Cô vợ nuôi từ bé đại thúc xin đừng vội - Chương 397
Đọc truyện Cô vợ nuôi từ bé đại thúc xin đừng vội Chương 397 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội – Chương 397 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Mộ An An đột nhiên muốn bật cười khi nghe điều này.
Những người có thể vào TAG để tham gia yến tiệc của Thái Tử Đoàn cơ bản đều là thiên kim công tử nhà danh gia vọng tộc, địa vị và thân phận không thấp trong giới thủ đô.
Đẻ những thiên kim này biểu diễn như những nghệ sĩ biểu diễn trong các quán bar và câu lạc bộ đêm bình thường.
Mùi vị tồi tệ này thực sự rất nồng.
Mấu chốt là những cô gái này dường như đặc biệt yêu thích hạng mục này.
Mộ An An hỏi, “Nếu không thành công thì sao?”
Người phục vụ: “Những người đàn ông tại chỗ trả giá, giá cao hơn sẽ thắng.
”
Vừa nói xong, Mộ An An nhướng mày bất ngờ.
Vì câu này chứa rất nhiều thông tin.
Người được trả giá càng cao.
Sẽ đạt được điều gì?
Sẽ làm gì? Dám làm gì?
Và đằng sau chuyện này là Thái Tử Đoàn của Tông Chính Gia, ai dám đắc tội?
Quy mô này rất lớn.
Mộ An An đã lĩnh giáo được yến tiệc này, thật sự là chơi rất rất lớn, đủ kích thích.
“Được rồi, tôi đã hiểu.
” Mộ An An nói, “Tôi có thể ờ trên lầu xem sao?
“Tôi rất xin lỗi, thưa cô, chỉ có thể di chuyển đến tầng một.
” Người phục vụ nói, và ra hiệu với Mộ An An.
Mộ An An gật đầu, không nói thêm gì nữa, đi theo người phục vụ xuống lầu.
Không có ai trên tầng hai.
Khi Mộ An An vừa bước xuống cầu thang, người phục vụ đã rời đi.
Tiếng ồn ở tầng một vẫn còn đó.
La hét và vỗ tay.
Đó là một sự khẳng định điên rồ về màn trình diễn của Đường Mật.
Mộ An An đang suy nghĩ về những gì Đường Mật nói với cô, nhưng không để ý rằng khi cô đi xuống lầu, Tông Chính Nghiêm và lão Bát đang đi bên cạnh nhau.
vẻ mặt của lão Bát vẫn rất ngưng trọng, “Thất Gia còn chưa xuất hiện, hay là không tới?”
Khi nói chuyện, thấp thoáng núm đồng tiền trong khóe miệng lão Bát xuất hiện.
Đứng cùng Tông Chính Nghiêm mười phần lẳng lơ, hắn ta hiện ra còn non nớt và trong sáng.
Tông Chính Nghiêm hoàn toàn không trả lời lời của hắn.
Ánh mắt anh ta tập trung vào Mộ An An vừa đi xuống lầu.
Khi Mộ An An và người phục vụ đi ra khỏi phòng, Tông Chính Nghiêm và Lão Bát mới đi ra.
Sau đó Tông Chính Nghiêm mới biết rằng Mộ An An vừa trốn ở phòng bên cạnh.