[Dịch] Mang Quang Hoàn May Mắn trong Ngày Tận Thế - Chương 105
Đọc truyện [Dịch] Mang Quang Hoàn May Mắn trong Ngày Tận Thế Chương 105 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
“Chào, em gái nhỏ! Tôi mới nhìn thấy được tin tức, cô thật là trâu bò nha!” Nghe điện thoại chính là Cường ca.
Là địa đầu xà ở Lăng Thành, mặc dù anh Cường trước đó đã gặp rắc rối, nhưng sức chiến đấu của anh ấy sau khi được giải cứu là không thể coi thường. Nhanh chóng dọn dẹp những người bị ký sinh trong số những người anh em còn lại, tổ chức rất nhiều người phát hiện ra sự bất thường và bắt đầu một trận chiến quy mô nhỏ với những kẻ ký sinh.
“Anh Cường, tôi có một việc rất quan trọng và tôi muốn nhờ anh giúp đỡ.” Bình An nhanh chóng đem tình huống hiện tại nói cho hắn. Cường ca nghe vậy liền sảng khoái đáp ứng. Một giờ sau, vài chiếc xe địa hình dừng lại dưới cổng tòa nhà chính phủ. Những người bình thường trong tòa nhà chính phủ gần như đã bỏ chạy hết, chỉ còn một số ký sinh trùng quanh quẩn trong tòa nhà.
Anh Cường cùng một nhóm người xông vào tìm thấy Bình An đang trốn trong phòng giám sát.
“Em gái nhỏ! Từ khi Cô cứu tôi, tôi đã biết cô là một người có thể làm nên chuyện lớn nha!” Anh Cường cười lớn, vỗ lưng Bình An như một người đàn ông và nhiệt tình giới thiệu cô với các đàn em của mình.
“Giới thiệu với mọi người đây là em gái nhỏ của tôi, Phù Tiểu Hoa. Mọi người đối với tôi như thế nào thì cũng cư xử với cô ấy như thế.”
Bình An nhìn họ và mỉm cười ngoan ngoãn, “Xin chào mọi người.” Mọi người im lặng một lúc, hình ảnh này khác xa với những gì họ tưởng tượng.
“Em gái nhỏ nói đi, làm sao có thể cứu được phó thị trưởng?” Anh Cường phấn khích xoa tay, cả đời anh đều là kẻ xấu, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ trở thành đấng cứu thế. Ai chẳng có giấc mộng anh hùng vạn người ngưỡng mộ!
Bình An để bọn hắn nhìn về phía thiết bị giám sát, “Phó thị trưởng bị nhốt ở tầng trên cùng, nếu bây giờ chúng ta ra tay, có thể gặp phải lực cản tương đối lớn, các anh có biện pháp gì không?”
“Chúng ta có thể sử dụng thiết bị chữa cháy của tòa nhà chính phủ không?” Có người đứng lên nói: “Không phải nói những con quái vật này sợ nhất axit sao? Chúng ta sử dụng thiết bị chữa cháy để tạt axit lên chúng.”
“Biện pháp tốt.” Bình An khẳng định gật gật đầu “Nhưng ký sinh trùng trưởng thành bên ngoài có một tầng da người, trừ phi rót vào trong miệng chúng nó hoặc là chúng nó tự há cái miệng ra nếu không đều vô dụng.”
Trong phòng trầm mặc một chút, người kia lui về đám người. Đợi một hồi cũng không có ai đề nghị gì, xem ra chỉ có mạnh mẽ công kích mà thôi.
Bình An chậc lưỡi, đang định đi thì một thanh niên đứng dậy. “Tôi có thể đột nhập vào hệ thống điều khiển của tòa nhà chính phủ và để thang máy đi từ tầng một thẳng đến tầng hai mươi có được không?” Bằng cách này, họ có thể bỏ qua các ký sinh trùng ở các tầng khác và khó khăn sẽ nhỏ hơn nhiều!
“Cách này được nè!” Bình An kinh ngạc nhìn về phía người thanh niên này. Cường ca cười đem người mang ra, “Tên này gọi Vương Tiểu Phàm. Một cái cao thủ máy tính, thân thủ cũng không tệ, vừa gia nhập vào tổ chức chúng ta mới có mấy ngày.”
Bình An gật gật đầu, không keo kiệt chút nào mà khen ngợi cậu là một nhân tài. Tiếp đó cô lại nhớ tới cao thủ kỹ thuật cao luôn không rời máy tính trong biệt thự Từ Thiên. Có sở trường thật là khó lường.
“Anh có cần gì không?” Bình An hỏi.
“Không cần.” Vương Tiểu Phàm cười với Bình An, sau đó lấy máy tính từ trong ba lô ra, “Nhưng có lẽ phải đợi một lúc.” Căn phòng yên lặng hơn 20 phút, chỉ nghe thấy tiếng Vương Tiểu Phàm gõ bàn phím.
“Được rồi!” Nghe được lời nói của Vương Tiểu Phàm, mọi người lập tức hành động, chạy nhanh nhất có thể đến thang máy.
Bình An lấy điện thoại di động và liên lạc với những người bị nhốt bên trong để họ chuẩn bị sẵn sàng. Trong thang máy, Vương Tiểu Phàm ôm máy tính, cố ý vô tình chen về phía Bình An. Anh ta dường như muốn nói điều gì đó, nhưng lại thôi không nói nữa.