Con đường bá chủ - Chương 237
Đọc truyện Con đường bá chủ Chương 237 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ – Chương 237 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Con Đường Bá Chủ – Akay Hau – Truyện full dài cực hay mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Nhìn Ái Tâm một mặt còn đang ngơ ngác, biểu cảm khó tin nhìn mình, Lạc Nam tạm gác Huyết Mạch sang một bên, ho khan hỏi:
“Phụ thân nàng có bao nhiêu thê thiếp?”
Ái Tâm lườm liếc nhìn hắn, vô thức trả lời: “Ba người, ngoại trừ mẫu thân ta còn có hai dì…”
Lạc Nam sắc mặt giật giật, vốn tưởng một tu sĩ Luyện Hư Viên Mãn lại có địa vị như Ái Chấn phải thê thiếp thành đàn mới đúng, nào ngờ chỉ có 3 vị phu nhân…
Bất quá hắn vẫn da mặt dày nói:
“Đó là nhạc phụ đại nhân ông ấy chỉ tìm được 3 chân ái của đời mình…mà nàng cũng biết rồi đó, chân ái của đời ta hơi bị nhiều một chút haha”
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của tên này, Ái Tâm giận đến nghiến răng, bầu không khí lãng mạn trước đó hoàn toàn biến mất…
“Ai là nhạc phụ chàng? Đừng nhận vơ…” Ái Tâm hừ lạnh một tiếng, vốn nàng đợi trời vào đêm mới lẻn lên này cùng hắn, hy vọng bồi đắp một chút tình cảm đấy, nào ngờ…
“Đương nhiên là phụ thân nàng? Còn ai vào đây nữa?” Lạc Nam thản nhiên cười cười, nàng đã vào tròng đừng mong thoát khỏi…
“Đừng nằm mơ! thiếp chỉ biết Luyện Khí, không đủ tâm trí để tranh giành tình nhân…” Ái Tâm phi một tiếng, nàng ghét nhất là người một nhà vì muốn tranh sủng mà luôn rắp tăm làm hại lẫn nhau, đó là đạo lý mà mẫu thân dạy dỗ từ nhỏ…
Mẫu thân nói rằng một nam nhân có quá nhiều nữ nhân, thì nữ nhân của hắn suốt ngày phải tìm cách hãm hại đối thủ để tranh giành sủng ái, nàng rất không thích như vậy…
Chính vì thế phụ thân nàng Ái Chấn chỉ có 3 nữ nhân, mà nữ nhân của phụ thân cũng không hề tranh đấu, ngược lại vui vẻ hòa thuận…
Còn Lạc Nam có đến tận hơn 20 người…làm sao dĩ hòa vi quý?
Vốn Ái Tâm cứ tưởng với tuổi tác của hắn, lại có thực lực khủng bố như vậy, phần lớn thời gian phải dùng vào tu luyện mới đúng chứ? mặc dù có thê tử cũng sẽ không nhiều lắm, nào ngờ tên này vừa mở miệng một phát hơn 20 người?
Lạc Nam trong lòng bừng tĩnh, thì ra Ái Tâm chán ghét tình cảnh tranh đấu nơi Hậu Cung, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, dùng giọng điệu ôn hòa nhất mở miệng:
“Ai muốn nàng tranh sủng làm gì? Gia đình chúng ta vốn rất hòa thuận, nàng vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, nhất định sẽ được các tỷ muội ưa thích, cưng chiều còn không kịp ấy chứ…”
Ái Tâm bĩu môi, ánh mắt tràn ngập xem thường…tên này muốn dụ dỗ nàng sao? làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?
Thấy Ái Tâm còn không tin, Lạc Nam vươn người nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng, đưa ra ví dụ nói:
“Nàng còn nhớ vị thê tử đi cùng ta lên Ải Nhân Đảo chứ? với tính cách của nàng ấy sẽ tranh sủng với nàng sao?”
