(Dịch) Nàng Ở Hiện Đại, Chàng Ở Cổ Kim - C70
Đọc truyện (Dịch) Nàng Ở Hiện Đại, Chàng Ở Cổ Kim C70 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chuyện giường gỗ và sương trắng, Đỗ Thụy Vân cùng Tống Gia Ngôn tạm thời không tìm được đáp án.
Lần này bọn họ tính toán ở hiện đại một đoạn thời gian.
Đặc biệt là Đỗ Thụy Vân nghĩ dù sao không còn mấy ngày nữa sẽ tới cuối tuần rồi, đơn giản chờ trở lại thành phố Vân trước, rồi mới đi qua cổ đại.
Đỗ Thụy Vân ở trên mạng đặt mau cho Tống Gia Ngôn ba cái đồng hồ quả lắc.
Tống Gia Ngôn tự mình chọn lựa đồng hồ quả lắc, hình thức cũng không sai biệt với cái đồng hồ mà Tống Quốc công mang đi, chỉ có vào chi tiết khác biệt.
Trừ bỏ đồng hồ quả lắc, Đỗ Thụy Vân còn đặt mua rất nhiều nội y.
Cô mua không ít băng vệ sinh, khăn giấy cũng như các vật dụng hàng ngày dùng một lần.
Đương nhiên, mấy thứ này cũng không phải chỉ chuẩn bị cho một mình Đỗ Thụy Vân.
Cổ đại không có giấy vệ sinh mềm mại, cũng không có đồ dùng của phụ nữ sạch sẽ vệ sinh.
Tuy rằng trên chợ có bán giấy bản, nhưng giấy bản thô ráp, người nhà giàu cũng chướng mắt, nhà nghèo lại dùng không nổi.
Quốc công phủ xa xỉ đều dùng tơ lụa thay giấy vệ sinh.
Những khăn lụa màu trắng mềm mại, mượt mà, tùy tiện thêu hai châm sẽ thành khăn tay tơ tằm thượng đẳng.
Dùng ở trên mông…… Làm Đỗ Thụy Vân cảm thấy quá lãng phí.
Cũng may phía trước trong ba lô bên có một bao giấy vệ sinh, bằng không cô cũng sẽ phải dằn vặt bản thân mà dùng tơ lụa chùi mông.
Sinh hoạt ở cổ đại, tuyệt đối cần giấy vệ sinh.
Nếu không phải không gian giường gỗ hữu hạn, Đỗ Thụy Vân thật sự muốn dọn mười mấy thùng giấy vệ sinh qua trong một lần, trực tiếp nhận thầu cung cấp giấy vệ sinh cho toàn bộ Quốc công phủ.
Qua một năm, tơ lụa tiết kiệm được không chừng có thể may vài món quần áo.
Nội y cùng băng vệ sinh Đỗ Thụy Vân không chỉ chuẩn bị một phần cho chính mình, còn tiện thể mang không ít cho Tần thị và Tống Mẫn Lant.
Tuy rằng hiện tại tình cảm của cô và Tống Gia Ngôn còn đang trong giai đoạn mập mờ, nhưng lấy lòng người nhà của hắn một chút cũng là chuyện bình thường.
Đỗ Thụy Vân mua rất nhiều bộ nội y, kích cỡ của Tần thị cô có thể tự đoán đại khái, mà hai người chị gái của Tống Gia Ngôn cô chỉ có thể lấy bừa.
Để cho chắc chắn, mỗi một số đo Đỗ Thụy Vân đều mua mấy bộ.
Trừ bỏ mấy thứ vụn vặt sử dụng hàng ngày này, Đỗ Thụy Vân còn mua một cái di động khác, sim và laptop cho Tống Gia Ngôn.
Rối loạn một hồi, liền sùng gần hết hai mươi vạn bán vàng lần trước.
Đỗ Thụy Vân mỗi tháng còn phải trả một khoản tiền trả góp mua nhà, đi làm mấy năm cũng không có nhiều tiền tiết kiệm.
Tiền trong thẻ ngân hàng cũng mới đạt đến sáu chữ số vào hai tháng trước.
Kế tiếp nếu bọn họ còn muốn mua sắm nhiều như hôm nay, cũng chỉ có thể bán thêm một thỏi kim nguyên bảo.
Mấy thứ Đỗ Thụy Vân đặt mua, cô trực tiếp điền địa chỉ nhà cha mẹ.
Chờ mấy ngày nữa bọn họ phải quay về thành phố Vân, mấy thứ này nếu gửi về quê, lúc đi còn phải tốn tiền tìm công ty vận chuyển.
Gửi thẳng đến thành phố Vân có thể tiết kiệm được không ít công phu.
