Dạo bước phồn hoa - Chương 233
Đọc truyện Dạo bước phồn hoa Chương 233 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Dạo Bước Phồn Hoa – Chương 233 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 233:
…
Dù Vân Nương được cứu, nhưng cổ đã bị thương, cổ họng đã khản đặc, chỉ có thể nằm ở trên giường lặng lẽ rơi nước mắt.
Triệu Đại lão gia đi vào phòng, Vân Nương lập tức xoay đầu đi.
“Vân Nương,” Triệu Đại lão gia nhẹ giọng nói, “Sao muội lại ngốc như vậy, đang êm đẹp tại sao phải tự tử, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, muội nói cho ca ca xem, ca ca làm chủ cho muội.”
Nỗi khổ trong lòng Vân Nương dường như lập tức phát ra, nàng có rất nhiều tâm sự muốn nói với người nhà, nhưng mặt mẫu thân vẫn có vẻ vô cùng tức giận.
Tâm tình của nàng, bọn họ đều không thể hiểu.
“Ca ca,” Cuối cùng Vân Nương không nhịn được, “Muội không thích… không thích… kiểu quân nhân như… Hàn chương, phụ thân và ca ca… đều là quân tử… ôn văn nho nhã, muội… không hiểu… tại sao phải… gả muội đến Hàn gia.”
Vân Nương đẹp như vậy mà sao cái gì cũng không hiểu.
Năm đó gả Vân Nương cho Hàn chương, là muốn cho nàng nắm chắc được trái tim Hàn chương.
Không ngờ hoàn toàn ngược lại, tiền mất tật mang.
Triệu Đại lão gia nhẹ giọng nói: “Hàn Tướng quân cũng không có gì không tốt, hắn ở bên ngoài đánh giặc có nhiều công trạng như vậy, đó cũng đều là vinh dự của muội, ngày mai muội cùng ta trở về Hàn gia, nói tử tế với Hàn Tướng quân một chút, giống như phụ thân, mẫu thân nói vậy, nếu như muội ly hôn rồi chỉ có thể trở về trong tộc, những cô nãi nãi trong tộc kia sống như thế nào muội cũng không phải không biết.”
Lời của ca ca, khiến cho Vân Nương rùng mình một cái.
Triệu Đại lão gia nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Vân Nương, “Ca ca cũng là vì muốn tốt cho muội, muội phải nhớ lấy.”
…
Lang Hoa từ Hàn gia trở lại đi thẳng tới chỗ Cố lão thái thái thỉnh an.
Cố lão thái thái cười nói: “Bận rộn cả một ngày rồi có mệt không, mau… qua đây nghỉ ngơi một chút.”
Lang Hoa gật đầu một cái đi lại gần.
“Người của Hàn gia có nhiều không?” Cố lão thái thái nhẹ nhàng vỗ sau lưng Lang Hoa.
“Huynh trưởng không mời nhiều người, đều là thân thích trong nhà,” Nói tới đây Lang Hoa liền len lén cười, “Con cũng không biết hết.”
Trên thực tế sau khi đổi gia phả, coi như lễ thành, nàng quỳ xuống dập đầu với trưởng bối Hàn gia, gọi Vinh Quốc công là đại ca, gọi Hàn chương là huynh trưởng.
Như vậy càng có vẻ nàng và Hàn chương thân thiết hơn.
Sau đó chính là thỉnh an nữ quyến trong nhà, tôn quý nhất ở Hàn gia chính là Ninh Vương phi.
Kiếp trước nàng nghe nói Ninh Vương phi là một người hòa ái, kiếp này gặp rồi cũng đúng là như vậy.
Chỉ là không gặp được Ninh Vương, nghe nói Ninh Vương từ trước khi Trấn Giang đánh giặc năm ngoái luôn bị bệnh cho tới bây giờ.
Kiếp trước tin tức liên quan tới Ninh Vương cũng không nhiều, bất quá ngược lại là có không ít văn thần đều nghiêng về phía Ninh Vương, cảm thấy Hoàng thượng quá hà khắc với Ninh Vương, Ninh Vương quả thực quá đáng thương.
Mỗi lần cung đình gia yến đều sẽ bị Hoàng thượng nhạo báng, chỉ cần có cái gì cần con em hoàng gia ra mặt Hoàng thượng nhất định sẽ phái hắn đi, bởi vì mọi người đều biết Ninh Vương là một Vương gia ngốc, một người ngốc không thể nào tranh ngôi vị Hoàng đế, cũng sẽ không có người dựa vào hắn, bán mạng cho hắn, Hoàng thượng cũng không sợ một ngày sẽ bị Ninh Vương kéo từ ngôi vị Hoàng đế xuống.
Ninh Vương lần này cáo bệnh ở nhà, cũng là bởi vì mùa thu năm ngoái Hoàng thượng phái hắn đi sửa đê lớn, bởi vì hộ bộ không cấp bạc, công bộ lỡ kỳ hạn công trình, Hoàng thượng muốn trách quan viên công bộ, Ninh Vương đứng ra nói thật, nhắm thẳng vào sai trái của Hộ bộ Thượng thư, Hộ bộ Thượng thư là người của Hoàng thượng, Hoàng thượng bị mất mặt, liền phạt luôn cả Ninh Vương.
Ninh Vương không phục, cáu kỉnh bướng bỉnh quỳ một ngày một đêm ở cửa cung, Thái hậu sai người tới khuyên hắn trở về, nhưng không thể nào khuyên nổi, cuối cùng Hoàng thượng không có cách gì, chỉ đành từ tuỳ tiện xử lý quan viên công bộ, hình như từ đó về sau tiếng tăm của Ninh Vương trên dưới triều đình cũng không tệ.
Lang Hoa cẩn thận suy nghĩ, kiếp trước trước khi nàng chết, Ninh Vương vẫn chỉ là một Vương gia ngốc, chưa từng làm ra chuyện gì khác thường, kiếp này gặp được Ninh Vương phi cũng là như vậy, Ninh Vương phi lúc đi từ Hàn gia, bảo người mang theo mấy hộp bánh ngọt, vú già của Hàn gia còn quy củ đóng một chữ hỷ lên bánh ngọt.
Bởi vì chỉ có đặt chữ hỷ, Ninh Vương mới ăn.
Ninh Vương phi nói, Ninh Vương lần đầu tiên ăn điểm tâm của Hàn gia chính là ở đại hôn của hai người, cho nên nhận đúng có chữ hỷ mới là điểm tâm Hàn gia làm.