Nữ nhân trong miệng Lạc Nam đương nhiên chính là Cơ Nhã trong diện mạo Bạch Tố Mai…
Ái Tâm sắc mặt hơi thay đổi, người Lạc Nam nói đương nhiên nàng nhận biết, nghĩ đến sự ôn nhu và thánh khiết tuyệt trần của vị tỷ tỷ kia, ngay cả Ái Tâm cũng có chút tự ti mặc cảm…
“Hừ, tỷ ấy không tranh không có nghĩa là các nữ nhân còn lại không tranh, thiếp cũng không tin nữ nhân của chàng đều có tính cách như vậy…” Thoáng suy nghĩ một chút, Ái Tâm khoanh tay trước ngực, đè ép bầu vú mình thở phì phò nói…
“Ta có gia pháp rất nghiêm, các nàng dám không hòa thuận hay tranh sủng sẽ lập tức ăn gia pháp, vì thế nàng không cần sợ” Lạc Nam nghiêm nghị nói…
“Gia pháp gì?” Ái Tâm giật mình hỏi, sợ gặp phải nam nhân gia trưởng, dùng ánh mắt đề phòng nhìn hắn…
“Đây chính là gia pháp…” Lạc Nam bất chợt quát to, xoay người ôm lấy cơ thể mềm mịn như bông của Ái Tâm đặt lện bờ suối, bàn tay hướng về bộ mông tròn lẵn kia vỗ xuống…
Bốp bốp bốp…
Liên tục là những âm thanh tràn ngập xúc cảm vang lên, bờ mông thịt sau lớp quần lót tạo thành từng cơn gợn sóng, mê hoặc đến cực điểm…
“AAAAA, Chàng biến thái, gia pháp cái quỷ gì thế?” Ái Tâm xấu hổ hét thất thanh, thân hình bị hắn giữ chặt khiến nàng không ngừng lắc lư cặp mông, muốn né bàn tay ma quái kia…
Đáng tiếc bàn tay này như có nam châm, luôn tìm đến vị trí bờ mông nàng, một tay đánh bên trái, một tay đánh bên phải…
Liên tục vài chục cú tát vào mông, ửng hồng một mảnh…
“Hừ…hừ…”
Ái Tâm chuyển từ la ó sang thở hổn hển, gò má ửng đỏ, đôi mắt như muốn rỉ nước…
Lạc Nam giật mình, hắn phát hiện nàng vậy mà lên cơn động tình, vội vã xoay người Ái Tâm lại ôm vào trong ngực, bắt gặp nàng mếu máo như sắp khóc, trong lòng mềm nhũn, thầm trách mình đùa hơi quá…
“Ngoan, ta mang nàng đi thăm nhà của chúng ta, để nàng biết ta không nói điêu…” Hắn nhìn vào hai mắt nàng ôn nhu an ủi…
“Hức, chàng khi dễ thiếp…” Ái Tâm đột ngột hạ đầu hướng về ngực Lạc Nam cắn mạnh…
“AA…” Lạc Nam giả vờ đau đớn kêu la, núm vú của hắn bị nàng dùng hai hàm răng ngọc ngà đai nghiến, bất quá là một Thể Tu, bấy nhiêu chẳng nhầm nhò gì…
“Nhà nào? Đợi thiếp thay y phục!” Ái Tâm lúc này mới hài lòng nhả ra, lườm hắn một cái…
Bên dưới bờ mông còn tê rần khiến khe thịt giữa chân nàng ướt sủng…
“Không cần, nàng thả lỏng tinh thần là được…” Lạc Nam cười nói một tiếng, thân hình hai người cùng lúc biến mất…
…
“Nơi này là nhà?” Ái Tâm chớp chớp đôi mắt to tròn lúng liếng, một thân bikini màu hồng tung tăng chạy nhảy, cái đầu lúc lắc quan sát từng ngóc ngách trong Linh Giới Châu…
Nàng cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng rồi, nếu ai hỏi suy nghĩ trong nàng lúc này…Ái Tâm sẽ không ngần ngại trả lời mình vừa lọt vào xứ thần tiên…
“Tiểu Nam, đây là Tứ quý Sơn chàng đổi được trong Lễ Hội? Đây là Biển Nhân Tạo? Linh Dược Điền? còn đây là?”
