[Dịch] Mang Quang Hoàn May Mắn trong Ngày Tận Thế - Chương 17 - Trở Về Hiện Thực
- Home
- [Dịch] Mang Quang Hoàn May Mắn trong Ngày Tận Thế
- Chương 17 - Trở Về Hiện Thực
Đọc truyện [Dịch] Mang Quang Hoàn May Mắn trong Ngày Tận Thế Chương 17 - Trở Về Hiện Thực full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Nhiều bài đăng trên diễn đàn cũng đang đặt câu hỏi này, Bình An đã chọn hai bài được thảo luận nhiều nhất, trong đó có nhiều ý kiến khác nhau và không có câu trả lời chắc chắn.
Có rất nhiều cuộc thảo luận về vòng đầu tiên của trò chơi bên dưới.
[ Hàng hải cuồng hoan – cái trò chơi hố chết người kia, các ngươi làm thế nào thể được thông quan vậy?]
[ Nguyên tàu hàng toàn zombie, mười người cuối cùng các ngươi núp ở chỗ nào? ]
[ Móa nó, con tiện nhân hại lão tử mém chết, đừng để ta gặp lại ngươi! ]
……
Bình An ngẫu nhiên mở ra một hai diễn đàn, rất nhiều diễn đàn đều là chia sẻ trải nghiệm trò chơi, nguyên lai trong cùng một trò chơi không chỉ có một khả năng, mà có thể phát sinh vô số tình huống.
Ví dụ, một bài đăng viết: Một số người chơi trong số họ đã hợp lực, phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn với Anh Lý và đoán rằng đó có thể là một thảm họa như thây ma, vì vậy họ đã giết Anh Lý và những người bị Anh Lý cắn bằng vũ lực, vào ngày thứ tám dọn sạch tất cả các NPC nổi loạn trên tàu và tiếp quản chiếc thuyền chở hàng. Và thế là họ trải qua hai mươi tám ngày trên tàu mà không gặp sự cố gì! Ngay khi mọi người đang vui mừng, cho rằng trò chơi sắp kết thúc thì trong hai ngày cuối cùng, tất cả các cửa container đều bị thuyền trưởng bỏ trốn mở ra, tang thi bên trong tràn ra ngoài. Toàn bộ thuyền chở hàng đã bị thây ma chiếm giữ, trong vòng hai ngày, cả người chơi và NPC còn sống đều bị chôn vùi trong miệng thây ma.
Người viết bài có thể sống sót vì phát hiện thây ma có khứu giác và thính giác nhạy bén, anh ta bôi máu và thịt của thây ma lên người rồi trốn dưới xác thây ma, còn nhịn không ăn không uống, và thậm chí không dám thở lớn.
Cũng có bài đăng nói rằng sau khi anh Lý cắn ai đó, họ rời khỏi khoang thuyền và đi lên trên cùng, họ phát hiện ra rằng các thùng hàng chứa đầy thây ma, họ đã mất sáu ngày để leo lên thùng chứa cao nhất và sống sót mà không cần bất kỳ nguy hiểm nào qua ba mươi ngày.
Xem ra bọn họ rất may mắn vì đã không gặp phải những người chơi ném lựu đạn bừa bãi.
Bình An đọc hết một lượt, co phát hiện ra một điều quan trọng, những bài đăng cô ấy thấy chỉ là nội dung liên quan đến ải thuyền hàng chở đầy zombie, cuộn xuống, có rất nhiều bài đăng màu xám với những từ không rõ ràng và không thể nhấp vào được.
Bình An cau mày, trò chơi này có rất nhiều câu hỏi, nhưng không ai có thể giúp cô giải đáp cả, Bình An đưa tay trực tiếp kéo bài đăng đến cuối, và cuối cùng Bình An tìm thấy một bài đăng hữu ích.
[Tóm tắt cạm bẫy của trò chơi sinh tồn: mong những người chơi xui xẻo khác bị ép tham gia trò chơi này bổ sung.
Đệ nhất: trong trò chơi chỉ có một không gian, lấy được nó thì chẳng phải bảo bối gì mà là bùa đòi mạng. Tốt nhất đừng tin tưởng bất luận kẻ nào.
Thứ hai: Trò chơi kéo dài tổng cộng 30 ngày, mười ngày đầu là dễ nhất, bạn phải tích trữ vật tư và chú ý đến các chi tiết của trò chơi, càng về sau càng khó.
Thứ ba: Trong trò chơi sẽ không biết trước được điều gì, không thể từ diễn đàn cùng người chơi khác lấy được bất kỳ tin tức gì, thay vì lướt diễn đàn, không bằng rèn luyện nhiều hơn về thể lực cùng các loại kỹ năng sinh tồn.
Thứ tư: Hệ thống sẽ bảo vệ tất cả người chơi, sau khi thoát khỏi trò chơi, những người chơi khác sẽ bị xóa mờ trong tâm trí của những người chơi, để đảm bảo an toàn, đừng để lộ danh tính của mình cho người chơi khác, kẻo gặp họa.
Thứ năm: Trong trò chơi nếu không phải là người chơi sẽ không thể nghe được bất kỳ thông tin nào về trò chơi và khi bạn chết trong trò chơi thì bạn sẽ chết trong thực tế bằng nhiều hình thức tai nạn khác nhau.
Thứ sáu:… Xin bổ sung. ]
Có gần mười nghìn câu trả lời bên dưới, nhưng câu trả lời sớm nhất đã là ba năm trước. Có rất ít người bổ sung bài viết, hầu như tất cả đều đặt câu hỏi.
