, bỗng chốc cười đến tít mắt.
Dù nói thế nào, Tô Tiểu Tiểu cũng là người do ông giới thiệu đến chỗ của chủ nhiệm La. Bây giờ Tô Tiểu Tiểu có được thành tích như vậy chứng tỏ mắt nhìn của ông rất tốt, không tiến cử sai người. Càng giúp ông tăng thêm uy tín.
“Tốt lắm, cô giáo Tô, chú biết cháu chắc chắn có thể thi tốt. Nếu không phải vì công việc trì hoãn, nói không chừng có thể thi được hạng nhất.”
“Đều là nhờ đại đội giúp đỡ và ủng hộ cho cháu, không thì làm sao cháu có được cơ hội đi thi này chứ. Để cảm ơn đội, cháu định sẽ thực hiện một hoạt động tuyên truyền giảng dạy về chủ đề chăm sóc phụ nữ và trẻ em cho đội.”
Nghe được lời này của Tô Tiểu Tiểu, đại đội trưởng Quách tò mò hỏi: “Là làm như thế nào?”
“Hôm nay cháu đi ngang qua bảng thông báo ở công xã thì tò mò nhìn thử, phát hiện trên đó có dám một văn bản có nói về phụ nữ và trẻ em, nghĩ đội chúng ta hình như chưa có hoạt động gì ở lĩnh vực này, nên định sẽ làm một kỳ về nó. Nếu hoàn thành tốt, chẳng phải đội cũng có cơ hội báo cáo lên phía công xã sao, bây giờ cháu được đại đội giúp đỡ, nên cũng muốn giúp đại đội làm chút gì đó. Đây là công việc tự nguyện của cá nhân cháu, cháu cũng không yêu cầu đáp lại.”
789 lập tức chạy ra ngoài: “Ký chủ ký chủ, cái này là chuyện tốt, bổn hệ thống sẽ cho cô phần thưởng hậu hĩnh.”
Tô Tiểu Tiểu: “…”
Đội trưởng Quách không ngờ Tô Tiểu Tiểu lại có thể suy nghĩ ra được nhiều như vậy.
Thật ra bài báo đó ông cũng nghe nói rồi, nhưng trong đội cũng chẳng xem trọng mấy.
Làm một đại đội trưởng, đại đội trưởng Quách cảm thấy cho các xã viên được no bụng đã là chuyện rất khó, ai còn thời gian mà để tâm làm mấy cái giáo dục dân trí chứ.
Chuyện mà Tô Tiểu Tiểu đang làm hiện giờ, đó cũng là để đáp ứng nhu cầu của người dân, coi đó là món ăn tinh thần của họ nên mới thu xếp những hoạt động này.
Nhưng sau khi nghe lời đề nghị của Tô Tiểu Tiểu, đại đội trưởng Quách cảm thấy hình như mình cũng có thể thử một chút.
Dù sao bây giờ ngày nào Tô Tiểu Tiểu cũng kể chuyện, mọi người cũng tập trung lại để nghe. Đúng lúc, tiện thể nhắc đến chuyện này, tuyên truyền một chút luôn. Khi ông quay về báo cáo công việc cho phía công xã, cũng có thể bàn giao với hội phụ nữ.
“Được, cháu thấy tiện cứ làm thử đi.”
Đại đội trưởng Quách nói là làm thử, nhưng Tô Tiểu Tiểu lại không có ý làm thử. Cô đã làm thì phải làm cho thật tốt, làm cho mọi người đều trầm trồ.
Lần này, cô không định kể chuyện nữa, cô định sẽ cho người diễn.
Và cô cũng đã tìm xong ứng cử viên cho vai trò diễn xuất này rồi.
Khi từ đại đội trở về nhà, đúng lúc cũng là buổi trưa, người nhà họ Tô cũng đều đã đi làm về, họ đang vây quanh Tô Tử Tiêu xem bảng điểm của cô ta. Sau khi nhìn thấy điểm số trên đó, Lý Xuân Hoa mỉm cười tít mắt nói: “Con gái mẹ đúng là thông minh, thi tốt lắm.”
Tô Tử Tiêu đắc ý cười, cô ta quay lại thì nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu đang đứng trước cửa mặt không cảm xúc thì cười không nổi nữa: “Em… Nhị Nha về rồi kìa, sao bây giờ mới về?”
