Chiến thần vĩ đại nhất - Chương 560
Đọc truyện Chiến thần vĩ đại nhất Chương 560 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chiến Thần Vĩ Đại Nhất – Chương 560 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chiến Thần Vĩ Đại Nhất – Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 560: Đồ đệ của Chúc Xuân Thu
Tần Trạm có chút kinh ngạc nói: “Nói như vậy thì một gia tộc có rất nhiều lốp dự phòng?”
“Phi!”
Nghe Tần Trạm miêu tả, Chúc Diêu không nhịn được cười. “Có thể nói như vậy.” Chúc Diêu cười cười: “Nếu con trai của gia tộc chết đi, gia tộc liền tu luyện đời kế tiếp.
Tần Trạm sờ sờ cằm, nói: “Đây là chuyện bình thường.
Nếu như đã chịu sự chèn ép của gia tộc, tâm tính của người đó nhất định sẽ không mạnh mẽ, nếu để trôi dạt bên ngoài, nhất định sẽ chết”
“Chính xác. Chúc Diêu gật đầu: “Từ thời cổ đại, tất cả những người có quyền lực đều được luyện thành thép, và trưởng thành qua vô số khổ nạn”. “Nói như vậy thì nhà họ Sở có tính toán trước rồi”, Tần Trạm nghĩ thầm.
Sở Lập Quần rất có tài năng, tính tình cũng rất tốt, tuy rằng thực lực hiện tại không phải siêu phàm, nhưng Tần Trạm có thể khẳng định hắn nhất định phải là một trong những người có triển vọng nhất trong các đại gia tộc ở thủ đô, thậm chí là cả Việt Nam. “Nói như vậy thì cô chính là nữ thánh nhà họ Chúc rồi?” Tần Trạm đột nhiên nghĩ tới điều gì.
Chúc Diêu gật đầu nói: “Có thể nói như vậy. Nhưng nếu tôi chết, nhà họ Chu sẽ nhanh chóng bồi dưỡng lớp kế tiếp thôi.”
“Thực sự là tàn nhẫn. Tần Trạm lắc đầu.
Anh không lớn lên trong một gia tộc nên rất khó hiểu được sự tàn nhẫn này.
Trong lòng Tần Trạm, không gì có thể thay thế được tình cảm gia đình. “Trong tám đại gia tộc này, gia tộc nào mạnh nhất?” Tần Trạm cười hỏi.
Chúc Diêu lắc đầu và nói: “Điều này tôi không biết, nhưng nhà họ Chúc có thể là gia tộc yếu nhất trong tám đại gia tộc. Đây là một trong những lý do tại sao cha tôi cho anh mượn vũ khí”
Tần Trạm sờ sờ cằm lẩm bẩm nói: “Ý của cô là đây cũng là một dạng đầu tư sao?”
“Không sai.” Chúc Diêu trả lời rất thẳng thắn. “Cô cũng thật thành thật” Tần Trạm nói.
Chúc Diêu cười nhẹ: “Tôi không thể giấu giếm anh, vậy tại sao không thành thật? Nếu như bị nhìn thấu, không phải càng thêm xấu hổ sao?”
Tần Trạm không khỏi bật cười, không thể không thừ nhận cô gái Chúc Diêu này khôn ngoan đến kinh ngạc, có chút giống với Khương Mạch Liên.
Tám đại gia tộc đều có môn phái riêng, dưới tay có rất nhiều đệ tử.
Hầu hết những đệ tử này đều được lựa chọn cẩn thận, bao gồm những người thuộc dòng máu của gia tộc, cũng như những thiên tài được lựa chọn từ khắp nơi trên thế giới.
Lúc này, trong một gian hàng, Tào Phá Thiên đang trò chuyện với một vài đám con cháu trong gia tộc.
Bọn họ gồm Tô Lương của nhà họ Tô, Phong Dương của nhà họ Phong, Đổng Chính Sơ của nhà họ Đổng, cộng với Tào Phá Thiên, vừa tròn bốn người.
Bốn người này đều là người được tuyển chọn từ tám đại gia tộc, uy quyền vô song, bình thường vô cùng ngang ngược và thích gây sự. “Anh Tào, lần này anh ra ngoài thu hoạch được gì rồi? Anh gặp Tần Trạm chưa?” Tô Lương cười hỏ
Tào Phá Thiên thở dài xua tay: “Hừ, nói ra mấy người có thể không tin. Tôi sợ rằng năng lực của mấy kẻ nhà quê kia cũng không yếu hơn chúng ta đâu.”
“Ồ ?” Phong Dương không khỏi chế nhạo: “Tào Phá Thiên, anh đang nói phét à. Trên đời này ai có thể so sánh tài nguyên với tám đại gia tộc? Bùa chú chúng ta tu luyện là thứ bọn họ có thể so sánh được hay sao? “
“Đúng vậy, Tào Phá Thiên, anh sợ bị Tần Trạm đánh sao?” Đổng Chính Sơ cũng cười.
