Chàng rể trùng sinh - Chương 671
Đọc truyện Chàng rể trùng sinh Chương 671 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chàng rể trùng sinh – Chương 671 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chàng rể trùng sinh – Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Trời ạ, trên bầu trời Thái Cực tông xuất hiện chuông lớn, các đệ tử từng người bị hút vào, không phải là Diệp Bắc Minh đến báo thù Thái Cực tông chứ.”
“Đáng sợ nhất là Lạc Nhật tông bị diệt không bao lâu, Diệp Bắc Minh này từ bên ngoài thành Quang Minh bốn mươi dặm đi vào thành Thuận Thiên với tốc độ này cũng quá nhanh đi.”
“Xong rồi, xem ra Thái Cực tông sắp bị hủy diệt rồi.”
“Hai ngày trước, Diệp Bắc Minh có nói muốn tiêu diệt tứ đại tiên tông, lúc đó không ai tin tưởng anh tôi có bản lĩnh kia. Bây giờ xem ra tất cả mọi người đánh giá thấp Diệp Bắc Minh rồi, thì ra anh tôi thật sự có bản lĩnh này, ôi trời ơi.”
“…”
Thành Thuận Thiên có trăm triệu nhân khẩu, giờ này khắc này tất cả mọi người đều nhìn vào chiếc chuông Sơn Hải to lớn trên bầu trời kia, trên mặt tất cả đều là hoảng sợ, kinh hoàng, run rẩy, rất nhiều sắc thái sợ hãi.
Bọn họ không thể tin được, Diệp Bắc Minh đến Thái Cực tông nhanh như thế.
Cũng không dám tin, Thái Cực tông bị hủy diệt như thế.
“Diệp Bắc Minh thượng tiên uy vũ, lão tổ tông của Long tộc chúng ta, có thù phải báo.”
“Diệp Bắc Minh thượng tiên là niềm tự hào của tộc nhân Long tộc chúng ta.”
“Thái Cực tông bị hủy diệt, lời nguyền của Thái Cực tông đối với tộc nhân Long tộc chúng tôi phải chăng có thể hóa giả.”
“…”
Mấy triệu người của thành Thuận Thiên biến thành nô lệ của người Long tộc, giờ phút này tất cả nhảy cẫng hoan hô. Cho dù chưa cảm nhận được lời nguyền được hóa giải, nhưng cũng cảm thấy vui vẻ vì Thái Cực tông bị hủy diệt.
Lúc này, hơn mười triệu đệ tử của Thái Cực tông đều bị hút vào trong chuông Sơn Hải.
Diệp Thiên quăng thần niệm vào trong chuông Sơn Hải, quét một lát, tìm Lục La đưa cô bỏ xuống. Sau đó đóng lại pháp trận của chương Sơn Hải, chuẩn bị dùng Lôi Hỏa tập kích bọn họ.
“Diệp Thiên, chờ một hát.”
Đúng lúc này, Dương Tử Hi chạy ra, nói: “Thái Cực tông có hơn mười bốn triệu đệ tử, anh định hủy diệt bọn họ trong chiếc chuông lớn này sao?”
“Tôi định làm thế.”
Diệp Thiên gật gật đầu: “Tôi không biết ai truy sát vợ con của tôi, nên phải tiêu diệt toàn bộ.
Diệp Bắc Minh hắn sống mấy chục vạn năm, chỉ là hơn mười triệu người mà thôi, hắn sẽ không tha. Có trận đại chiến nào mà không có mấy trăm triệu người chết, thậm chí vài tỷ.
Cho nên hắn đã mất cảm giác từ lâu, trong mắt hắn, sinh mệnh chính là cỏ rác.
Dương Tử Hi: “…”
Hơn mười bốn triệu sinh mạng, chuyện này cũng…
Cô không phải lão quái vật như Diệp Thiên, trải nghiệm chưa đủ nhiều. Trong giới tu sĩ tuổi cũng còn rất trẻ, chưa trải qua nhiều giết chóc, tâm trí cũng không đủ cứng rắn. Cho nên cô có vẻ trách trời thương dân, không thể nhìn sự sát phạt giết chóc thế này.
Quan trọng nhất là, trong hơn mười bốn triệu đệ tử của Thái Cực tông này, có rất nhiều rất nhiều người cô quen hay là từng chơi với nhau. Cô không thể thờ ơ nhìn bọn họ chết đi được.
“Thế này đi.”
Cô nói: “Hơn bốn năm qua, tôi và sư tôn đều bị giam lỏng, không biết ai tham gia vào việc truy sát vợ con hắn. Nhưng có thể chắc chắn là những đệ tử Thái Cực tông dưới Kim Đan không ai tham gia truy sát vợ con anh cả. Thậm chí năm đó khi anh nhảy vào hang Vạn Yêu, bọn họ cũng không ở chỗ đó.”
“Tôi biết tôi không ngăn được anh giết chóc, tôi chỉ hi vọng anh thả đệ tử Thái Cực tông dưới Kim Đan. Trong bọn họ có rất nhiều đứa trẻ giống Đóa Đóa Nữu Nữu, bọn họ là vô tội, xin anh hãy cho bọn họ con đường sống.
