Cô vợ khế ước của tổng tài - Chương 301
Đọc truyện Cô vợ khế ước của tổng tài Chương 301 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài – Cổ Hề Hề – Nghiêm Như Bạch Full – Chương 301 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Doãn Tư Dược này quả nhiên là kẻ nhu nhược không có tiền đồ, chỉ mới nhiêu đây tiền đã bắt đầu đau lòng xót của rồi.
Nhiễm Tịch Vi tuy chửi thầm trong lòng nhưng ngoài miệng lại an ủi Doãn Tư Dược: “Anh không phải muốn mau chóng cùng em ở bên nhau sao? Chỉ cần đánh bại được Cố Hề Hề, chúng ta lập tức đính hôn có được không?”
Quả nhiên chiêu này có hiệu quả!
Doãn Tư Dược chần chừ một chút rồi nói: “Được, vậy tất cả đều nghe em! Đây là toàn bộ tài sản của anh. Nếu thua.. thì anh không còn gì cả!”
Nhiễm Tịch Vi khinh thường nhìn thoáng qua Doãn Tư Dược, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó không do dự nữa mà đem toàn bộ tiền của Doãn Tư Dược đánh cược vào ván này.
Chỉ cần.. chỉ cần chiếm được cổ phần của Cố Hề Hề, thì tất cả những gì cô ta nhẫn nhịn ngày hôm nay đều xứng đáng!
Trong lúc Cố Hề Hề cùng Kiều Kỳ nói chuyện phiếm rất vui vẻ, thì ở bên đây Doãn Tư Thần đang tính kế Nhiễm Tịch Vi và Doãn Tư Dược cũng vui không kém.
Còn Thượng Kha rốt cuộc đã tìm được số phòng mà Mộc Nhược Na đặt riêng.
Mộc Nhược Na tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu, cô nhìn khắp phòng không thấy bóng dáng ai, Cố Hề Hề không thấy đâu, cả người phục vụ cũng vậy.. Thật kỳ quái, mọi người đi đâu hết rồi?
Cô chỉ ngủ một giấc để bù đắp lại tinh lực tiêu hao sau chuyến công tác dài thôi mà. Ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ trưa, nên gọi Cố Hề Hề trở về cùng đi ăn trưa thôi.
Mộc Nhược Na chưa kịp đụng đến di động thì cửa phòng đã bị mở ra, cô tưởng là Cố Hề Hề quay lại nên không ngẩng đầu lên mà nói: “Bữa trưa nay muốn ăn gì, gần đây nhiều quán ăn ngon lắm, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn nhé?”
Đáp lại là sự im lặng rất lâu, Mộc Nhược Na tùy ý ngước mắt lên thì đôi mắt cô tức khắc cứng đờ..
Thượng Kha sao có thể vào được đây?
Mộc Nhược Na âm trầm hạ mắt, xoay người cầm lấy áo khoác và túi xách đứng dậy muốn rời khỏi, nhưng chưa kịp đến cửa thì cô đã bị Thượng Kha chặn lại.
“Nhược Na, tôi vừa rồi không phải.. tôi chỉ thuận tiện đến đây.. tôi không có..” Thượng Kha hoảng loạn giải thích về người đẹp lúc nãy đeo dính bên người anh.
Mộc Nhược Na gạt tay Thượng Kha ra: “Lão đại, tôi chỉ là phó giám đốc của anh, không phải vợ anh, anh không cần thiết phải giải thích mấy chuyện này với tôi. Anh có dẫn người phụ nữ khác đi khách sạn cũng không liên quan gì đến tôi!”
Nét mặt Thượng Kha liền biến sắc: “Em nói bậy gì đó!”
Mộc Nhược Na ngẩng đầu nhìn đồng hồ, nói: “Giờ này sợ không kịp cùng ăn trưa với Hề Hề nữa, tôi về công ty đây.”
Thượng Kha bỗng nhiên đóng sầm cửa lại, không cho cô đi ra ngoài.
“Tôi là tổng giám đốc, tôi cho em nghỉ!” Thượng Kha trầm giọng nói: “Nhược Na, chúng ta bình tĩnh nói chuyện được không?”
