Cô vợ câm quá bá đạo - Chương 290
Đọc truyện Cô vợ câm quá bá đạo Chương 290 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô vợ câm quá bá đạo – Chương 290 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cô vợ câm quá bá đạo – Tô Khiết (Bản chuẩn) – Truyện full mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Có phải có biết người đứng đằng sau những chuyện này là ai không?”
“Tôi đương nhiên là biết rồi, cô ta làm những chuyện này chính là muốn bôi nhọ danh tiếng của tôi thôi, nhưng theo quan điểm của tôi thì những mánh khóe này của cô ta thực sự rất thấp hèn, mặc dù liên quan đến rất nhiều khía cạnh, thậm chí còn liên lụy cả anh.
Nhưng tôi tin rằng tôi vẫn có thể giải quyết hết mọi thứ, bởi vì chuyện này là do tôi mà ra, nên đương nhiên nhất định phải do tôi kết thúc nó.”
Tần Lâm cầm ly nước lên uống một ngụm, anh ta thực sự rất thích thái độ nghiêm túc này của cô.
“Cho nên cô có thể nói cho tôi biết là ai đã làm những chuyện này không?”
“Thực ra nói cho anh biết cũng không có vấn đề gì, tôi chỉ sợ là anh không tin thôi, bởi vì cô ta dùng mánh khóe như vậy cũng không phải lần một lần hai rồi, lúc trước tôi thường xuyên bị cô ta làm tổn thương.
Những lời nói ra có thể anh sẽ không tin, cô ta sẵn sàng làm tổn thương những người trong chuyện này bao gồm cả lợi ích của tập đoàn Nguyễn thị, bởi vì cô ta chính là Lâm Tiêu, vợ chưa cưới của Nguyễn Hạo Thần, bà Tổng giám đốc tương lai của tập đoàn Nguyễn thị.”
Quả nhiên, khi Tô Thanh Anh nói ra cái tên này thì sắc mặt của Tần Lâm lóe lên một tia kinh
ngạc.
Lâm Tiêu chính là bà Tổng giám đốc tương lai của tập đoàn Nguyễn thị, tại sao phải làm chuyện như vậy chứ?
Với thân phận như vậy của cô ta, không phải nên suy nghĩ mọi mặt cho tập đoàn Nguyễn thị mới đúng sao?
Biết rõ như vậy mà còn cố tình làm tổn hại lợi ích của tập đoàn Nguyễn thị, thế này có hơi tàn nhẫn đấy!
“Cô ta chỉ đơn giản là muốn đối phó cô, sau đó thì chẳng màng mọi giá sao?”
Tô Thanh Anh mím đôi môi đỏ mọng, mang theo nụ cười và gật đầu không chút do dự.
Lâm Tiêu bất chấp tất cả chính là để đối phó cô, rốt cuộc nỗi oán hận của cô ta dành cho cô sâu đậm đến mức nào vậy?
“Chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần sẽ không trách cứ cô ta sao?”
“Hiện giờ Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa biết chuyện này, nhưng tôi nghĩ anh ta sớm muộn gì cũng sẽ điều tra ra thôi, huống chi đây là chuyện giữa tôi với Lâm Tiêu, không liên quan gì đến anh ta lắm, biết hay không cũng không quan trọng”
Sau khi nói xong thì Tô Thanh Anh uống một ngụm cà phê đắng thơm nồng.
Cà phê khá đắng, nhưng trong lòng càng đắng hơn.
Tần Lâm vô cùng tò mò nhìn cô, anh ta biết rất rõ ly cà phê mà cô vừa gọi là cà phê đen nguyên chất, hoàn toàn không có thêm một giọt sữa hay là đường gì đó, chính là một ly cà phê đen rất đậm đà.
Lẽ nào không cảm thấy đắng sao?
Cô thậm chí không nhíu mày lại dù chỉ một cái khi uống nó, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cô, mới khiến sắc mặt của cô không hề thay đổi khi uống cà phê đắng như vậy.
“Tôi luôn cảm thấy câu chuyện của hai người thực sự rất dài, có hứng thú chia sẻ một chút với tôi không?”
Khi nghe thấy lời này thì Tô Thanh Anh dứt khoát lắc đầu.
Ký ức trong quá khứ không có gì tốt đẹp cả, ngoài tổn thương ra thì vẫn là tổn thương, ngoài đau đớn ra thì vẫn là đau đớn.
Không có gì đáng để nhắc đến cả.
“Câu chuyện giữa tôi với cô ta thực sự rất dài, dài đến mức anh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng trong đây không hề có chuyện gì tốt đẹp cả, vì vậy tôi không muốn chia sẻ nó.
Có một số người, một số chuyện, một số vết thương, một số đau đớn chỉ thích hợp để trong lòng chứ không thích hợp nói ra.”
“Cho nên những chuyện đó đắng cay đến mức khiến cô không cảm thấy đắng khi uống cà phê đắng sao?”
Nghe thấy lời này, con người của Tô Thanh Anh run mạnh một cái, hóa ra điều Tần Lâm muốn nói lên là chuyện như vậy.
Chứng tỏ nội tâm của anh ta đúng là rất tỉ mỉ.
Quả thật là một người đàn ông tốt hiếm thấy.
Tất nhiên Tôn Tử Phàm cũng không hề kém cạnh, tóm lại thì hai người họ cũng có cái tốt của riêng mình.
“Vậy thì bỏ qua những ký ức và chuyện xưa không vui đó đi, chúng ta hãy nói đến chuyện của hiện tại, cô định làm rõ chuyện này như thế nào?”
“Chao ôi, những chuyện này cũng không phải chuyện gì quá quan trọng, đặc biệt là trên Internet, thực sự quá dễ dàng và quá đơn giản để làm rõ những chuyện này.
Thực ra thì không ai là kẻ ngốc cả, chỉ là thích chạy theo phong trào, người khác nói gì thì nghe đó, người khác thấy sao thì nghĩ như vậy.”
“Nói đơn giản hơn là không có ý thức và suy nghĩ chủ quan của riêng mình, đúng không?
Tô Thanh Anh gật đầu.
Đúng là như vậy.
“Vậy cô và Nguyễn Hạo Thần rốt cuộc có quan hệ gì?”
Xét từ tình huống cùng nhau ăn lẩu vào ngày đó thì giữa Tô Thanh Anh và Nguyễn Hạo Thần chắc chắn không đơn giản, hơn nữa còn nói một số chuyện về giấy hôn thú.
Tô Thanh Anh bắt gặp ánh mắt nghiêm túc của anh ta, bất lực cười nói rằng: “Thực ra trong lòng anh đã có câu trả lời rồi phải không? Cùng là họ Tô, trên đời này làm sao mà có chuyện trùng hợp như thế chứ, đúng không?”