Đỗ Thụy Vân nhắn Cam Mạn Mai giúp mình nhận hàng, cũng không nói trước tình huống.
Cho nên Cam Mạn Mai căn bản không để chuyện này trong lòng, còn tưởng rằng chỉ có một hai kiện hàng nhỏ, khi bà tan tầm thuận đường qua phòng bảo vệ lấy hàng.
Nhưng mà chờ bà nhìn thấy đống hàng chuyển phát xếp thành một núi nhỏ trước phòng an ninh, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình.
Đỗ Hùng Hoa lại bình tĩnh hơn bà xã một chút, còn nhớ rõ ra mặt tìm bảo vệ xác minh tình huống.
Nhưng mà bảo an thập phần xác định mấy thứ này đều là đồ của Đỗ Thụy Vân.
Đỗ Hùng Hoa chưa từ bỏ ý định tiến lên lần lượt kiểm tra đối chiếu tên trên từng đơn hàng, xác định tất cả chỗ này thật sự là của con gái Đỗ Thụy Vân.
Mặt trên đều ghi rõ địa chỉ, tên và số điện thoại, hắn không thể tin được.
Nguyên bản Cam Mạn Mai còn ôm chút may mắn, cảm thấy có lẽ là trùng tên.
Con gái bà, bà biết.
Từ nhỏ Đỗ Thụy Vân đã không phải đứa nhỏ tiêu tiền linh tinh.
Tuy rằng con bé cũng giống những cô gái bình thường khác, thích trang sức xinh đẹp, nhưng con bé chưa bao giờ mù quáng theo đuổi hàng hiệu, bình thường mua đồ đều là dựa theo năng lực tài chính của mình, chưa bao giờ vung tay quá trán.
Nhưng mà sắc mặt của chồng bà đã thuyết minh hết thảy.
Cam Mạn Mai nhìn đống hàng chuyển phát nhanh trước mặt, cảm thấy huyệt thái dương giật giật.
Bà hít sâu một hơi, móc di động ra gọi cho Đỗ Thụy Vân.
Hôm nay bà muốn hỏi một chút, rốt cuộc con gái đang định giở trò gì.
Đỗ Thụy Vân nhận được thông báo đơn hàng đã được giao, trong lòng cũng đã đoán được chuyện Cam Mạn Mai sẽ gọi điện thoại tới truy vấn mình.
Trong điện thoại, Cam Mạn Mai tức muốn hộc máu rống giận, Đỗ Thụy Vân còn có thể không nhanh không chậm giải thích.
“Con thật sự không mua đồ linh tinh, mấy thứ này con đều cần dùng, tình huống cụ thể thì một, hai câu cũng không thể nói rõ, chờ ngày mai cha mẹ tới đây con sẽ từ từ giải thích hết.”
Mặc kệ Cam Mạn Mai truy vấn như thế nào, Đỗ Thụy Vân lăn qua lộn lại cũng chỉ thoái thác bằng mấy câu này.
Cam Mạn Mai không có biện pháp với cô, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Vậy mấy thứ con mua phải làm sao bây giờ, để mẹ với cha con khiêng về nhà?”
Đồng hồ quả lắc cũng không nhẹ, Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa đều là người trên dưới 50 tuổi, Đỗ Thụy Vân cũng không yên tâm để bọn họ khiêng đồ nặng, nếu không cẩn thận trật khớp hông, cũng không phải chuyện đùa.
Đỗ Thụy Vân vội vàng nói: “Mẹ trả tiền thuê bảo vệ chung cư giúp đỡ khiêng về nhà, dù sao nhà chúng ta ở ngay lầu hai, cũng không khó vận chuyển lên.”
Nhà
Cha mẹ cô là do đơn vị của Đỗ Hùng Hoa phân phối, tuy rằng chỉ là khu chung cư cũ, nhưng là cũng đủ rộng rãi, ba phòng hơn một trăm hai mươi mét vuông, để chỗ đồ này cũng không thành vấn đề.
Mấy thứ này dọn về đến nhà, Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa cũng không mở ra xem, cứ như vậy xếp ở trong góc phòng khách, nghĩ chờ Đỗ Thụy Vân trở lại để tự cô mở ra.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa liền lái xe đi thẳng về quê.
Nghĩ đủ loại khác thường của con gái gần đây, nếu tốc độ không bị hạn chế, Đỗ Hùng Hoa đều hận không thể lái xe phi như bay.
Khi hai người lái xe vào thôn còn chưa đến 11 giờ.
Buổi sáng Đỗ Thụy Vân và Tống Gia Ngôn nhận được điện thoại của Cam Mạn Mai, liền tràn đầy thấp thỏm chờ đợi.