Ái Tâm chỉ vào từng nơi, miệng nhỏ không chịu khép lại, bộ dạng Tiểu Thư đại tộc, con ông cháu cha hoàn toàn biến mất…
“Đó là Cực Lạc Suối và Cung Đình Thụ…các cung điện kia là giành cho thê tử của ta, nàng cũng có một cái, thích thì chọn…” Lạc Nam cười cười giới thiệu…
“Linh khí nơi này thật nồng đậm nha, gấp bốn hoặc năm lần nhà thiếp chứ chẳng chơi…” Ái Tâm hít sâu một hơi, thích thú cười nói…
Lạc Nam đồng ý gật đầu, linh khí trong Linh Giới Châu vượt xa bên ngoài rất nhiều sau khi tăng cấp…tuy nhiên Ái gia là một gia tộc lớn, Tâm Đảo cũng là một nơi phong thủy bảo địa, bên dưới có không ít Linh Mạch, vì lẽ đó cường độ Linh Khí chỉ kém Linh Giới Châu vài lần….
“Thấy trên đỉnh không? hai nàng ấy là Tiêu Thanh Tuyền và Tiểu Sư, đều là thê tử ta…” Lạc Nam lúc này mới chỉ hướng cao nhất của Cung Đình Thụ…
Ái Tâm theo ngón tay của hắn nhìn lên, bắt gặp thân ảnh một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần, ẩn hiện một chút kiên cường đang chăm chú Luyện Đan…
Cách đó không xa, Tiểu Sư hết sức đáng yêu nằm khoang tròn trong mây, đang củng cố ổn định tu vi sau lần đột phá…
“Luyện Đan Sư? Thủ pháp rất thành thục, chắc là Ngũ Cấp trở lên…” Ái Tâm lập tức tán thán nói…
“Ánh mắt không tệ, Tuyền nhi đang là Ngũ Cấp Viên Mãn, sắp đột phá Lục Cấp rồi…” Lạc Nam tự hào nói…
Ái Tâm nghiêm túc quan sát, thiên phú này không hề kém thiên phú Luyện Khí của nàng quá nhiều…
“Theo đánh giá của ta, thiên phú Luyện Đan của Tuyền nhi sánh ngang thiên phú Luyện Khí của nàng, bởi vì nàng có gia tộc hậu thuẫn, mà Tuyền nhi trước đây chỉ là tán tu.” Lạc Nam thẳng thắn nói, hắn muốn nữ nhân của mình phải hiểu rõ lẫn nhau…như thế mới dễ sống chung được…
“Tán tu sao?” Ái Tâm giật mình, thật khó để tưởng tượng một nghề nghiệp hao tốn tài nguyên bậc nhất như Luyện Đan Sư lại là tán tu, nếu thật sự như thế, Tiêu Thanh Tuyền này phải có đại nghị lực, đại đam mê đối với Luyện Đan Thuật…
Trong lúc nhất thời, Ái Tâm có cảm giác như tìm được tri âm…
“Nàng ấy giết Hắc Thiên Mã của Lam Cực đó sao?” Chuyển dời lực chú ý sang Tiểu Sư đang nằm cuộn tròn, Ái Tâm một lần nữa kinh dị phát hiện, mình vậy mà không nhìn thấu tu vi của Tiểu Sư…
“Không sai, nàng ấy vừa đột phá Luyện Hư không lâu, cần phải ổn định cảnh giới…” Lạc Nam cười ha ha, ánh mắt không che giấu được đắc ý…
“Luyện Hư Kỳ?” Ái Tâm muốn lòi ra tròng mắt, theo nhận thức của nàng, tên này đã có hai vị Luyện Hư Kỳ thê tử rồi?