Tô Tiểu Tiểu đi vào: “Em vừa đến chỗ đại đội làm chút chuyện.”
Nghe Tô Tiểu Tiểu đến chỗ đại đội làm việc, sự chú ý của nhà họ Tô đều dồn hết về phía Tô Tiểu Tiểu.
Suy cho cùng, mấy người ở đại đội đều là cán bộ, đối với bọn họ, các cán bộ trong đại đội đều rất đáng gờm. Cho nên bọn họ cũng rất tò mò chuyện Tô Tiểu Tiểu có thể đến đó làm việc.
“Làm việc gì thế? Mà này, không phải hôm nay con cùng chị đi lấy bảng điểm sao, thế nào rồi?”
Tô Tiểu Tiểu đưa giấy chứng nhận tốt nghiệp của mình ra cho gia đình xem.
Thấy Tô Tiểu Tiểu thật sự lấy được bằng tốt nghiệp trung học, người nhà họ Tô truyền nhau nhìn tấm bằng tốt nghiệp đó giống như xem thứ gì hiếm lạ. Còn hiếm lạ hơn bảng điểm của Tô Tử Tiêu vừa xem khi nãy.
Nên biết là, cô em gái chưa từng học cấp hai, người ta cầm được bằng tốt nghiệp về, đã rất có bản lĩnh lắm rồi.
Khi Tô Tiểu Tiểu lấy bảng điểm cấp hai ra cho họ xem, Lý Xuân Hoa nhìn thấy tên của Tô Tiểu Tiểu được xếp thứ ba thì càng thêm phấn khích: “Trời ạ, Nhị Nha của mẹ, lúc đầu mẹ nên cho con đi học trung học. Con đi không được, bảo anh ba cõng con đi cũng được.”
Lý Xuân Hoa không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, bà cảm thấy con gái có tiền đồ, cũng giống như con trai có tiền đồ vậy.
Bà sinh ra con trai không có triển vọng, hiếm khi con gái có tài, nhưng bây giờ lại bị bà làm chậm trễ, tự dưng trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận.
Tô Tam Trụ cũng lắc đầu thở dài: “Em gái, lúc đầu đáng lẽ nên để anh cõng em đi học. Thành tích em tốt như vậy, nói không chừng nhà chúng ta sẽ có người đậu được đại học.”
Lâm Tuyết Cúc cũng nói hùa theo: “Đúng đó, em gái lớn nhà chúng ta trước đây học trung học cũng chưa từng đạt thành tích tốt như vậy.”
Tô Tử Tiêu: “…”
Đã sửa điểm rồi, vậy mà còn bị cướp mất thanh danh. Nếu cô ta không sửa điểm của mình, há chẳng phải bị người ta đạp ở dưới chân luôn sao?
Tô Thiết Sơn thì hút một hơi thuốc lá, cầm bảng điểm của Tô Tiểu Tiểu rồi thở dài.
Tô Tiểu Tiểu chờ bọn họ biểu lộ cảm xúc xong thì cất bảng điểm và giấy chứng nhận tốt nghiệp đi: “Chuyện này tạm gác qua đi, hối hận cũng vô dụng rồi. Trước mắt con có chuyện cần mọi người trong nhà giúp.”
Lý Xuân Hoa lập tức nói: “Con gái, con nói đi, việc gì trong nhà cũng sẽ giúp con.”
Lâm Tuyết Cúc quay đầu sang một bên, trong lòng cô ta không vui.
Tô Tiểu Tiểu cũng chẳng thèm nhìn cô ta, mà nhìn sang Tống Ngọc Hoa: “Em cần chị dâu thứ giúp.”
“Chị ư?” Tống Ngọc Hoa kinh ngạc. Bản thân cô ta chẳng có chỗ nào ra hồn cả, có thể giúp được gì cho em gái chứ.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu nói: “Chị dâu thứ là thích hợp nhất. Còn có anh hai, hơn nữa còn có mẹ của chúng ta.”
Lý Xuân Hoa và Tô Nhị Trụ nghe vậy đều rất ngạc nhiên, Tô Nhị Trụ nói: “Em gái, có chuyện gì, anh cả và em ba không giúp được sao?” Dù là người một nhà, nhưng thiệt thòi cũng phải cùng chịu mới được chứ.
