Dạo bước phồn hoa - Chương 242
Đọc truyện Dạo bước phồn hoa Chương 242 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Dạo Bước Phồn Hoa – Chương 242 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 242:
Từ Cẩn Du ở phòng bên không khỏi nhíu mày.
Thái hậu thật sự rất thích Cố Lang Hoa, cho dù là trong cung lưu truyền một số lời đồn đại bất lợi cho Cố Lang Hoa, Thái hậu luôn làm bộ như không nghe được, hơn nữa cô cô của Cung Từ Ninh còn trừng phạt những cung nhân nói những lời ong tiếng ve kia.
Đây chính là thái độ của Thái hậu.
Dù nhà Cố Lang Hoa như thế nào, nhân phẩm của mẫu thân ra sao, Thái hậu vẫn yêu thích Cố Lang Hoa, hơn nữa còn sẵn lòng giữ Cố Lang Hoa ở bên người.
“Thái hậu nương nương,” Nữ quan đi tới bẩm báo, “Hoàng thượng nổi trận lôi đình, trước mặt xảy ra chuyện rồi.”
Nụ cười trên mặt Thái hậu biến mất, nghiêm nghị lại, “Nói rõ ràng xem, đã xảy ra chuyện gì?’
Nữ quan nhìn Cố Lang Hoa một cái, “Là những dược liệu kia… bên trong dược liệu đưa đến Tây Hạ phát hiện thuốc giả… sau đó Bùi Tứ công tử liền đánh nhau với Cát đại nhân của Lễ bộ.”
Lúc Bách Thảo Lư làm thảo dược, thái y viện cũng cho ngự y đi qua kiểm tra rồi, còn có con dấu niêm phong của hộ bộ, làm sao có thể có thuốc giả.
Thái hậu lạnh lùng nói: “Nhất định là tên ngu xuẩn kia để cho người động tay chân.”
Chỉ cần là người ở bên cạnh Thái hậu đều hiểu “Ngu xuẩn” là chỉ Thái tử.
Sau khi hai nước hòa đàm, Thái tử giống như chiếm được rất nhiều lợi ích, trong phủ Thái tử bày tiệc rượu mấy ngày, những đại thần ủng hộ thái tử kia cũng dâng quà tặng, thật giống như chiến công tấn công Tây Kinh đã rơi vào đầu Thái tử vậy.
Thái hậu nhớ tới chuyện này lại cảm thấy buồn cười.
Thái tử nếu như lợi dụng khoảng thời gian này gọi mấy võ tướng thương nghị chiến thuật thật kỹ lưỡng, mời mấy lão Tướng quân làm phó tướng, hẳn sẽ có cơ hội giành lại Tây Kinh. Nhưng Thái tử lại quá ham cái lợi trước mắt, dẫn đến Tây Kinh đều là tướng lãnh trẻ tuổi mà hắn muốn cất nhắc, chỉ mời Tưởng lão Tướng quân vâng vâng dạ dạ hỗ trợ trấn giữ soái trướng, Tưởng lão Tướng quân này nổi danh là một người ba phải, đến chiến trường tuyệt đối sẽ không nghịch ý Thái tử.
Đáng tiếc tám vạn tinh binh của Đại Tề, không biết sẽ tổn thất bao nhiêu trên chiến trường Tây Kinh.
“Bùi Tứ đó làm sao thế?” Thái hậu hỏi.
Lễ bộ kiểm tra lễ vật Đại Tề ban thưởng cho Tây Hạ, Bùi Khởi Đường chẳng qua mới vào cung mấy lần, làm sao lại nhúng tay vào chuyện của lễ bộ?
Lang Hoa nhẹ nhàng khép sách trong tay lại, ấn tượng Thái hậu đối với Bùi Khởi Đường có lẽ vẫn là một tên con nhà giàu gây chuyện khắp nơi.
