Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi - Chương 23
Đọc truyện Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Chương 23 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 823
Hơn nữa vị trí địa lí ở đây khá tốt, dù có không dùng thiết bị, ngẩng đầu lên cũng đã thấy được một mảng sao rất lớn.
Quả nhiên sau khi thấy sao, bà nội rất vui vẻ, bà ngẩng đầu lên nhìn từng chòm sao sáng lấp lánh trên bầu trời, hứng khởi chỉ vào một chòm sao trong số đó rồi nói với Niệm Ninh: “Trước khi ông nội cháu đã nói với bà, ông ấy không rời xa bà mà sẽ biến thành vì sao sáng nhất trên bầu trời, mãi mãi ở bên bà, xem ra là ông ấy không gạt bà, đó chính là ông nội cháu.”
Niệm Ninh nghe thế thì sống mũi cay cay, cô biết bà nội đang nhớ ông nội.
Cô nắm lấy tay bà nội nói: “Bà nội, chút nữa chúng ta dùng kính viễn vọng nhìn ông nội, đến lúc đó bà nói cho ông nghe gân đây bà sống thế nào để ông nội có thể yên tâm được không?”
“Được.” Bà nội đồng ý.
Bà được nhìn ông nội rõ hơn, gương mặt lộ ra vẻ dịu dàng.
Niệm Ninh nhìn vẻ dịu dàng trên gương mặt bà, lúc này cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, mặc dù ông nội ra đi trước bà, nhưng tình yêu của họ chưa từng biến mất.
Ông bà nội yêu thương nhau cả đời, nếu cô và Nhạc Cận Ninh cũng có thế yêu thương nhau đến già như ông bà nội thì tốt biết mấy?
Niệm Ninh suy nghĩ quá nhập tâm, không nhận ra Nhạc Cận Ninh vẫn luôn nhìn cô.
Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh, đôi mắt trong sáng lấp lánh ấy rực rỡ chói mắt hơn cả ngôi sao sáng nhất trên bầu trời, trong khoảnh khắc này anh cảm thấy tim mình đập như sấm vang.
Có thứ gì đó đang dần đâm chồi nảy lộc trong tim anh, rồi cuối cùng trở thành một cái cây cao đến tận trời.
Ai cũng đều chìm trong thế giới riêng của mình, không nói gì, đúng lúc này…
Trên bầu trời đột nhiên có một chòm sao băng lướt qua, Niệm Ninh vui mừng ngạc nhiên mở to đôi mắt: “Hình như lúc nãy con mới trông thấy sao băng.”
Sau đó cô tiến lên trước vài bước nắm lấy tay bà nội, vui vẻ nói: “Bà nội, bà trông thấy sao băng đó, chắc chắn là ông nội đang nhớ bà, nên đã gửi tin tức đến, bà mau nhắm mắt lại, nói với ông những lời bà muốn nói đi.”
Bà nội nghe vậy, lập tức vội vàng chắp tay lại, rồi bắt đầu nhìn lên bầu trời dịu dàng cười nói: “Ông à, ông nhất định phải bảo vệ Niệm Ninh thật tốt, để con bé có thể vui vẻ hạnh phúc, bình an thuận lợi cả đời.”
“Bà nội, sao bà lại nhắc đến con nữa rồi?” Niệm Ninh thấy bà nội lúc nào cũng nghĩ đến cô, nghẹn ngào nói: “Chẳng lẽ bà không còn lời nào khác muốn nói với ông nội sao?”
Bà nội nhìn Niệm Ninh trìu mến, nói: “Chắc bà cũng sắp gặp được ông nội con rồi, đến lúc đó muốn nói bao lâu cũng được, ước nguyện lớn nhất của bà là con có thể sống thật tốt.”
Sống mũi Niệm Ninh cay cay: “Con không muốn bà đi gặp ông nội như thế, con muốn bà mãi mãi ở bên „ con.
“Được, bà sẽ ở bên cạnh Niệm Ninh mãi mãi.” Bà nội yêu chiều nói.
Nhạc Cận Ninh biết sau khi Niệm Ninh nghe xong những lời bà vừa nói đã không có cảm giác an toàn, anh không kìm được mà bước lên trước, ôm lấy Niệm Ninh từ phía sau: “Sau này anh sẽ ở bên em mãi mãi, giống như ông nội luôn ở bên cạnh bà nội vậy.”
“Ừm..” Niệm Ninh gật đầu.