Cực phẩm tông sư - Chương 88
Đọc truyện Cực phẩm tông sư Chương 88 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 88
Diệp Phong và Chiến Thiên Qua, Sở Kiến Quốc hàn huyên mấy câu, Chiến Thiên Qua liền phái tài xế riêng của mình lái chiếc Mercedes Benz S600 đưa Diệp Phong đến câu lạc bộ của mình ở vùng ngoại ô.
Trên đường, Diệp Phong nhắm chặt hai mắt, chìm vào trong trận chiến sinh tử quyết liệt ban nãy với Sato Kojiro.
Đúng là trong họa có phúc.
Mặc dù trận chiến vô cùng hiểm ác, nhưng lợi ích nhận được cực kỳ lớn, không những dành được Thất Tinh Long Uyên, còn lĩnh ngộ được sức mạnh của Thanh Long, sức mạnh chiến đấu cũng lên một tầm cao mới.
Có điều tin tức Sato Kojiro đã chết e rằng không bao lâu nữa sẽ vang đến nước Oa, Tông Sư giới võ đạo Hoa Hạ tám chính phần sẽ đến Hoa Hạ tìm Diệp Phong.
Trước lúc đó, Diệp Phong phải nhanh chóng nâng cao thực lực.
Chiến Thiên Qua tặng Diệp Phong một câu lạc bộ “Thanh Đằng”, mặc dù nằm ở vùng ngoại ô, nhưng đối diện với hồ Tây Tử, phong cảnh tuyệt đẹp, cảnh sắc yên bình.
Sau nửa tiếng, chiếc Mercedes Benz S600 dừng lại trong bãi đỗ xe câu lạc bộ, bên trong toàn những chiếc xe sang với giá trị liên thành, không chỉ là Ferrari, Lamborghini, Maserati, … như vậy là đủ để mở một buổi triển lãm xe rồi!
Sau khi xuống xe, Diệp Phong mới phát hiện ra cái câu lạc bộ “bé nhỏ” này rõ ràng phải được gọi lại trang viên kiểu u mới đúng!
Câu lạc bộ Thanh Đằng cao năm tầng, sơn son thiếp vàng, cho dù đứng cách một khoảng vẫn có thể cảm nhận được khí chất xa xỉ.
Diệp Phong thầm nghĩ, nếu xét về giá trị, câu lạc bộ này không chỉ đáng giá hai tỉ tiền Hoa Hạ.
Có vẻ như lúc trước Chiến Thiên Qua kiếm được không ít tiền từ võ đài, vậy nên mới dùng cách này để lấy lòng mình.
Có điều người ta ra tay hào phóng thế, Diệp Phong mà từ chối thì cũng làm kiêu quá.
…
Đúng lúc này, cách đó không xa có một cô gái mặc sườn xám, lớn hơn Diệp Phong mấy tuổi, trông cô ấy khoảng hai hai hai ba tuổi.
Cô ấy có mái tóc đen như thác nước đổ xuống, làn da mềm mịn đàn hồi như trứng gà bóc, mềm đến mức có thể vắt ra nước.
Cô ấy mỉm cười, đôi môi chúm chím, đôi mắt sáng ngời, ánh mắt long lanh, khiến cho người ta cảm thấy động lòng, tựa như một giây nữa hồn phách sẽ bị cô ấy câu mất.
Diệp Phong không phải chưa từng thấy người đẹp, cho dù là Sở Mai Dung xuất thân danh giá hay lại ngôi sao lớn Đường An Ni đều là những giai nhân tuyệt sắc trăm năm khó gặp.
Nhưng cô gái trước mắt này là hình ảnh điển hình của mỹ nữ Giang Nam, giống như nữ sĩ cổ đại bước ra từ trong tranh vẽ vậy.
Càng làm cho người ta thêm thán phục là vóc dáng của cô ấy như quả đào mật, cộng thêm chiếc sườn xám bó sát bao bọc lấy cơ thể khiến cho đàn ông nhìn thấy ai ai cũng khô miệng khô lưỡi, nảy ra ý nghĩ kỳ quái.
Trong lúc nhất thời, Diệp Phong hơi thất thần, âm thầm cắn đầu lưỡi, cậu không muốn thất thần trước mặt cô ấy.
Lúc này mỹ nữ tướng mạo cổ điển đi tới trước mặt Diệp Phong, cơ thể mềm mại, cô ấy hơi cong người, hé môi nói:
“Tôi tên Đổng Minh Nguyệt, là giám đốc của câu lạc bộ Thanh Đằng này! Cậu là cậu Diệp Phong đúng không? Ban nãy ông Chiến có dặn dò với tôi, từ hôm nay cậu Diệp sẽ là chủ nhân của câu lạc bộ Thanh Đằng!”