Ví dụ: “Điểm là gì và công dụng của chúng là gì?”
“Trò chơi này là cái quái gì vậy, và nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó sao?”
Cũng có người chửi người viết bài này, họ nói anh ta xen vào việc của người khác, chỉ cần anh ta biết những chuyện này là được, tại sao phải nói cho bọn họ biết, việc trao đổi kinh nghiệm sẽ tạo nên lợi thế mà người chơi cũ tích lũy được biến mất.
Bình An nhìn thấy bài viết bị dán cảnh báo, khó trách kế tiếp đều không đổi mới. Những người đọc những bài đăng này không sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm quý báu của họ. Con người ai cũng ích kỷ.
Phó An Nam xem giờ, đã bốn giờ sáng rồi, tắt điện thoại đi ngủ đi!
Hiếm khi cô rảnh rỗi ngủ đến mười giờ, sau đó cô xin nghỉ việc ở siêu thị, lấy số tiền dành dụm được ra, gửi một nửa về quê nhà.
Chiều hôm đó, tôi nhận được điện thoại từ gia đình, ông bà nội lo lắng hỏi bằng giọng quê hương: “An An, cháu làm gì vậy? Ông nội nói hôm nay cháu gửi 30 vạn về nhà. Tại sao đột nhiên lại gửi nhiều tiền như vậy, xảy ra chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì, con chỉ là. . . con kiếm được tiền nên con gửi một ít về cho bà cùng ông nội, hai người ở quê muốn ăn gì thì ăn, đừng bạc đãi chính mình.” Bình An nói bằng giọng điệu thoải mái.
“Con đưa hết tiền cho chúng ta, còn con bên đó làm sao bây giờ ?” Giọng nói không đồng tình của bà nội vang lên.
“Hơn nữa, ông của con hiện tại mở một cái cửa hàng xem bói, mọi người đều thích hắn, chúng ta không thiếu tiền! Ngươi cầm tiền về ăn nhiều một chút, đừng để mình đói tới gầy!”
“Con ăn thật ngon mà!” Bình An cười nói: “Bà biết hôm nay con ăn cái gì sao? Thịt nướng đó!”
Bình An vừa nói xong, ông nội cô gọi video tới, hiển nhiên không tin mà phải gọi đến kiểm tra.
Một ông già nhỏ bé với khuôn mặt tròn và mái tóc dài ngang lưng xuất hiện trên điện thoại, tóc ông bạc trắng, trông rất khỏe mạnh, khuôn mặt đỏ bừng, ông cũng có thể thực hiện cuộc gọi WeChat còn rất thời thượng.
“Ông nhìn này, con không lừa ông đâu.” Bình An di chuyển máy ảnh đến gần nồi, cho ông thấy bụng lợn nóng hổi bên trong.
Ông lão xem xét món thịt nướng trong video với con mắt rất phê phán, “Thịt nướng quá bình thường, không có chất dinh dưỡng gì. Khi nào con về nhà, ông nội sẽ nấu canh gà cho con.”
“Đợi mấy ngày nữa đi.” Bình An nhìn hai ông bà trong video cười nói: “Mấy ngày nữa cháu sẽ về.”
“An An, bên ngoài đừng làm việc quá vất vả, tiền bạc không quan trọng, chúng ta không thể làm chuyện vi phạm pháp luật.” Ông lão trong màn hình bị đẩy ra thay vào hình ảnh một bà lão với khuôn mặt chân thành “ Nếu ở bên ngoài không thể sống nổi nữa thì về quê với ông bà nội, bà nuôi heo bán lấy tiền nuôi con.”
“Hiểu rồi, hiểu rồi.” Bình An nghe thấy bà nội đang kiêu ngạo, hốc mắt không khỏi cay cay, “Ông bà nội, không sao, cháu cúp máy trước, cháu còn đang ăn cơm.”
Tắt điện thoại, Bình An hít một hơi thật sâu.
Từ nhỏ cô đã được ông bà nội nuôi nấng, người duy nhất cô không thể buôn bỏ chính là họ, biết mình gặp nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của Bình An là đi mua bảo hiểm.
Cô tiết kiệm nhiều năm như vậy cũng chỉ có hơn bảy vạn một chút, nếu thật sự không thể cung cấp lương hưu cho bọn họ, vậy thì mua bảo hiểm tai nạn, để lại một khoản tiền cho bọn họ là điều duy nhất cô có thể làm.
Công ty bảo hiểm
Người bán hàng sửng sốt khi nghe nói Bình An muốn bảo hiểm tai nạn hàng chục nghìn nhân dân tệ, “Tiểu thư, cô có chắc chắn muốn mua không?”
“Chắc chắn rồi.” Đơn hàng lớn từ trên trời rơi xuống khiến chàng nhân viên bán bảo hiểm trẻ tuổi choáng váng.
“Thưa cô, chúng tôi cần có giấy khám bệnh mới có thể mua loại bảo hiểm tai nạn này, nếu mắc các bệnh như ung thư thì sẽ không được bồi thường.”
“Tôi có báo cáo kiểm tra sức khỏe.” Bình An lấy báo cáo mới được nhận ra đưa cho anh nhân viên, “Mau làm hồ sơ đi, tôi đang vội.”
Nhân viên bảo hiểm càng căng thẳng, “Thưa cô, lừa đảo tiền bảo hiểm cũng là phạm pháp.”
Bình An: “… Anh thật là suy nghĩ nhiều rồi.”
Ai rảnh rỗi lại đi dùng mệnh của mình đi lừa gạt tiền bảo hiểm làm gì?