Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi - Chương 30
Đọc truyện Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Chương 30 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 830
Niệm Ninh ngượng ngùng cúi thấp đầu, giả vờ đang xem điện thoại, để che giấu gương mặt đỏ bừng của mình.
Nhạc Cận Ninh ngồi vào ghế lái, khởi động xe.
Anh biết Niệm Ninh xinh đẹp, chỉ là gần đây mới phát hiện ra, từ lúc cô ấy mang thai đến nay thì càng thêm nở nang, hoàn hảo hơn, mỗi cử chỉ của cô đều toát lên sự hấp dẫn, ngày trước anh có thể còn chưa phát hiện rõ ràng như Vậy, gần đây càng ngày càng nhận thấy rõ.
Cùng lúc đó, Trân Thành Niệm đã đến trước cổng căn hộ của Trương Thanh Trà từ sớm, đợi để đưa cô đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Sau khi Trương Thanh Trà thu dọn xong, bước ra ngoài, thì nhìn thấy trong tay Trần Thành Niệm cầm lấy rất nhiều phần ăn sáng, cô nhíu mày: “Em đã ăn rồi, những thứ này anh bỏ đi, chúng ta đến bệnh viện sớm một chút.”
Trần Thành Niệm sau khi nghe xong, hỏi Trương Thanh Trà: ‘Em ăn sáng cái gì rồi?”
“Em… Trương Thanh Trà còn chưa nói xong, Trần Thành Niệm đột nhiên chạy vào trong căn hộ của cô, nhìn thấy trên bàn chỉ có một cốc yến mạch, sắc mặt anh thoáng trầm lại.
Trần Thành Niệm để đồ ăn sáng ở trên bàn, xoay người nói với Trương Thanh Trà: “Thời gian vẫn còn sớm, nếu như không ăn một chút đồ ăn sáng, đến lúc đó tụt huyết áp thì làm sao?”
Trương Thanh Trà muốn nhanh chóng đến bệnh viện, để giải quyết phiền phức trong bụng, cô sợ đi trễ sẽ xếp hàng, lúc đó lỡ như còn gặp phải người quen thì lại không hay, nhưng nhìn điệu bộ của Trần Thành Niệm, dường như nếu cô không chịu ăn sáng, thì sẽ không đưa cô đến bệnh viện, hàng lông mày chợt nhíu chặt lại.
Trần Thành Niệm cũng nhìn thấy Trương Thanh Trà không vui, anh khế thở dài, kéo Trương Thanh Trà ngồi vào ghế, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Em yên tâm, anh đã đặt lịch hẹn với bên bệnh viện rồi, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi trực tiếp vào phòng khám, sẽ không để em phải xếp hàng.”
Anh biết Trương Thanh Trà không muốn bất kỳ ai biết chuyện cô mang thai, cũng hiểu lo lắng của cô, vì vậy đã lập tức nói.
Trương Thanh Trà nghe Trần Thành Niệm nói như vậy, cuối cùng cũng dẹp hết lo lắng qua một bên.
Nếu Trần Thành Niệm đã sắp xếp tất cả, cô cũng yên tâm, vì vậy cô quyết định nghe lời Trần Thành Niệm, đặt túi xách xuống, ngồi ăn sáng.
Sau khi ăn xong, Trần Thành Niệm đưa Trương Thanh Trà đi bệnh viện.
Trên đường đến bệnh viện, Trương Thanh Trà lên mạng tra vài việc cần làm khi khám thai, mới biết có chút rườm rà, sau đó tra cả việc phá thai và những việc cần chú ý.
Cô mới mang thai không được bao lâu, cho nên thích hợp điều trị bằng thuốc, chẳng qua nếu như chỉ dùng thuốc thôi thì không nói làm gì, đăng này còn phải nạo thai, sau khi Trương Thanh Trà xem những miêu tả này, khuôn mặt bỗng tái nhợt đi, nhưng cô vẫn không thay đổi ý định của mình.
Do dù như thế nào, cô nhất định sẽ phải bỏ đứa con trong bụng.
Cô buồn bực tắt điện thoại, nhíu chặt mày nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trần Thành Niệm nhận thấy tâm trạng của Trương Thanh Trà không được tốt, cho rằng Trương Thanh Trà sợ, nên anh đã nhẹ nhàng nói: “Sau khi chúng ta đi kiểm tra xong sẽ đến bác sĩ tư vấn, xem phương pháp nào tổn thương đến em thấp nhất. Cho nên em đừng sợ, có anh ở đây rồi.”
Trương Thanh Trà muốn mau chóng lôi cục nợ này ra ngoài, cũng không nói gì thêm, ngoan ngoãấn cùng Trần Thành Niệm đến bệnh viện.
Đến khoa phụ sản của bệnh viện, Trần Thành Niệm cầm lấy báo cáo sức khỏe của Trương Thanh Trà, kết quả lúc ở chỗ ngã rẽ, cô bước đi phía trước, bỗng nhiên đột ngột dừng lại, kéo Trân Thành Niệm sang một góc.