Đặc biệt là Tống Gia Ngôn, càng tới gần thời gian hai người Cam Mạn Mai đến, hắn lại càng khẩn trương.
Nhìn người bên cạnh luống cuống, không biết đặt chân tay như thế nào, Đỗ Thụy Vân còn phải phân tâm tư an ủi hắn: “Cha mẹ tôi rất tốt tính, khẳng định sẽ không làm khó anh, cho nên anh không cần khẩn trương như vậy, hoàn toàn có thể thả lỏng một chút.”
Tống Gia Ngôn nghe vậy vội vàng gật đầu, bất quá nhìn hắn như vậy, hiển nhiên không nghe vào mấy câu của Đỗ Thụy Vân.
Nhưng mà mặc kệ Tống Gia Ngôn khẩn trương như thế nào, chuyện nên tới vẫn sẽ tới.
Nghe ngoài phòng truyền đến tiếng tắt động cơ, Đỗ Thụy Vân vội vàng đi ra ngoài nghênh đón.
Tống Gia Ngôn nhắm mắt theo phía sau cô đi ra ngoài.
Cam Mạn Mai không nghĩ tới cảnh tượng gặp con gái sẽ như này.
Con gái bà vẫn êm đẹp, khí sắc thoạt nhìn còn tốt hơn cuối tuần trước khi bà rời đi.
Nhưng mà…… người đàn ông xa lạ đi phía sau con gái, vô cùng chói mắt trong mắt hai người.
Hơn nữa nếu bọn họ không có nhìn nhầm, tên nhóc này vừa đi theo con gái từ trong nhà đi ra.
Vừa gặp mặt, trong lòng hai người liền có một đống vấn đề.
Băn khoăn nói chuyện ở bên ngoài sẽ bị hàng xóm nghe thấy, cho nên Cam Mạn Mai trực tiếp lôi kéo con gái vào phòng.
——————
Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa ngồi ở nhà chính, trong tầm tay cầm cốc nước ấm Tống Gia Ngôn mới vừa rót cho bọn họ.
Cam Mạn Mai bưng cốc nước uống một ngụm, ngẩng đầu hỏi Đỗ Thụy Vân: “Nói một chút đi, chàng trai này rốt cuộc là chuyện thế nào? Con đừng nói mẹ mới đi một tuần, con ở quê đã tìm một người con rể cho cha mẹ.”
Đỗ Thụy Vân nghe vậy vội vàng nhìn về phía Tống Gia Ngôn, xác định hắn không có tức giận, mới xoay người oán trách đối Cam Mạn Mai nói: “Mẹ, mẹ đừng nói linh tinh.”
Nghe ra trong lời nói Đỗ Thụy Vân rất để ý tên kia, mày Đỗ Hùng Hoa nhăn lại đến mức có thể kẹp chết ruồi, hắn vỗ cái bàn, thập phần nghiêm túc nói: “Đỗ Thụy Vân, con thật kỳ cục, sao có thể……”
Sao có thể để một người đàn ông ở trong nhà? Nhìn đối phương biết cả chỗ cất cốc nước, hiển nhiên không phải mới đến sáng nay.
Tuy rằng Đỗ Hùng Hoa muốn chừa mặt mũi cho con gái trước mặt người ngoài, không nói quá rõ ràng, nhưng ở đây không ai ngu ngốc, hắn chưa nói hết câu nhưng trong lòng mọi người biết rõ ràng.
Tống Gia Ngôn không muốn cha mẹ Đỗ Thụy Vân hiểu lầm cô, liền muốn đứng ra giải thích cho cô.
Nhưng mà khi chuẩn bị lên tiếng, Tống Gia Ngôn mới phát hiện chuyện này xác thật không có biện pháp cãi lại.
Xuyên không qua lại vài lần, hắn và Đỗ Thụy Vân xác thật đã nằm trên một cái giường rất nhiều lần.
Hơn nữa trong lòng hắn có tâm tư khác với cô, hắn không thể thẳng thắn nói với Đỗ Hùng Hoa là mình và Đỗ Thụy Vân không có chuyện gì hết.
Đỗ Thụy Vân cũng nghĩ đến điểm này, cho nên ấp úng nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Bộ dạng này của hai người bọn họ trong mắt Đỗ Hùng Hoa, chính là con gái nhà mình và tên nhóc này xác thật có vấn đề.
Đỗ Hùng Hoa phản ứng mãnh liệt ngoài dự đoán, thấy hắn hoảng hốt thiếu chút nữa đánh rơi cốc nước trong tay, Cam Mạn Mai vội vàng ra hô một tiếng.
Đỗ Hùng Hoa lắc lắc đầu với vợ, tỏ vẻ bản thân không có việc gì.