Cô vợ đánh tráo - Chương 388
Đọc truyện Cô vợ đánh tráo Chương 388 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Đánh Tráo – Chương 388 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 388: Lần đầu gặp nhau
Dạ Mạc Thâm?Trần Phi lại gần nhìn thoáng qua, thời điểm nhìn thấy cái tên kia cũng không nhịn được trừng to mắt.
“Thế nào? Anh có phải hiểu rất rõ không? Tôi nghe qua cái tên Dạ Mạc Thâm này, tựa như là tỉnh anh của giới kinh doanh.”
Nghe nói vậy, Trần Phi kỳ quái nhìn cô ta một chút, giải thích nói:“Tinh Hỏa, kia anh Phi có thể nói em hiểu biết nông cạn, Dạ Mạc Thâm này anh ta cũng không phải là tỉnh anh của giới kinh doanh. Nếu như nhất định phải hình dung, anh ta đại khái là lão đại đứng đầu trong vòng thương nghiệp rồi, đầu cổ tay, chúng ta nói tầm thường như vậy. Lại nói đến chuyện lớn như vậy, đó chính là thuộc về đế quốc tồng giám đốc……
“Nghe dáng vẻ thật là trâu bò.”
“Bảo bối, cô là một nữ minh tỉnh, loại từ trâu bò này về sau cũng đừng có nên xuất hiện nữa?“Trần Phi một mặt hoảng sợ trừng to mắt giảng đạo.
“Kỳ quái thật, mặc dù nói nhà họ Lâm gia cảnh không tệ, thế nhưng là……Không có lý do gì mà xem mắt đến tận đế quốc tổng giám đốc như vậy nha, huống hồ, Dạ Mạc Thâm nếu như ưu tú giống như lời anh nói, anh ta còn cần đến xem mắt sao?
Đoán chừng mỗi ngày không biết có bao nhiêu cô gái đến trước cửa nhà anh ta!”
Trần Phi nghĩ, cảm thấy Lâm Tỉnh Hỏa nói cũng có đạo lý: “Có thể nào em họ của cô bị lừa rồi không?
Hoặc là……cô ấy đang nằm mơ?”
Lâm Tinh Hỏa nghiêm túc gật đầu:“Tôi cũng cảm thấy có thể là nó bị lừa, bằng không điều kiện dối phương tốt như vậy sao lại cùng xem mắt với nó được chứ!”
“Chuyện này cô tổn hại em gái cũng quá lợi hại đi!”
Trần Phi im lặng.
Lâm Thanh Thanh lại gửi tới một tin nhắn.
Lâm Thanh Thanh:Chị họ, người phụ nữ vừa rồi chị đăng trên vòng bạn bè là ai vậy? Nữ thần của chị sao? Cũng là nữ minh tỉnh sao? Sao em lại chưa thấy qua bao giờ!
Lâm Tinh Hỏa:Ờ, không phải nữ minh tinh, mới từ nước ngoài trở về, là nhà thiết kế.
Lâm Thanh Thanh:Nhà thiết kế?
Lâm Tinh Hỏa đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, Hàn Mộc Tử trước đó nói với chính mình là công ty của cô vừa mở, nếu như vậy cũng nên giới thiệu qua cho Lâm Thanh Thanh di.
Nghĩ tới đây, Lâm Tinh Hỏa câu môi, đánh chủ ý tốt. Mà một bên Trần Phi thì là có chút xấu hổ lau lau trán của mình, luôn cảm thấy lại có người muốn gặp tai ương.
Vừa tiếp nhận đơn hàng của Lâm Tinh Hỏa không lâu, trong công ty lại tới một nhân vật, sau khi nhìn thấy tác phẩm của cô thiết kế thì rất thích, cũng muốn để cô thiết kế lễ phục.
Có khách đến cửa, Hàn Mộc Tử tự nhiên hoan nghênh rồi.
