Chàng rể vô song lâm hàn dương - Chương 855
Đọc truyện Chàng rể vô song lâm hàn dương Chương 855 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương – Chương 855 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 855
Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, cũng không có gì ngạc nhiên. Dù sao Trương Thiên Sơn cũng ở vùng Bắc Đông, khó mà giúp được Lâm Hàn ở thành phố Thiên Kinh, điều này có thể hiểu được. Khi ấy Lâm Hàn nhờ Trương Thiên Sơn điều tra thông tin giúp mình chẳng qua là để có thêm đường dây, khả năng nhiều hơn một chút, thật ra anh cũng không ôm quá nhiều hy vọng với Trương Thiên Sơn.
“Không sao đâu, em hiểu mà. À đúng rồi, em vừa điều tra được một tin khá quan trọng, nhưng hiện tại em không có đường dây nào, muốn hỏi xem bên anh có cách nào giải quyết hay có gợi ý nào không?”, Lâm Hàn lại nói.
Sau đó Lâm Hàn kể lại chuyện Tiểu Tây điều tra được người của bộ phận thanh tra lợi dụng chức quyền, thông đồng với nhà họ Chu và nhà họ Khương cho Trương Thiên Sơn nghe.
Trương Thiên Sơn im lặng rồi sau đó bảo: “Những chuyện này đều là chuyện bình thường, có thể tưởng tượng được. Nhưng bên chú có thể điều tra ra thông tin chi tiết đã là rất tốt rồi, nhưng cũng phải có người của bộ phận cấp trên mới có thể sử dụng thông tin này rồi điều tra đám người đó, nếu không thật sự không còn cách nào. Mà bên anh cũng không quen biết ai, không có đường dây nào”.
Lâm Hàn hơi thất vọng khi nghe điều này. Đương nhiên anh cũng hiểu, quan chức đều bảo vệ cho nhau, muốn dựa vào mình anh báo cáo họ gần như là điều không thể. Cho dù thực sự thành công cũng cần rất nhiều thời gian, trong thời gian ngắn chắc chắn không điều tra được những người của bộ phận thanh tra. Như vậy cũng không còn ý nghĩa gì, không cứu được nhà họ Tiêu, cũng không thể nhân cơ hội này đối phó với nhà họ Khương.
Trương Thiên Sơn ở đầu dây bên kia hơi áy náy, hai người đã xưng anh gọi em, nhưng Lâm Hàn gặp rắc rối, ông ta lại không giúp được gì.
Nghĩ đến một chuyện, Trương Thiên Sơn lập tức nói: “Đúng rồi Lâm Hàn, anh không giúp chú ở phương diện khác được, nhưng nếu chú thiếu người thì anh giúp được. Sáng nay anh đã điều tất cả cao thủ cấp dưới đến Thiên Kinh rồi, dự kiến tối nay sẽ tới nơi. Những người này thân thủ rất tốt, họ sẽ nghe chú chỉ huy!”
Lâm Hàn cảm thấy khá cảm kích, anh với Trương Thiên Sơn mới quen nhau trong thời gian ngắn, không ngờ Trương Thiên Sơn lại sẵn sàng huy động một lượng lớn cao thủ tới giúp đỡ.
“Anh Trương, em thật sự không biết phải nói gì…”, Lâm Hàn cảm động.
Trương Thiên Sơn nói ngay: “Nói mấy lời này làm gì, chúng ta đã xưng anh gọi em rồi, giúp đỡ lẫn nhau không phải là điều nên làm sao? Nhưng trong lòng anh vẫn thấy áy náy, chú gặp phải rắc rối này mà anh lại không giúp được gì nhiều, chỉ có thể điều động một số cao thủ đến cho chú, không giúp được gì khác”.
Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn lại trò chuyện thêm đôi câu rồi cúp máy.
Cho đến giờ, thật ra Lâm Hàn cũng đã đủ nhân lực.
Mặc dù không nhiều người nhưng đều là cao thủ bậc nhất, có Ngô Xuyên và người của Tôn Hàn Các, vừa rồi anh còn thu nhận cao thủ của nhà họ Vương, đến tối còn có lượng lớn cao thủ Trương Thiên Sơn dẫn tới.
Đến lúc hành động chắc chắn còn có cao thủ của nhà họ Tiêu, có thể không đủ để đối phó với hai quý tộc lớn, nhưng lực lượng tấn công và phòng ngự thì chắc chắn đủ.
Nhưng bây giờ điều thiếu nhất chính là thời gian và cách để đối phó với nhà họ Khương. Điều Lâm Hàn muốn không chỉ là giúp nhà họ Tiêu vượt qua khó khăn lần này, anh còn phải tìm cách đối phó với nhà họ Khương, ít nhất có thể khiến nhà họ Khương mất một lượng máu lớn, đến khi đó anh mới có thể đòi lại 100 tỷ tệ và thắng cược.
Nhưng bây giờ Lâm Hàn chưa có cách gì, chỉ có thể chờ tin tức.
Mãi đến trưa Ngô Xuyên mới đưa người về khách sạn. Một nhóm người đều hơi chật vật, nhưng không bị thương nhiều.
“Có chuyện gì vậy?”, nhìn thấy đoàn người Ngô Xuyên hơi chật vật Lâm Hàn vội hỏi.
Vẻ mặt Nhan Thành hơi xấu hổ: “Cậu Lâm, không liên quan đến họ, là vấn đề của tôi. Tôi thiếu kinh nghiệm nên khi hành động bị phát hiện, họ giúp tôi nên mới chật vật thế này”.
Ngô Xuyên nhanh chóng nói: “Anh Hàn, tôi cũng sai, là do tôi không đủ cẩn thận. Tôi là người chỉ huy, xảy ra chuyện nên trách tôi”.
Lâm Hàn xua tay, anh không muốn nghe họ bao che cho nhau nữa, anh nói thẳng: “Đừng nhận lỗi thay nhau nữa, đã xảy ra chuyện gì, lập tức báo cho tôi”.
Ngô Xuyên gật đầu: “Khi hành động không chú ý nên bị phát hiện, may mà tất cả các cao thủ của đối phương đều đã được phái đi ra ngoài, cao thủ trong nhà tổ không nhiều, vậy nên chúng tôi có thể an toàn rút lui”.
Lâm Hàn gật đầu, bây giờ cũng không phải lúc quan tâm những điều này, anh hỏi: “Vậy có điều tra ra thông tin hữu ích nào không?”
“Có, lần này có thu hoạch lớn!”
Nhắc đến thông tin điều tra được, vẻ mặt Ngô Xuyên trở nên hưng phấn, có vẻ thu hoạch được rất lớn.
Lâm Hàn nghe vậy hơi ngạc nhiên, bắt đầu lắng tai nghe.
“Lần này lúc mới đầu chúng tôi lẻn vào nhà họ Khương, lẻn vào rất lâu cũng không tra được thông tin hữu ích gì. Nhưng sau đó chúng tôi lại phát hiện ra một phòng họp bí mật trong trụ sở chính nhà họ Khương. Chúng tôi tìm được một cơ hội để lẻn vào trong, phát hiện rất nhiều thứ liên quan đến hoạt động lần này!”, Ngô Xuyên kích động nói.