Cô vợ bướng bỉnh mua một tặng hai - Chương 301
Đọc truyện Cô vợ bướng bỉnh mua một tặng hai Chương 301 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai – Chương 301 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai – Cố Tịch Dao mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 302
Trình Trình yên lặng gật đầu, trong đôi mắt đen láy lướt qua một tia áy náy: “Ngày hôm nay con lén lút gọi điện thoại cho em ấy, em ấy nói là ba vì dì mà đánh em ấy một trận… bây giờ mông của em ấy vẫn còn đang đau nữa.”
“Ba của con lại đánh thằng bé?” Trong lòng của Cố Tịch Dao run lên một cái, tấm lòng của người mẹ đau đớn, bàn tay không khỏi nắm chặt lại: “Là dì nào? Sunny?”
“Dạ.” Trên gương mặt sa sầm của Trình Trình lộ ra vẻ rối rắm: “Mẹ, hay là để con đổi với Dương Dương về đó đi, nếu không với tính tình nghịch ngợm của Dương Dương, càng đối đầu với ba thì lại càng bị ông ấy ra tay tàn nhẫn.”
Ra tay tàn nhẫn?
Cố Tịch Dao nghe thấy bốn chữ này thốt ra từ trong miệng của con trai, cô không khỏi nghẹn ngào.
Bắc Minh Quân à Bắc Minh Quân, anh thất bại đến nổi ngay cả con trai của mình cũng đều hận anh như vậy.
Đôi mắt cô co lại, Dương Dương bị đánh, đó là chuyện còn nghiêm trọng hơn so với đánh cô, huống chi chỉ là vì Sunny!
Phẫn nộ và tức tối đan xen nhau!
Nắm tay nắm chặt lại, cô bình tĩnh nhìn con trai của mình: “Trình Trình, tính tình đó của ba con, không phải cứ đổi con về thì chuyện này có thể giải quyết được.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Trình Trình lo lắng, một mặt không thể để cho ba nhìn thấy có hai Trình Trình được, một mặt khác lại hi vọng cậu và Dương Dương, cùng với mẹ, ba người có thể đoàn tụ với nhau, vui vẻ sống cùng với nhau, nhưng mà đều đã nói tay gấu và vây cá đều không thể chiếm được hết, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ đây?
Cố Tịch Dao cũng phát sầu: “Nếu như biết Dương Dương bị nhốt ở đâu thì tốt rồi.”
“Hừm…” Trình Trình gật gật đầu: “Lúc mà Dương Dương gọi điện thoại cho con, hình như con nghe thấy âm thanh trò chuyện của bảo mẫu ở trong điện thoại, nói là Dạ…Phẩm gì gì đó.”
Đầu ngón tay của Cố Tịch Dao run lên một cái: “Dạ Ánh nhất phẩm?”
“Hình như là vậy á…” Trình Trình cũng nghe không rõ ràng cho lắm, cho nên cũng không xác định chắc chắn được.