Đẳng cấp ở rể - Chương 422
Đọc truyện Đẳng cấp ở rể Chương 422 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Đẳng Cấp Ở Rể – Chương 422 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Đẳng Cấp Ở Rể – Lâm Tử Minh (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 420
” Được thôi, bác sẽ cho cháu xem bằng chứng.”
Mười phút sau……….
Lâm Tử Minh đọc xong chứng cứ mà Lâm Sơn Hà đưa cho anh.
Anh nhắm mắt lại, như thể anh đã mắt hết sức mạnh, ngồi trên ghé, khuôn mặt anh nhọt nhạt như thể đã mắt hết máu vậy.
Tĩnh.
Lúc này, nó lạ lùng như cái chết.
Nhưng bên ngoài, không xa lắm, có những tiếng ôn phát ra, qua một khoảng cách xa, lan truyện đến, nó có vẻ đặc biệt lạ lùng và đáng sợ.
Trong đại sảnh nhiều người như vậy, đêu không có ai dám phát ra một tiếng động, sợ là cho Lâm Tử Minh “tỉnh dậy”.
Hai giọt nước mắt chảy ra, thuận theo hai đuôi mắt của Lâm Tử Minh rơi xuống.
Sau đó anh đột ngột mở mắt, đứng lên, bước lớn hướng về phía cửa chạy ra ngoài.
Mọi người đêu bị hành động đột ngột đó của anh dọa cho một trận, nhưng không ai dám nói gì hết, họ chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn theo Lâm Tử Minh.
Khi đi tới cửa, anh dừng lại nói: “Kể từ bây giờ, tôi không liên quan gì tói Lâm Gia hết, mấy người đừng có làm phiền tôi.”
Nói xong câu này, anh bước ra khỏi cửa lớn và biến mắt trong nháy mắt.
Sau khi anh ta đi mắt khoảng mười giây, tất cả mọi người trong sảnh lớn, cái cơ thể căng thắng bông nhiên thư giãn ra, thở hôn hến.
Không còn cách nào khác, sức ép vừa rồi của Lâm Tử Minh thật sự là quá lớn, dường như có một ngọn núi lớn đang đè lên người họ vậy, khiến bọn họ không thể thở được. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau một khoảng thời gian, một trưởng lão của Lâm Gia nói, ” Lâm Tử Minh thật sự đã tha cho chúng ta chưa?”
Hắn ta sử dụng từ “Tha” một lần, thay vì bị rối rằm, cho thấy trong tiềm thức của hắn ta rất sợ Lâm Tử Minh.
“Chắc vậy đó!”
“Tôi không nghĩ sẽ khiến hắn biết được sự thật, thật sự là không nghĩ đến chuyện đó.”