“Không được, anh chị mới thích hợp nhất.” Tô Tiểu Tiểu nghĩ đóng vai phản diện, nào có ai gây sự qua được đồng chí Lý Xuân Hoa, cùng tính tình nóng nảy như đồng chí Tô Nhị Trụ?
Còn đồng chí Tống Ngọc Hoa, tất nhiên cô ta thích hợp nhất để đóng vai người vợ trẻ bị áp bức.
Mấy người khác nghe không cần giúp, sắc mặt cũng nhẹ nhõm đôi chút.
Lý Xuân Hoa tò mò nói: “Con gái, mẹ giúp con cũng được, nhưng chị dâu con có thể làm gì được chứ? Cái gì nó cũng không biết làm.”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Đại đội trưởng Quách bảo con tổ chức một hoạt động tuyên truyền về việc chăm lo phụ nữ và trẻ em, con định đến đó sẽ tìm người biểu diễn. Mọi người sẽ làm diễn viên, lên sân khấu biểu diễn.”
“Biểu diễn?” Trong lòng Lý Xuân Hoa đột nhiên hưng phấn: “Diễn thế nào?”
“Mọi người đã xem phim rồi, cũng gần giống trong phim. Chúng ta trực tiếp diễn cho người khác xem, nếu chưa hiểu lắm, thì giống như xem kịch vậy, trước đây mẹ từng xem qua rồi đó, chắc là sẽ biết.”
Câu này vừa thốt ra, cả nhà lập tức sững sờ.
Bọn họ sẽ diễn kịch cho người khác xem sao?
Đặc biệt là Lý Xuân Hoa, Tô Nhị Trụ và Tống Ngọc Hoa, những người vừa được xướng tên đều đỏ mặt.
Suy cho cùng, Lý Xuân Hoa là một người đã từng ở trong gánh hát, cũng coi như là có kinh nghiệm. Rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh, sau đó vui đến đỏ mặt, hỏi cô: “Nhị Nha à, chúng ta sẽ diễn cái gì?”
Tô Tiểu Tiểu đáp: “Con còn phải viết kịch bản, nhưng mà đến lúc đó chị dâu sẽ diễn mặt đỏ, mẹ và anh hai diễn mặt trắng.”
Lý Xuân Hoa và Tô Nhị Trụ: “…”
Mấy người còn lại cũng chẳng quan tâm mặt đỏ mặt trắng là cái gì, Lâm Tuyết Cúc lập tức hỏi: “Em gái, có cần chị dâu giúp em gì không?”
Tô Tiểu Tiểu nhìn cô ta lắc đầu: “Chắc là không, không thích hợp, không có gì đặc sắc.”
Lâm Tuyết Cúc: “…”
Tô Đại Trụ và Tô Tam Trụ vẫn chưa nói gì, họ thấy Tô Tiểu Tiểu lắc đầu thì ra chiều thất vọng.
Tô Tử Tiêu đẩy chị dâu cả sang một bên, tự mình xen vào nói: “Em gái, thấy hình tượng này của chị thế nào?”
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút rồi nói: “Bây giờ em vẫn chưa có vai cho chị, em có thể thêm vai, nhưng mà… cần chị phải diễn ra được bản sắc, đã làm những gì, thì đều diễn ra hết, chị thấy sao?” Nếu bản thân Tô Tử Tiêu đồng ý, cô sẽ rất sẵn lòng cho Tô Tử Tiêu một vai giáo viên phản diện dạy đám nhóc trong thôn.
“… Thôi vậy, chị chuẩn bị ôn tập, sau này còn thi đại học.”
Thế là ba diễn viên nhà họ Tô đã được chọn xong. Chỉ đợi Tô Tiểu Tiểu viết xong kịch bản, rồi sắp xếp cho bọn họ diễn nữa thôi.
Nhưng ba người này vẫn chưa đủ. Tô Tiểu Tiểu đã chuẩn bị ba chủ đề. Một là chăm sóc cho phụ nữ. Một là chăm sóc trẻ em, cái cuối là chăm sóc người già.
Nhà họ Tô chỉ đủ diễn chủ đề chăm sóc phụ nữ. Ngoài ra còn phải tìm người diễn chủ đề chăm sóc trẻ em và chăm sóc người già nữa.
Vì nghĩ những người này sẽ không biết diễn, cho nên Tô Tiểu Tiểu đang dự định tìm người có thể diễn ra được bản sắc nhân vậy. Trong đội, người như thế không khó tìm.