Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc - Chương 66
Đọc truyện Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc Chương 66 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc – Chương 66 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Giờ phú này những giãy giụa cùng kháng cự của Đoan Mộc Mộc trở nên vô lực, lảo đảo, cô bị đè vào tường.
Lưỡi của anh cuốn hút cô, giống như mang theo nam châm, cô né tránh không được, cuối cùng chỉ có thể mặc cho anh làm xằng làm bậy. . . . . .
Một hồi lâu, khi cô sắp hít thở không thông, anh mới buông cô ra, cái trán chống vào trán cô, “Mộc Mộc, trở lại bên cạnh anh, có được hay không?”
Âm thanh thật thấp lập tức như sợi tơ quấn lấy trái tim của cô, đau đớn khiến cô thức tỉnh, “Tô Hoa Nam, chúng ta không bao giờ có khả năng nữa. . .”
Đúng, cho dù cô và Lãnh An Thần ly hôn, cũng không thể cùng với anh, nếu như vậy thì chỉ làm chuyện cười cho người đời, sau khi kết hôn với cháu trai, sao lại có thể kết hôn với chú nữa?
Chỉ là lời gièm pha, nhưng ánh mắt và nước miếng của người đời đủ khiến cô chết đuối, cô không có dũng khí đó.
Nước mắt rơi xuống, dưới ánh đèn giống như chuỗi trân châu bị đứt rơi tán loạn, khiến Tô Hoa Nam đau lòng, nụ hôn của anh lần nữa rơi xuống, không hề hung mãnh, chỉ có triền miên cùng sâu lắng.
“Mộc Mộc, tin tưởng anh, không có gì là không thể. ” Tô Hoa Nam dường như vẫn không cam tâm, hơi thở nóng ẩm rơi vào cần cổ của cô, nóng đến trái tim cô cũng đau, “Mộc Mộc, em là của anh, sớm muộn gì cũng sẽ là của anh.”
Lắc đầu, Đoan Mộc Mộc nhắm mắt lại, đẩy anh ra.
Từ trong cao ốc chạy ra, một giây đồng hồ Đoan Mộc Mộc cũng không dám dừng lại, cô thuê xe trở về biệt thự, giống như là bị quỷ đuổi theo, nhưng dù có làm gì cô cũng không ngờ tối nay Lãnh An Thần lại không đi ra ngoài.
“Trở về sớm nhỉ?” Anh ngồi ở trên salon phòng khách, hai chân bắt chéo vào nhau, trên người không còn mặc trang phục chỉnh tề như ban ngày nữa, thay vào đó là bộ quần áo mát mẻ mặc ở nhà, nhìn có vẻ không còn tà ác lạnh lùng nữa.
Đoan Mộc Mộc nghĩ đến việc anh cố ý gây khó khăn, cong miệng, “Đúng vậy a, khiến lãnh tổng thất vọng rồi!”
Có lẽ anh đang hi vọng cô làm thêm cả đêm mới cam tâm chắc? Tên khốn kiếp này!
Lãnh An Thần cười chói lọi như hoa đào, “Đưa tài liệu cho tôi đi!”
Cái gì? Bây giờ muốn đưa? Đoan Mộc Mộc theo bản năng nắm túi xách của mình, tài liệu vẫn còn ở USB, còn chưa sửa lỗi chính tả, cô dám cam đoan nếu đưa cho anh, mình nhất định chết rất khó coi.
“Tài liệu ở trong công ty.” Đoan Mộc Mộc nha h chóng tìm cớ.
“Hả?” Lãnh An Thần cau mày.
“Chuyện công tác sao tôi có thể mang về nhà?” Đoan Mộc cười vẻ vôi tội, đang muốn nhấc chân đi lên lầu, lại nghe thấy tiếng bước chân vững vàng truyền đến từ phía sau lưng.
“Hai người đều ở đây?” Nói chuyện là tô Hoa Nam, lúc này trong lòng Đoan Mộc Mộc cảm thấy căng thẳng.
“Chú Hai, sao trở về trễ như thế?” Lãnh An Thần không chút để ý hỏi, nhưng mà trong nội tâm lại nhanh chóng đưa ra một dấu chấm hỏi, Tô Hoa Nam và Đoan Mộc Mộc trước sau về nhà chênh lệch không đến mười phút đồng hồ, này thời gian dường như có chút trùng hợp?
Tô Hoa Nam cười nhạt, “A, ở công ty tăng ca, mới mở rộng thêm một dự án đang kêu gọi đầu tư.”
Bỗng nhiên, tròng mắt Lãnh An Thần tối xuống, giống như ánh đèn cả phòng này không chiếu vào được, bọn họ đều ở công ty làm thêm giờ?
Cô nam quả nữ. . . . . .
Đáng chết!
Lãnh An Thần buồn bực không nói ra được, thậm chí là hối hận, anh lại quên mất Tô Hoa Nam đã trở về, cư nhiên mình còn giữ cô ở trong công ty, đây chẳng phải là tự nhiên tạo cơ hội cho bọn họ sao?
“Tôi mệt mỏi, đi nghỉ trước.” Tô Hoa Nam nhìn nét mặt của Lãnh An Thần xị xuống, nụ cười khóe môi càng lớn hơn, ánh mắt quét qua người Đoan Mộc Mộc, sau đó lên lầu.
Đoan Mộc đứng lại một lúc muốn tê cứng, vừa muốn nhấc chân, liền nghe thấy âm thanh lạnh lẽo Lãnh An Thần vang lên, “Cả buổi tối hai người đều ở cùng nhau?”
Nghĩ đến nụ hôn của Tô Hoa Nam, Đoan Mộc Mộc chột dạ, lúng túng cười nói, “Làm sao có thể?”
“Vậy sao?” Lãnh An Thần đi qua, bước chân chậm chạp, nhưng mỗi một bước đều giống như giẫm vào trái tim Đoan Mộc Mộc, khiến cô cảm thấy gánh nặng không ngừng.
“Miệng của cô sao lại sưng lên như thế?” Anh chợt nắm cằm của cô, ép buộc cô ngẩng đầu nhìn anh