Mộc Nhược Na xoay người ném áo khoác và túi xách lên ghế sofa, rồi ngồi xuống bên cạnh: “Được, không biết lão đại có chuyện gì muốn nói? Là vấn đề tăng lương sao? Vậy chờ đến cuối năm rồi thảo luận một chút về chuyện tăng lương đi! Tôi ở công ty nhiều năm như vậy thì nên tăng lương rồi!”
Thượng Kha đưa tay khóa cửa phòng lại, sau đó ngồi xuống trước mặt Mộc Nhược Na, nét mặt vô cùng nghiêm túc: “Nhược Na, tôi đã không còn can dự vào chuyện của Nhiễm Tịch Vi nữa, vì sao em không chịu tha thứ cho tôi?”
“Anh can thiệp vào chuyện của Nhiễm Tịch Vi hay không thì liên quan gì đến tôi?” Mộc Nhược Na cười nhạo một tiếng: “Cô ta thích tìm đường chết, anh không đi theo gây họa thì tôi thật sự mừng cho anh. Không chừng Nhiễm Tịch Vi đi thêm bước nữa là đến địa ngục rồi, anh có thể tự lo thân mình đã là chuyện tốt. Không uổng công tôi làm phó giám đốc của anh nhiều năm, cuối cùng cũng không đi theo anh mà mất mặt.”
Nhận ra được sự châm chọc trong lời nói cả Mộc Nhược Na, vẻ mặt Thượng Kha hiện lên vẻ hậm hực: “Chuyện của chúng ta..” Thượng Kha nuốt nước bọt muốn thăm dò: “Em có thể suy xét một chút được không?”
“Chúng ta có chuyện gì? Chúng ta vẫn luôn là quan hệ cấp trên cấp dưới mà thôi!” Đôi mắt Mộc Nhược Na kiên định: “Lão đại, trong công việc không thể xen lẫn tình yêu! Anh hẳn là biết rõ mà cứ cố vi phạm phải không? Anh có quan hệ xã giao của anh, có người anh muốn gặp dịp thì chơi, tôi không có quyền hỏi đến, càng không muốn hỏi đến. Chúng ta cứ duy trì quan hệ cấp trên cấp dưới không phải tốt hơn sao? A đúng rồi, người phụ nữ hôm nay cùng anh tới hội sở này hình như là diễn viên mới nổi gần đây, gọi là gì nhỉ.. là Dương Tình đúng không? Nghe nói bộ phim Tiên Hiệp Bán Thần cô ta đóng quả thật không tệ, cũng được xem là một diễn viên có năng lực, quả nhiên rất hợp với anh, anh nên nắm cho chắc đó!”
“Nhược Na..” Thượng Kha muốn giải thích, nhưng Mộc Nhược Na không còn kiên nhẫn nữa.
“Thượng tổng, nếu anh muốn cùng tôi nói chuyện công việc, tôi rất hoan nghênh. Nhưng còn những chuyện không liên quan thì mong anh một vừa hai phải. Chuyến công tác lần này tôi phải bay đi bay lại giữa rất nhiều nước, thật sự rất mệt, tôi không muốn hao hơi tổn sức cho những chuyện không đâu nữa!” Mộc Nhược Na vô cùng nghiêm túc nói: “Về chuyện lần trước, tôi đã nói rất rõ ràng, tôi cho anh một cơ hội quan sát. Nhưng đáng tiếc, hình như anh đã hiểu lầm ý của tôi rồi! Tôi chỉ nói là tôi sẽ quan sát có nên cùng anh đi tiếp hay không, chứ không phải là đồng ý yêu đương với anh hay không! Ai da, bây giờ tôi có thể kết luận với anh rồi, chúng ta thật sự không hợp để yêu đương! Tuy rằng vẻ ngoài của tôi rất giống một tiểu tam, nhưng tôi thật sự không đóng nổi vai đó! Cho nên, Thượng tổng, nếu anh có bạn gái thì mong anh nhất định phải nói với đối phương rằng tôi và anh là trong sạch!”