“Kỳ thật tôi là do chị họ đề cử tới.“Lâm Thanh Thanh trực tiếp cho biết thân phận của mình, cười thân thiện đáp trả:“Nghe nói cô là nữ thần của chị họ tôi, sau khi chị ấy đem tác phẩm của cô giới thiệu qua cho tôi, sau khi tôi xem cũng cảm thấy vô cùng đẹp.”
“Người chị họ kia không cần nói Hàn Mộc Tử đại khái đã đoán được là ai.
Cô mỉm cười, hướng Lâm Thanh Thanh vươn tay ra:“Tôi rất vinh hạnh, cảm ơn.”
“Không có gì, nếu cô đã là nữ thần của chị tôi, vậy cô cũng là nữ thần của tôi rồi, thiết kếtrang phục của tôi……Liền dựa vào cô rồi!”
“Được.”Hàn Mộc Tử nhẹ gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Nhan một chút, Tiểu Nhan liền lập tức tiến lên:“Xin hỏi cô Lâm đối với trang phục thiết kế có yêu cầu gì đặc biệt không?”
“Yêu cầu?“Lâm Thanh Thanh mắt dừng bên trên chọn lấy một chút, sau đó nhìn về phía Hàn Mộc Tử:“Tôi nghĩ tôi yêu cầu duy nhất chính là hi vọngShellycó thể tự mình vì tôi thiết kế.”
Hóa ra là đến vì Hàn Mộc Tử Sao.
“Chuyện này Lâm Tiểu Thư, nhà thiết kết Shelly của chúng ta khả “Cô sẽ không không đáp ứng sao?“Lâm Thanh Thanh nhìn về phía Hàn Mộc Tử: “Thế nhưng tôi là vì cô nên mới đến đó nha~”
Hàn Mộc Tử dừng một chút, sau đó gật gật đầu:“Được rồi, tôi tự thân vì cô thiết kế.”
Lâm Thanh Thanh lập tức biểu lộ nét mặt tươi cười: Vậy thì cám ơn, tôi tạm thời còn không có nghĩ đến có yêu cầu gì nữa, chờ tôi nghĩ xong tôi sẽ gọi điện thoại cho cô.”
“Được.”
Thế là hai bên trao đổi số điện thoại di động một chút.
Chờ sau khi Lâm Thanh Thanh đi, Tiểu Nhan bất mãn nói:“Cô tự mình thiết kế cho cô ta, vậy thì ra giá cao đi chứ? Sao cô vẫn dựa theo giá cả của đoàn đội vậy chứ.”
“Không sao đâu, coi như là là chiêu bài khai hỏa tốt cho công ty.
Cô nhìn xem, một Lâm Tinh Hỏa đã mang đến theo một Lâm Thanh Thanh, nói không chừng về sau vị Lâm Thanh Thanh này cũng đều vì chúng ta mời chào khách hàng khác nữa đó?”
Chỉ là……Nếu như cô biết khách hàng mà Lâm Thanh Thanh thay cô mời chào chính là người quen biết cũ của cô, Hàn Mộc Tử đại khái cả một đời cũng sẽ không nghĩ như vậy.
Công ty rốt cục dưới sự chỉnh đốn của Hàn Mộc Tử chậm rãi đi hướng quỹ đạo, mặc dù vẫn là có người phàn nàn, có điều Hàn Mộc Tử thái độ một mực rất mạnh mẽ, ai muốn làm cũng không thể làm được gì.
Có điều sau khi giao tới bản thảo đều bị trả trở về, sau đó Hàn Mộc Tử mặt lạnh lấy yêu cầu bọn họ ngày thứ hai giao lại một lần nữa.
Kết quả ngày thứ hai giao lên bản thảo phiên bản còn không bằng trước đó giao, Hàn Mộc Tử đè xuống lửa giận trong lòng, đem tác phẩm đặt ở trên bàn, quét về phía đám người.
“Đây chính là trình độ của các người sao? Nhóm nhà thiết kế tỉnh anh?”