“Vị tỷ tỷ đi cùng chàng lúc đầu đâu?” Ái Tâm quyết định hỏi cho ra lẽ…
“Cơ Nhã đang bế quan luyện Vũ Kỹ, bên trong Nhã Cơ Cung…” Lạc Nam mỉm cười tủm tỉm…
Ái Tâm gật đầu, quả đúng như dự đoán…nếu tính luôn Tiểu Sư và Cơ…
“Khoan đã? Chàng vừa nói gì? Tỷ tỷ kia tên Cơ Nhã?” Ái Tâm cảm thấy có gì đó không đúng, cái tên nữ nhân này quá mức quen thuộc…
“Không sai, Nhã Băng Tiên Tử trên Hoàng Kim Bảng, chính là một thê tử của ta, cũng là người đi cùng ta lên Ải Nhân Đảo, vì vài lý do nên nàng ấy phải che giấu diện mạo, dùng gương mặt một vị thê tử khác của ta…” Lạc Nam gật đầu khẳng định, không quên giải thích…
Ái Tâm thất thần, dùng ánh mắt như quái nhân nhìn hắn…
“Nhã Băng Tiên Tử không phải dùng kiếm sao? còn có một vị muội muội, hai nàng ấy đều dùng kiếm mà?” Ái Tâm hít sâu một hơi, luyên thuyên thắc mắc,…
“Đồng Tâm Kiếm Pháp đẳng cấp hơi thấp, nên hai nàng ấy không dùng nữa, Băng Nhi cũng gả cho ta rồi, đang bế quan trên Băng Cơ Cung đấy…” Lạc Nam tiếp tục giải trình, không quên chỉ tay vào Băng Cơ Cung, nơi đang tỏa ra các luồng băng thủy linh lực…
Cơ Băng bế quan thời gian còn lâu hơn cả chúng nữ, theo lý mà nói đã sớm khôi phục trí nhớ trước kia rồi, bất quá hắn có cảm giác nàng vẫn muốn tiếp tục tiến triển về tu vi Linh Lực mới chịu xuất quan…
Cơ Băng trước đó đã là Hóa Thần Viên Mãn, tiến thêm một bước chính là Luyện Hư cường giả hàng thật giá thật…
Không chỉ Cơ Băng, khí tức trong từng tòa Cung Điện đang ngày càng gia tăng, lượng Linh Khí các nàng hấp thu cũng ngày càng khổng lồ, tu vi cả đám đều tiến triển rất tốt…
Chỉ là không biết đến mức nào mà thôi…
Có một ngoại lệ đến từ Phượng Hoa Cung, cảm giác linh lực phát ra không hề tăng, nhưng loáng thoáng có thể nhìn thấy từng luồng từng luồng trận văn huyền ảo, thần bí sáng lấp lóe như ẩn như hiện bao bọc xung quanh toàn bộ Cung Điện…
Hiển nhiên, tu vi Trận Tu của Hoa Ngọc Phượng đang cấp tốc chuyển biến…Nàng rốt cuộc quyết định sẽ đi con đường thuộc về riêng mình, tập trung toàn bộ tinh lực cho Trận Pháp, trở thành một cường giả Chiến Trận Sư…
Ái Tâm nghe Lạc Nam trả lời, triệt để hết chỗ nói rồi…
“Tưng…La là lá la là…”
Đột ngột, tiếng cầm âm vang vọng không gian, theo sau đó là tiếng hát trong vút ngút ngàn từ đại dương sâu thẩm…
Đàn hát vừa ra, tốc độ Linh Khí vận chuyển đột ngột gia tăng đến vài lần, cực độ kinh khủng…
Ái Tâm giật nảy mình xoay người nhìn xuống đáy biển, nơi một tòa Thủy Tinh Cung lộng lẫy ngự trị…
“Bên trong Thủy Tinh Cung có người?” Ái Tâm thân thể và giọng điệu cùng lúc rung rẩy, tiếng đàn và tiếng hát từ đáy biển…khiến nàng nghĩ đến một thứ gì còn trong truyền thuyết…
“Không sai, tiếng hát này là của U Quỳnh, trong Thủy Tinh Cung có hai vị thê tử khác của ta, các nàng ấy là mỹ nhân ngư…” Lạc Nam mỉm cười, xem ra U Quỳnh đang luyện tập Hải Thần Tố Âm Công, đồng thời truyền cho Linh Lung…
Về phần “Tiểu bé con” Côn Minh Nguyệt hắn không biết nên giải thích thế nào…
Chẳng lẽ nói có nuôi một đứa trẻ so với gia gia của nàng còn mạnh hơn? Như vậy quá mức phách lối…
“Nhân Ngư?” Ái Tâm triệt để ngồi bệch xuống đất, trước mặt toàn bộ mọi thứ khiến nàng như lâm vào ảo mộng…
Lạc Nam thấy nàng thất thần, để yên cho Ái Tâm dần dần tiếp thu hoàn cảnh…