Sắc mặt Thượng Kha đột nhiên trắng bệch.
“Huống chi tôi không muốn để cô bạn gái diễn viên của anh hiểu lầm rằng tôi với anh có phải có quan hệ mờ ám gì cả! Cô diễn viên Dương Tình này không tệ, ở trong giới nghệ sĩ đang được xem là có chút danh tiếng, Thượng tổng tuy xuất thân cao quý nhưng chuyện giới nghệ sĩ được gả vào hào môn cũng không ít, biết đâu Thượng tổng lại có thể cùng Dương Tình soạn một khúc ca tình yêu khiến mọi người ca ngợi đó chứ!” Mộc Nhược Na khoanh tay lại trước ngực, bình tĩnh nói: “Thân là phó giám đốc của anh, tôi sẽ trăm ngàn lần giữ gìn tình yêu cho hai người, hơn nữa sẽ tận lực bảo đảm không để lộ bí mật này. Trừ việc đó ra thì mặt khác tôi không thể đảm bảo được!”
“Được, Nhược Na, nếu em không tin lời tôi nói, tôi lập tức gọi cô diễn viên kia tới đây chứng minh cho em xem, được không?” Thượng Kha đối mặt với Mộc Nhược Na thì thật sự không thể giả vờ tính kế. Anh cũng biết màn kịch của Doãn Tư Thần chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!
Khốn kiếp! Thật là nghẹn khuất mà!
Anh làm sao biết được hôm nay Mộc Nhược Na sẽ trở về chứ?
Anh sao có thể biết được hôm nay lại có thể trùng hợp gặp cô?
Anh tuy rằng mang theo Dương Tình tới nhưng anh và Dương Tình thật sự không có gì!
Anh là trong sạch!
Nhưng giờ thì xong rồi, hiện tại xem ra Mộc Nhược Na hoàn toàn không tin giữa anh và Dương Tình không có gì.. Thật là một phút lỡ lầm mà thành hận cổ ngàn năm!
Nếu biết Mộc Nhược Na sẽ tức giận thì đánh chết anh cũng không dám làm như vậy, nhưng bây giờ nói cái gì đều đã muộn rồi.
Mộc Nhược Na lại nhìn đồng hồ rồi nói: “Anh còn muốn ở chỗ này cùng tôi nói chuyện sao? Doãn Tư Thần và Kiều Kỳ đâu? Ba người các anh không phải cùng nhau tới sao? Kiều Kỳ vừa mới hưởng tuần trăng mật trở về thì liền đi cùng hai anh, thật là tình bạn chân thành thắm thiết!”
Gương mặt anh tuấn của Thượng Kha lộ một tia bất đắc dĩ, nhưng anh vẫn trả lời Mộc Nhược Na: “Tư Thần có việc của mình, cậu ta hôm nay tới đây không phải để chơi, còn Kiều Kỳ cũng tự có sắp xếp của riêng anh ấy.”
Mộc Nhược Na hừ lạnh một tiếng: “Đúng vậy, không phải đi chơi, vậy là đi bàn chuyện công việc sao? Bàn với ai, với anh? Hay là Kiều Kỳ? Việc hợp tác giữa tập đoàn Doãn thị và tập đoàn Ody thì tôi đều nắm rất rõ, anh thấy cái cớ này hợp lý sao? Còn Kiều Kỳ là người trong giới giải trí, công việc của Doãn Tư Thần không liên quan gì, anh ta cũng chẳng muốn tham gia vào lĩnh vực này, vậy giữa hai người họ có thể nói chuyện gì?”
Thượng Kha bất đắc dĩ nói: “Chuyện của bọn họ, tôi tạm thời không thể nói cho em được..”
“Vậy thì đừng nói nữa!” Mộc Nhược Na lãnh đạm trả lời.
