Cô vợ ẩn hôn của lục thiếu - Chương 1305
Đọc truyện Cô vợ ẩn hôn của lục thiếu Chương 1305 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu – Chương 1305 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu – Lục Kiến Thành (full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Lục Minh Bác kích động ôm lấy mặt Vân Thư, giây phút mặt hai người chạm vào nhau, nước mắt của ông cũng không kìm nén được mà chảy xuống.
Nước mắt ướt át rơi xuống mặt Vân Thư.
Giọng nói của ông càng run rẩy và khàn hơn: “Thư Nhi, nói tuổi trẻ tôi bất cần cũng được, nói tôi khốn khiếp cũng được, tất cả đều đã qua rồi, bà tha thứ cho tôi có được không?”
“Cho tôi thêm một cơ hội nữa, chúng ta bắt đầu lại từ đầu.”
“Cả đời này tôi chưa từng yêu ai khác, chỉ yêu một mình bà, từ đầu đến cuối chỉ có một mình bà.”
Vân Thư chủ động ôm lấy ông ấy, nghẹn ngào trả lời duy nhất một chữ: ”Được.”
Thấy hai người đã làm hòa, Nam Khuê và Lục Kiến Thành cũng vui vẻ nắm tay nhau đi qua.
“Mẹ!” Hai người đồng thanh nói.
Thấy họ, Vân Thư nhanh chóng lau nước mắt trên mặt rồi nở nụ cười.
”Mau lại đây, để mẹ nhìn hai đứa cho kĩ.”
Người một nhà ở cùng nhau, cảnh tượng ấm áp mà ngọt ngào.
“Mẹ, mẹ tỉnh rồi, cuối cùng một nhà chúng ta cũng có thể bên nhau.” Ánh mắt Lục Kiến Thành cũng hiện nước mắt.
”Mẹ mơ màng nghe được ai đó nói Khuê Khuê sinh bé gái, mau bế đến đây cho mẹ nhìn một chút.” Vân Thư kích động nói.
”Mẹ, bây giờ vẫn là ban đêm, sáng mai con sẽ tự mình bế Tinh Thần đến.”
Vân Thư cười nói: ”Lục Tinh Thần, tên rất đẹp. Nhà họ Lục mấy đời đều là con một, không ngờ bây giờ lại có một công chúa nhỏ, Khuê Khuê, vất vả cho con rồi.”
“Không vất vả, mẹ, mẹ có thể tỉnh lại mới là chuyện vui và quý nhất.”
Ngày hôm sau, Vân Thư nhìn Tiểu Tinh Thần mềm mại đáng yêu trên tay Lục Kiến Thành, đôi mắt cười cong lên như vầng trăng.
“Ôi chao, thật dễ thương, xinh đẹp như Khuê Khuê nhà chúng ta vậy.”
“Dáng vẻ này lúc lớn nhất định là một đại mỹ nhân.”
“Nhìn cái miệng nhỏ này này, hồng hồng xinh xinh, còn cả đôi mắt to này nữa, mê người giống như đá quý vậy.”
Mặc dù sức khỏe vẫn chưa khôi phục hẳn nhưng Vân Thư thật sự rất thích đứa nhỏ, cho nên bà luôn muốn ôm bé vào lòng.
Tư Mặc và Niệm Khanh ở bên cạnh có chút đáng thương kéo áo Nam Khuê: “Mẹ, bà nội rất thích em gái nha!”
“Lúc chúng con chào đời bà nội cũng ôm chúng con cười như vậy sao?”
Biết hai đứa bé cảm thấy hơi ghen tị, Nam Khuê vội vàng ngồi xuống xoa đầu hai đứa nhỏ.
“Lúc hai con chào đời bà nội cũng không biết, nhưng các con có nhớ rõ lần đầu tiên thấy bà nội không?”
“Có nhớ.”
“Có phải bà nội cũng vô cùng vui vẻ, ôm hai đứa như bảo bối không.”
Hai đứa nhỏ đều gật đầu: “Ừm.”
“Vậy thì đúng rồi, bà nội thích em gái, chúng ta cũng thích em gái, nhưng chúng ta cũng thích Niệm Khanh và Tư Mặc, ba người các con đều là bảo bối của chúng ta, cha và mẹ thương các con, ông bà nội cũng vậy.”
“Chỉ là lần đầu tiên bà nội thấy em gái nên quá vui mà thôi.”
Bên kia Vân Thư cũng phát hiện ra, bà vội vàng mở rộng vòng tay: “Tư Mặc, Niệm Khanh, đến chỗ của bà nội nào.”
“Bà nội, cuối cùng bà cũng tỉnh!”
Hai đứa nhỏ vô cùng không nỡ mà ôm chặt lấy Vân Thư.
“Niệm Khanh và Tư Mặc thích em gái không?”
“Thích ạ.”
“Bà nội cũng rất thích, nhưng các con sinh trước em gái, thời gian bà nội thương các con cũng lâu hơn em gái, cho nên chúng ta nên cùng yêu em gái, các con thấy có đúng không?”
Hai người bạn nhỏ nghĩ một lúc rồi nói: “Bà nội, mỗi năm chúng con đều lớn hơn em gái, vậy thời gian bà yêu chúng con không phải luôn lâu hơn em gái sao?”
“Đúng vậy, cho nên có phải chúng ta nên yêu em gái gấp đôi không, nếu không sau này em gái lớn lên sẽ đau lòng thì sao?”
Hai người bạn nhỏ lập tức dùng sức gật đầu: “Được, sau này cha mẹ và ông bà nội đều phải yêu em gái nhiều hơn một chút, nếu không em gái sẽ đau lòng.”
Sự thật chứng minh theo thời gian Tiểu Tinh Thần lớn lên.
Hai anh trai nhỏ lúc ấy còn ghen tị với cô bé đã hoàn toàn thành muội khống (1).
(1) yêu điên cuồng em gái/muội muội (giống siscon)
Mặc dù đi đến đâu, làm gì, nghĩ gì cũng đều là em gái mình.
Sau khi xuất viện, Vân Thư đi gặp Hạ Nhu một lần.
Nghe nói bà đã tỉnh, tâm trạng của Hạ Nhu cũng không quá bất ổn, ngược lại còn rất bình tĩnh.
Qua nửa năm cải tạo, Hạ Nhu thay đổi rất nhiều, không còn dáng vẻ ngang ngược càn rỡ ngày xưa.
“Đến gặp tôi làm gì? Đến xem tôi là trò cười sao?”
Nhưng đối mặt với Vân Thư, bà ta vẫn như trước đây, vẫn duy trì sự tự tôn và kiêu ngạo buồn cười của mình.
“Muốn tìm bà để hỏi chân tướng một chuyện.” Vân Thư nói.
“Chân tướng chuyện gì? Chuyện gì bà muốn biết không phải đều dễ như trở bàn tay sao?”
“Những năm này trong lòng tôi vẫn có một thắc mắc, rốt cuộc năm đó bà sinh Quý Dạ Bạch ra như thế nào?”