Một lần nửa mở ra Cửa Hàng May Mắn, xem xét Huyết Mạch có giá tám tỷ kia…
“Kim Nhi, Thái Cổ Tử Mộc Điệp, nghe qua rất lợi hại nha…” Lạc Nam toàn thân ngứa ngáy, có dấu hiệu muốn mua…
“Công tử nên mua, loại huyết mạch này thậm chí không chênh lệch nhiều so với Thái Bạch Thôn Tinh Xà của Bạch Tố Mai…” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng…
“Cho ta thêm chút thông tin được không?” Lạc Nam hít sâu một hơi, Tám tỷ không phải con số ít…hắn làm liên tục 2 chuyện lan khắp Hải Châu đại lục mới đạt được 20 tỷ, không biết đến bao giờ mới có được số Điểm Danh Vọng lớn như vậy…
Chỉ đáng tiếc việc độ Thiên Kiếp gần như không người biết do hắn làm, vì lẽ đó chẳng kiếm được Điểm Danh Vọng từ chuyện nghịch thiên như vậy…
Kim Nhi sắp xếp lại một chút trí nhớ, mở miệng cười nói:
“Thái Cổ Tử Mộc Điệp – một loại bươm bướm có từ thời thái cổ, chính là thời đại khi con người còn chưa xuất hiện…”
“Tử Mộc Điệp một khi trưởng thành, chính là tồn tại có thể đối kháng chính diện cùng Thần Thú…bởi vì khả năng điều khiển Mộc hệ của nó cũng thuộc top đứng đầu thiên địa, không kém quá nhiều nếu so với thần thú Huyền Vũ hay Mộc Kỳ Lân đâu…”
“Tuy nhiên mỗi tên đều có ưu điểm riêng, Huyền Vũ mạnh về dùng Mộc phòng ngự, Kỳ Lân mạnh về dùng Mộc công kích, mà Tử Mộc Điệp lại thiên về Mộc tốc độ…sở trường có sự khác nhau, nếu chiến đấu không ai làm gì được ai…”
Lạc Nam không tiếp tục chần chờ, xác nhận mua sắm…
“Keng, điểm danh vọng khấu trừ tám tỷ…”
“Ngoài Tử Âm ra, không ai thích hợp hơn…” Lạc Nam chắc nịch nói…
Mộc Tử Âm vốn có sở trường dùng Mộc Kiếm ám sát đối thủ, hiện tại đang tu Ảo Mộc Chân Kinh, nếu có thêm Tử Mộc Điệp, nàng chính là một chiến tướng mới của Hậu Cung…
Chỉ là không biết với tu vi hiện tại của Mộc Tử Âm, có đủ luyện hóa Huyết Mạch Thái Cổ Tử Mộc Điệp hay không…
“Tử Mộc Điệp là yêu thú có tính cách ôn hòa hơn so với Kỳ Lân các loại, Mộc Tử Âm chỉ cần đạt đến Luyện Hư Hậu Kỳ là đủ tư cách Luyện Hóa, hoặc công tử có thể luyện hóa Nghịch Long Huyết trước, sau đó giúp nàng ấy luyện hóa huyết mạch sau cũng được.” Kim Nhi đưa ra kiến nghị…
Lạc Nam gật đầu, hiện tại xem ra chỉ có thể như vậy…
“Tiếp tục làm mới đi …” Hắn âm thầm hạ lệnh…
Lạc Nam phát hiện một điều, khi bên cạnh mình có nữ nhân thì vận khí luôn rất tốt, điển hình là lần này Ái Tâm vừa đến đã mua được Thái Cổ Tử Mộc Điệp huyết mạch rồi…
Nhân tiện nàng đang ngồi bên cạnh, tiếp tục làm mới Cửa Hàng…
“Quả nhiên…” Lạc Nam xém chút không nhịn được cười, tiến hành xác nhận mua sắm…
“Keng, mua được Linh Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Hỏa Khí Toàn Song Kinh…giá bán 50 Vạn Điểm Danh Vọng…”
Đây là một môn công pháp chuyên dành cho Luyện Khí Sư tu luyện, theo như giới thiệu, người tu luyện Hỏa Khí Toàn Song Kinh có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí trong lúc Luyện Khí, từ đó gia tăng tu vi Linh Lực…
Quả thật không thể thích hợp hơn giành riêng cho Ái Tâm…
Không biết từ bao giờ, Ái Tâm đã lấy lại tinh thần, đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn…vừa yêu vừa giận, lại có một chút khâm phục…
Lạc Nam chợt xoay đầu qua, tủm tỉm hướng nàng vẩy tay:
“Đến đây Tâm Nhi phúc tinh! ta có rất nhiều quà tặng cho nàng…”