Bầu không khí giữa hai người trong nháy mắt lâm vào cục diện bế tắc. Một lát sau, Thượng Kha chậm rãi nói: “Kiều Kỳ đến thành phố N quả thật là có công việc, công ty của anh ấy đang muốn đầu tư vào một bộ phim cổ trang, vốn đầu tư lên đến trăm triệu, cảnh quanh sẽ ở thành phố N và thành phố S, đúng lúc cả hai nơi này đều là địa bàn của Tư Thần, cho nên Kiều Kỳ mới tìm Tư Thần nhờ hỗ trợ. Thuận tiện sẽ ở thành phố này mở cuộc tuyển chọn diễn viên, nên hôm nay mới dẫn theo các cô diễn viên đó đến đây.”
Ánh mắt Mộc Nhược Na có chút lập loè.
Cô và Điệp Y không hề thân thiết, hay nói thẳng căn bản là người xa lạ, hơn nữa Điệp Y cùng với Nhiễm Tịch Vi là một hội, nên cô vốn không thích Điệp Y. Hiển nhiên khi Kiều Kỳ ở đây làm chuyện gì thì cô cũng sẽ không gọi báo cho Điệp Y.
Kiều Kỳ là một thiếu gia phong lưu, anh có thể chịu kết hôn đã là chuyện không tưởng, lúc nghe tin thì Mộc Nhược Na còn tưởng là đùa.
Ha ha, hiện tại xem ra.. trò chơi tình ái của các thiếu gia hào môn quả nhiên cô không tiếp thu nổi.
“Tôi.. nghe nói Kiều Kỳ muốn quay một bộ phim, tiền đầu tư rất lớn, tôi đang do dự xem có thể góp vốn vào không, nên mới đi cùng..” Thượng Kha bất an nhìn Mộc Nhược Na, tiếp tục giải thích.
“Thượng gia có rất nhiều tiền, anh cho dù đầu tư hết vốn liếng thì ba mẹ anh cũng sẽ không nói gì.” Mộc Nhược Na vẫn khoanh tay thủ thế, nói: “Huống chi Thượng phu nhân là một người khôn khéo, Thượng gia sẽ không vì mấy đồng tiền anh chơi bời mà động đến gân cốt của gia tộc đâu.”
“Em sao biết ba mẹ tôi.. Em đã gặp họ?”
Đáy mắt Thượng Kha xẹt qua một tia kinh hãi: “Chuyện xảy ra khi nào?”
Trên mặt Mộc Nhược Na bỗng nhiên hiện lên vẻ cứng ngắc: “Không có gì, Thượng phu nhân chẳng qua chỉ nhắc nhở tôi một chút, thân làm phó tổng thì phận sự chính là giúp cho ông chủ phân ưu giải nạn, mà không nên gây ra sự phiền toái cho ông chủ!”
Thượng Kha tức khắc tỉnh ngộ, anh rốt cuộc đã hiểu vì sao Mộc Nhược Na đột nhiên đối xử với anh lãnh đạm. Anh lập tức bật dậy, sắc mặt rất khó coi, xoay người muốn rời khỏi.
Mộc Nhược Na đột nhiên gọi Thượng Kha lại: “Chờ một chút! Nếu mẹ anh đã nói rõ với tôi, tôi cũng không ngại nói thẳng. Mộc Nhược Na tôi tuy rằng không phải xuất thân hào môn, nhưng vẫn coi như là dòng dõi thư hương thế gia, là gia đình trí thức nề nếp, loại chuyện thấy người sang bắt quàng làm họ, tôi đây rất khinh thường! Thượng phu nhân nói rất đúng, làm người nên hiểu quy củ một chút, tôi lại là người rất hiểu phép tắc. Cho nên, Thượng tổng, về sau mong anh đừng nói với tôi những chuyện ngoài phạm vi công việc, xem như là bảo hộ lại chút cảm tình còn sót lại giữa chúng ta.”
Sắc mặt Thượng Kha càng thêm khó coi.
“Tôi chỉ muốn làm tốt vị trí phó giám đốc của mình, còn những thứ khác tôi thật sự không hy vọng xa vời.” Mộc Nhược Na bình tĩnh nói: “Tôi đã hoàn thành chuyến công tác lần này, tôi muốn nghỉ phép một thời gian, mong Thượng tổng phê duyệt.”