Tào Phá Thiên không biết thực lực thực sự của Tần Trạm là như thế nào, trong trận đấu đơn giản lần trước không có ai thể hiện ra thực lực của mình.
Tuy nhiên, Tào Phá Thiên đã nhìn thấy hào quang ấn tượng của Đảng Ngạo và Hàn Cửu Thiên, mà Tần Trạm lại được mệnh danh là số một thế giới, sức mạnh của anh có thể cao hơn hai người họ, chắc chắn đều vô cùng phi phàm.
Đây cũng là lý do tại sao Tào Phá Thiên bỏ chạy mà không chịu chiến đấu, nếu thua ở thế giới ẩn này, hắn có thể sẽ bị tước đi tư cách con trai của gia tộc. “Những gì tôi nói đều là sự thật.” Tào Phá Thiên nghiêm nghị nói: “Có lẽ chúng ta đã đánh giá thấp bọn họ. Nghe nói Tần Trạm vô cùng lợi hại, được mệnh danh là bất khả chiến bại trong số những người cùng hạng. Chúng ta thật sự có thể không phải là đối thủ của hắn.”
“Haha.” Tô Lương bật cười: “Tôi khá tò mò về những gì anh nói.”
Tô Lương nhìn Đổng Chính Sơ và Phong Dương, trong mắt ba người này đều hiện lên cảm xúc giống nhau.
Vì vậy, ba người liền đánh ra quyết định đi ra ngoài xem xem, những người này có năng lực gì mà đã được ca tụng lên trời. “Anh Tào, anh có muốn đi cùng chúng tôi không?” Tôi Lương hỏi.
Tào Phá Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi sẽ là người dẫn đường cho mấy người.”
“Được rồi!” Tô Lương gật đầu: “Bốn người chúng ta cùng nhau bất khả chiến bại, vậy để bọn họ biết cái gì là tu sĩ thực lực!
Màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Thời gian trong thế giới ẩn giống với thế giới bên ngoài, obnj họ không có sức mạnh kiểm soát của thời gian.
Chúc Xuân Thu đã chuẩn bị một bàn ăn lớn, nhưng chỉ có bốn người trong bàn ăn tối: Tần Trạm, Chúc Xuân Thu, Chúc Diêu và đệ tử trực tiếp của Chúc Xuân Thu, Chúc Cầu Đạo.
Sự đãi ngộ này có thể nói là vô cùng tôn trọng Tần Trạm, nếu không Tần Trạm sẽ không bao giờ có cơ hội ngồi ăn cơm cùng tám đại gia tộc. “Đây là Tần Trạm” Chúc Xuân Thu cười nói: “Sau này không được làm xấu hổ người của tám đại gia tộc”
Chúc Cầu Đạo đứng dậy và chắp tay, sau đó ngồi xuống.
Mặc dù không nói gì, nhưng vẻ kiêu ngạo giữa lông mày của hắn không hề che giấu chút nào.
Tần Trạm liếc nhìn Chúc Cầu Đạo, thực lực của người này quả thực rất ấn tượng, thực lực của Đại Võ Tông chỉ mới hai mươi tuổi.
Nhưng Tần Trạm cũng không quá coi trọng hắn, chỉ cần hắn không phải Hóa Cảnh, Tần Trạm sẽ không sợ ai. “Chị của con đánh giá cậu ấy rất cao. Chúc Xuân Thu lại thêm một ngọn lửa.
Chúc Cầu Đạo lập tức đứng lên, nhìn Chúc Diêu và nói: “Chị ơi, em sẽ không thua bất cứ ai bên ngoài.”
Chúc Diêu cười nói: “Mấy người chỉ là so đấu hữu nghị thôi, không cần quá nghiêm túc.”
Chúc Cầu Đạo nhẹ nhàng ậm ừ: “Một khi đã giao đấu thì phải cố gắng hết sức, nếu không sẽ không tôn trọng đối thủ.”
“Đúng vậy.” Tần Trạm gật đầu.
Chúc Cầu Đạo liếc nhìn Tần Trạm, sau đó nói: “Anh phải cẩn thận, nếu anh bị giết, tôi sẽ không chịu trách nhiệm.”
Tần Trạm cười nói: “Được rồi, cậu không cần chịu trách nhiệm.”
“Tôi no rồi. Chúc Cầu Đạo đột nhiên đứng dậy, sau đó bước ra ngoài.
Hắn đứng trên không gian thoáng đãng bên ngoài, khẽ nhắm mắt và thở từ từ.
Tần Trạm ăn một bữa no nề, sau khi ăn xong liền ợ lên, sau đó đi đến trước mặt Chúc Cầu Đạo.