Cô vợ thần y của cậu hạ là học sinh cấp ba - Chương 66
Đọc truyện Cô vợ thần y của cậu hạ là học sinh cấp ba Chương 66 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 66
“Đợi chút, tạm thời đừng báo cảnh sát, đợi chút rồi tính.” Bỗng nhiên, Tăng Hiểu Khê vẫn luôn không lên tiếng ngồi đó cảm nhận trạng thái cơ thể lại mở miệng.
Người đàn ông đang muốn báo cảnh sát ngây người: “Bà Cận, bà có ý gì?”
“Tạm thời đừng báo cảnh sát, hình như tôi không đau nữa.” Tăng Hiểu Khê nói, lại nghiêm túc cảm nhận cơ thể, thật sự cảm giác không đau nữa.
“Vợ, em không cần sợ Hạ Thiên Tường, cùng lắm Cận thị chúng ta sau này không hợp tác với Hạ thị nữa, anh không tin, cậu ta còn có thể làm gì Cận thị chúng ta chứ?” Cận Hồng Huy nắm tay Tăng Hiểu Khê, đau lòng xoa xoa, càng thêm lo lắng.
Tăng Hiểu Khê vươn tay đánh lên tay Cận Hồng Huy: “Anh nói linh tinh gì đó, em thật sự không đau nữa, anh xem, em bây giờ có thể cử động rồi.”
Tăng Hiểu Khê nói xong, đứng dậy đẩy Cận Hồng Huy, thân thể nhẹ nhàng xuống xe như người bình thường.
Sau đó, bà đứng trước Roll Royces, đá chân khom lưng, lại lắc một vòng, lẩm bẩm: “Thật thần kỳ, mình thật sự không đau nữa.”
Nói rồi, lại cảm nhận một chút.
Sau đó, trong ánh mắt không dám tin của mọi người, xoay người kéo tay Tô Nhược Hân: “Cô bé, cháu làm thế nào vậy, dì thật sự không đau nữa, có phải dì khỏe rồi không?”
“Vẫn chưa ạ, vừa rồi chỉ là hòa hoãn một chút thôi, không quá hai phút dì vẫn sẽ đau.” Tô Nhược Hân bình tĩnh nói.
“Con nhóc thối, cô đang nguyền rủa vợ tôi, cô ấy rõ ràng khỏe rồi, cô còn nói cô ấy sẽ đau, còn nhỏ đã lòng dạ ác độc như vậy, gia đình dạy dỗ thế nào?” Cận Hồng Huy kéo Tăng Hiểu Khê giấu sau người, như sợ Tô Nhược Hân lại làm đau vợ ông ta.
Tô Nhược Hân khẽ cau mày, nhưng không phản bác.
Cô không lên tiếng cũng không phản bác như vậy, những người khác lại bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ cô, người đàn ông báo cảnh sát giữa chừng bị cắt ngang trước đó mơ hồ hỏi Cận Hồng Huy: “Cận tổng, vậy còn muốn tiếp tục báo cảnh sát sao?”
“Báo cảnh sát, mau báo cảnh sát, tuyệt đối không thể bỏ qua con nhóc này như vậy, tuổi còn nhỏ không lo học hành, còn không dạy dỗ, sau này sẽ gây hại cho xã hội.”
Thế là, người đàn ông đó lại muốn bấm gọi 113.
Thấy ông ta muốn bấm gọi.
Thân thể vừa đứng thẳng của Tăng Hiểu Khê chợt khom xuống, sắc mặt vừa có chút thả lỏng chớp mắt lại tái nhợt vài phần: “Ai ui, đau, lại bắt đầu đau rồi, giống như sinh con vậy, đau chết mất.”
Cận Hồng Huy đầu tiên là sững sờ một giây, tiếp đó nhìn sang Tô Nhược Hân: “Cô vừa rồi nói không quá hai phút…” Ông ta lẩm bẩm, lại cúi đầu nhìn đồng hồ, cả kinh: “Thật sự là hai phút lại đau.”
“Cô bé này, cháu lại bóp bóp chỗ này tay dì đi, vừa nãy hình như cháu bóp chỗ này dì liền không đau nữa.” Tăng Hiểu Khê thật sự rất đau, nhịn đau đi về phía Tô Nhược Hân, đưa tay sang.
Tô Nhược Hân lần này không trực tiếp ấn huyệt thương dương bên ngón trỏ Tăng Hiểu Khê, mà nói: “Bà Tăng nếu tin thì lên xe trước, rất nhanh sẽ ổn thôi.”
“Rất nhanh là bao lâu?” Cận Hồng Huy trước đó hoàn toàn không tin Tô Nhược Hân, nhưng lúc này đã là nửa tin nửa ngờ, dù sao thì vừa rồi Tô Nhược Hân bóp ngón trỏ Tăng Hiểu Khê, Tăng Hiểu Khê dường như thật sự không đau được một lúc, sau đó Tô Nhược Hân lại nói khoảng hai phút vẫn sẽ đau, kết quả thật sự ứng nghiệm.