“Được.”
Diệp Thiên trầm tư vài giây, sau đó gật đầu.
Trên thực tế, hắn không muốn nương tay. Dù sao bốn năm trước khi hắn xảy ra chuyện, CÓ ai thương xót cho vợ con hắn, cho bọn họ con đường sống.
Có ai cho công chúa và đứa bé con đường sống.
Chẳng phải đều muốn đuổi cùng giết tận bọn họ sao.
Nế mặt Dương Tử Hi có ơn với vợ con hắn, lại vừa mất đi sự tôn, nên hắn quyết định cho cô mặt mũi, xem như an ủi cô.
Kết quả, thần niệm của hắn khẽ động, thả hết tu sĩ từ Kim Đan trở xuống trong chuông Sơn Hải ra.
Rất nhanh, đã thấy tu sĩ như mưa rơi từ chuông Sơn Hải xuống.
“Cảm ơn thượng tiên tha mạng.” “Cảm ơn thương tiện tha mạng.”
“Cảm ơn thương tiện tha mạng.”
Mỗi tu sĩ được thả ra đều nói cảm tạ, sau đó không dám chờ đợi thêm giây phút nào, lập tức cưỡi gió rời đi Thái Cực tông.
Rất nhanh, đã thả ra toàn bộ những tu sĩ dưới Kim Đan.
Vừa thả ra như thế trên cơ bản đã thả hết, chỉ còn khoảng một trăm vạn tu sĩ từ Kim Đan trở lên bị nuốt trong Thiên Đỉnh
Thế là Diệp Thiên điều khiển Thôn Thiên Đỉnh, mở Lôi Hỏa tập kích, bên trong chuông Sơn Hải biến thành địa ngục.
Mấy phút say, hơn một trăm vạn tu sĩ đều bị dung luyện.
Mà lúc này, Bích Nhãn Kim Lân Thủ trở về.
Nó đã xé nát nam vị Hóa Thần ở sau núi, đồng thời cướp sạch tất cả bảo bối bên trong Thái Cực tông, ngậm một chiếc nhẫn không gian giao cho Diệp Thiên.
So với Lạc Nhật tông, Thái Cực tông này đúng là dư dã.
Yêu đan các cấp nhiều đến khó mà tưởng tượng nổi, không tính linh thạch và tiên thảo tiên dược, chỉ riêng yêu đan thôi đã đủ để đệ tử Tuyết Thần tông tu luyện mười vạn năm.
“Còn CÔ.”
Diệp Thiên nhìn về phía Dương Tử Hi, hỏi: “Theo chúng tôi hay là.”
“Mọi người đi đi, tôi phải giữ đạo hiếu với sự tôn.”
Dương Tử Hi mệt mỏi nói.
“Đi thôi.”
Diệp Thiên gật gật đầu, cũng không hiểu tâm tư phụ nữ, nói với Lâm Cảnh Hiên: “Trả hai nhẫn không gian con nhặt được cho Cô ấy.”
Lâm Cảnh Hiên: “…”
Vừa rồi ở trong tẩm cung của chưởng giáo, anh tôi nhặt được nhẫn không gian của Khương Nguyên Tu và Dương Tử Hi, cũng nhặt được nhẫn không gian cũng chưởng giáo và trưởng lão thần tướng, xem như kiếm lớn một chuyến, không ngờ bị sư tôn phát hiện.
Vì thế, anh tôi đành phải đưa nhẫn không gian chứa mấy ngàn viên tiên phẩm yêu đan và nhẫn không gian chứa một thanh thần binh cực phẩm trả lại cho Dương Tử Hi.
Mặc dù thiếu hai nhẫn không gian, nhưng lại nhặt được mấy chục chiếc nhẫn không gian, vẫn có rất nhiều bảo bối.
“Giải quyết xong những tông môn khác, muốn trở lại địa cầu đến thành Thuận Thiên tìm tôi. Tôi đưa mọi người đến cửa truyền tống trở lại địa cầu, rút ngắn được lộ trình rất dài.” Dương Tử Hi nhận nhẫn không gian nói với Diệp Thiên.
“Thiên Hoang có cửa truyền tống đến địa cầu.”
Diệp Thiên rất kinh ngạc và hoảng sợ.
Cửa truyền tống và thiên lộ không giống nhau.
Cửa truyền tống từ tinh cầu với tinh cầu có thể đưa người từ tinh cầu này đến tinh cầu khác trong một giây. Hơn nữa, còn không chịu sự an9 mòn của gió, vô cùng an toàn, tốc độ vô cùng nhanh.
Thiên lộ thì khác, không phải ai muốn vào cũng vào được, hơn nữa đường xá xa xôi, không thuận tiện như cửa truyền tống.
“Ừ.”
Dương Tử Hi gật gật đầu: “Đóng lại mấy chục vạn năm, khoảng thời gian trước vừa mở ra, Rất ít người biết đến nó, nó ở trong Thái Cực tông.”
“Tôi biết rồi.”