Trương Ngọc nghe xong lời này lập tức liền phát hỏa, đứng lên liếc mắt lạnh lùng nhìn:“Lời này của cô có ý gì chứ? Trình độ của chúng tôi thế nào? Vừa đến đã đem những thứ này giao cho chúng tôi, bản thân cô cuối cùng có biết xấu hổ không hả?
Nói không chừng là cái gì cũng đều không hiểu người mới, còn không biết xấu hổ đối với chúng tôi vung tay múa chân.”
Nghe nói, Hàn Mộc Tử ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía cô.
Ánh mắt kia lạnh đến không còn bất kì nhiệt độ, cơ hồ muốn đem Trương Ngọc đóng băng tại nguyên chỗ.
Trương Ngọc đại khái là cảm thấy cô đáy mắt uy áp, có chút sợ rụt cổ một cái, nhưng vẫn là không sợ chết mở miệng nói:“Tôi có nói sai sao? Chính cô có thể thiết kế ra tác phẩm gì chứ, dựa vào cái gì nói trình độ của chúng tôi không đủ?”
Hàn Mộc Tử không nói lời nào, mà là yên lặng đem tác phẩm của bọn họ đưa cho Tiểu Nhan:“Sau khi đi phục chế thì phát ra cho bọn họ.”
Tiểu Nhan tiếp nhận tư liệu cấp tốc cầm đi phục chế.
Trương Ngọc lại cho là cô bị chính mình nói trúng không dám nói tiếp nữa, thế là thằng tắp cái eo càng thêm phách lối mà nói:“Cô bị tôi nói trúng rồi sao? Không phải là bản thân cô cũng sẽ không vẽ chứ.”
Lãnh Nguyệt Nguyệt cũng liếc nhìn cô cười: “Ghét bỏ tác phẩm của chúng tôi, có bản lĩnh chính cô vẽ một bản đi, đây chỉ là phiên bản phác thảo, cô bắt bẻ như thế, ngược lại tôi thật sự rất muốn nhìn một chút xem chính cô có thực lực gì.”
Bất luận bọn họ làm sao châm chọc mình, Hàn Mộc Tử đều không tiếp tục trả lời, mà là an tĩnh chờ đợi.
Rất nhanh Tiều Nhan liền trở lại, sau đó đem phục chế tốt những cái bản thảo kia phát đến trên tay của mỗi người.
Hàn Mộc Tử lật ra nguyên bản thảo, một lần một lần đảo qua.
“Tôi không có cho các người giới hạn, để các người sau khi tự thảo luận thiết kế ra lễ phục phù hợp với Lâm Tinh Hỏa là đang cho các người cơ hội tìm trên người cô ta đặc chất cùng ưu điểm. Còn nữa, nên như thế nào để tỉ lệ dáng người của cô ta hiện ra trạng thái hoàn mỹ nhất. Hoàn toàn chính xác, liên quan tới trạng thái thân hình điểm này các người nắm chắc rất khá, càng quan trọng hơn các người lại không đề ý đến một chút nào.”
“Quá khôi hài.“Trương Ngọc cười ra tiếng:“Cô cũng nói chúng tôi nắm chắc trạng thái thân hình điểm này, vậy cô còn có cái gì để nói?”
Hàn Mộc Tử nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, tiếp tục nói:“Trương Ngọc, tôi nghĩ trước khi cô thiết kế lễ phục này không có đi tìm hiểu qua Lâm Tinh Hỏa rồi.”
Trương Ngọc dừng lại: “Làm sao cô biết?”
“Cô nói bậy bạ gì đó?”
“Đầu tiên, cô thiết lập phong cách vô cùng không phù hợp với khí chất bản thân của Lâm Tinh Hỏa.
Nhìn từ bản phác thảo của cô, bản thiết kế này của cô xác nhận thuộc về sinh lực sức sống, càng thích hợp với hình tượng nữ minh tỉnh mới gia nhập làng giải trí hơn.”