Nữ quan cung kính trả lời: “Bùi đại nhân cầu xin chuyện đi sứ Tây Bắc cho Bùi Tứ công tử, lần này cùng lên đường với sứ thần Tây Hạ, sau khi lễ bộ tra được thuốc giả, Bùi Tứ công tử cũng đi theo xem, chỉ xem một cái liền dẫn Cát đại nhân của lễ bộ tới một bên nói chuyện, người ở chỗ đó nói, lúc đầu Bùi Tứ công tử còn rất bình thường, không biết Cát đại nhân nói câu gì, Bùi Tứ công tử liền túm lấy cổ áo Cát đại nhân.”
“Cát đại nhân có một người cháu ngoại ở trong đội thị vệ, thấy chuyện như vậy liền đi lên hỗ trợ, kết quả… Mọi người còn chưa thấy rõ động thủ thế nào, đã bị Bùi Tứ công tử quật ngã xuống đất rồi.”
Thái hậu nghe vậy ngạc nhiên, “Võ nghệ của đội thị vệ cũng không tệ, Bùi Tứ đó… hình như mới mười mấy tuổi đúng không?” Nói rồi nhìn về phía Lang Hoa, “Ai gia nghe nói bệnh của Lão Tứ Bùi gia là do Hồ tiên sinh chữa khỏi.”
Lang Hoa châm một ly trà cho Thái hậu, “Bùi Tứ công tử cũng không phải có bệnh tật nan y gì, mà là bị ngoại thương nên mới hành động bất tiện, Hồ tiên sinh dùng ít cách, nối lại xương của hắn, Bùi Tứ công tử cũng khoẻ lại.”
Thái hậu nói: “Chuyện này mới có mấy tháng, võ công của lão Tứ Bùi gia đã lợi hại như vậy sao?”
“Cũng không phải ạ,” Lang Hoa cẩn thận giải thích với Thái hậu, “Mặc dù Bùi Tứ công tử tê liệt ở trên giường, nhưng vẫn không ngừng luyện võ, mời không ít sư phụ dạy võ công, một người trong đó còn là sư thúc của Thẩm Xương Cát đại nhân. Bây giờ vết thương của Bùi Tứ công tử lành rồi, tự nhiên võ nghệ sẽ cao hơn…”
Công phu của Thẩm Xương Cát Thái hậu có nghe đồn.
“Khó trách,” Thái hậu đưa tay cho Lang Hoa đỡ đứng lên, hỏi nữ quan, “Bọn họ đang ở đâu? Có gây ra kết quả gì không?”
Nữ quan nói: “Nghe nói là đến giáo trường, đôi bên đều không phục, muốn tỷ thí một chút.”
Thái hậu lạnh lùng nói: “Hoàng thượng của chúng ta chỉ thích mấy thứ náo nhiệt đánh đánh giết giết. Nếu hắn thật sự có chút tâm tính, đã luyện được cho Đại Tề một quân đội vô địch, ngay cả một người Tây Hạ nho nhỏ cũng không đối phó được, còn phải hạ thấp mình xin cầu hoà.”
Lang Hoa cẩn thận nghe lời Thái hậu.
Đây chính là điểm mà Thái hậu và Hoàng thượng không hợp. Sau khi Tiên hoàng lên ngôi, Đại Tề phơi bày thế phồn vinh, bất kể là An Nam ở phương nam hay là Đại Liêu ở phương bắc cũng không dám tùy tiện giương binh đối với Đại Tề, sau khi tiên hoàng băng hà, Hoàng đế bổ nhiệm thân tín của mình đánh một trận với An Nam kết quả đại bại mà về, lúc ấy Bùi gia luyện Thủy sư ở Phúc Kiến, viết một quyển gián ngôn sắp xếp lại biên chế thuỷ sư, bị Hoàng thượng giữ lại, vì Hoàng thượng không cho là Thủy sư của Đại Tề có vấn đề gì, hắn cảm thấy là Thái hậu cản trở từ bên trong, giật giây Lương Tướng quân cáo bệnh không ra, mới để cho Đại Tề bị đánh bại.