Diệp Thiên rất vui vẻ, có cửa truyền tống trở về, tiết kiệm được mấy tháng đi thiên lộ.
“Trong tứ đại tiên tông, tông môn nào gần nơi này nhất.” Diệp Thiên nhìn về phía Long Ngạo mà hỏi.
“Là Thần Đạo tông Thần Đạo tông, ba mươi dặm về phía bắc là có thể đến.” Long Ngạo nói.
Vì không muốn cho ba tiên tông môn rảnh rỗi, Diệp Thiên dặn dò nói: “Bích Nhãn Kim Lân Thú, ông nuốt mọi người vào bụng, dẫn bọn họ đi diệt Thánh Kiếm tông, sau đó đi Vô Cực tông. Còn tôi đi diệt Thần Đạo tông, xong việc thì gặp nhau ở Vô Cực tông, sau đó cùng nhau đi thành Bắc Lương.”
“Vâng tôn thượng.”
Bích Nhãn Kim Lân Thú há to miệng ra, nuốt bọn người Tần Lạc vào bụng, sau đó ném Long Ngạo lên lưng, để Long Ngạo chỉ đường đi đến Thánh Kiếm tông.
Diệp Thiên thì gọi Chân Vũ kiếm, điều khiển kiếm đi về Thần Đạo tông.
Bây giờ hắn đã vào Nguyên Anh, vận tốc tối đa của kiếm có thể đạt đến sáu mươi vạn cây số. Quãng đường ba mươi vạn dặm, nửa giờ là có thể đến.
Khi tin tức Thái Cực tông bị diệt vừa truyền đến Thần Đạo tông, hắn cũng vừa đến.
Rất nhanh, tin tức Thái Cực tông bị diệt truyền đến Tam đại tiên tông.
“Cái gì, Thái Cực tông bị diệt.”
Lúc nhận được tin tức Thái Cực tông bị diệt, chưởng giáo của Tam đại tiên tông đều tỏ vẻ sợ hãi và không dám tin.
Sau khi Lạc Nhật tông bị diệt, bọn họ nhận được tin tức và Diệp Bắc Minh lên đường đi thành Bắc Lương, sao trong thời gian ngắn như thế mà đã tiêu diệt Thái Cực tông rồi.
“Tin này nhất định là giả.”
Ba vị chưởng giáo cũng không dám tin đây là sự thật.
Từ Lạc Nhật tông đến Thái Cực tông mất bốn mươi vạn dặm đường, Hóa Thần cũng phải chạy một giờ. Mà bây giờ cách lúc Lạc Nhật tông bị diệt chỉ hơn một tiếng, đã truyền đến tin tức Thái Cực tông bị diệt, tốc độ này cũng quá nhanh đi.
Thái Cực tông còn sáu vị Hóa Thần, mấy vạn Nguyên Anh. Diệp Bắc Minh có thể diệt Thái Cực tông nhanh như thế.
Đúng là không hợp lẽ thường.
Phải biết, ở Lạc Nhật tông, Diệp Bắc Minh từ tiến đánh đến hủy diệt hoàn toàn phải mất ba tiếng, anh tôi không thể diệt Thái Cực tông nhanh hơn Lạc Nhật tông được.
Kết quả, Tam đại tiên tông phát truyền âm cho Thái Cực tông.
Dương Tử Hi nghe được truyền âm thạch vang lên, đi đón truyền âm, báo lại rằng Thái Cực tông không hề bị diệt, tin tức bọn họ nhận được đều là lời đồn. Lúc này mối nghi ngờ trong lòng Tam đại tiên tông mới chấm dứt. “Tôi đã nói rồi, sao Diệp Bắc Minh có bản lĩnh kia, chỉ tốn hơn một giờ mà từ Lạc Nhật tông chạy tới Thái Cực tông, hủy diệt Thái Cực tông, người nào tin thì đó là đồ đần.
Sau khi chấm dứt truyền âm với Dương Tử Hi, chưởng giáo Thánh Kiếm tông cười nhạo nói.
Nhưng không ngờ ông tôi vừa dứt lời.
Ầm một tiếng vang lên.
Lầu đã sập.
“Xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”
Chưởng giáo Thánh Kiếm tông vừa kêu lên, vừa bò ra khỏi đống đổ nát.
Ông tôi liếc mắt nhìn xuống, sau khi Thánh Kiếm tông vang lên tiếng vang thật lớn kia thì hóa thành phế tích, không có nơi nào còn hoàn hảo.
Mà bên trong Thánh Kiếm tông, có một con yêu thủ có thể so với Cự Côn Thất Thải yêu thú.
Ngay sau đó.
Keng keng keng.
Tiếng chuông vang vọng Thánh Kiếm tông.
“A.”
Tất cả đệ tử Thánh Kiếm tông nghe thấy tiếng chuông Cửu Chuyển Nhiếp Hồn thì từng người đau đớn muốn chết. Trong khoảnh khắc, tu sĩ dưới dưới Kim Đạn bị tiếng chuông Nhiếp Hồn đánh cho thần hồn tan nát mà chết. Tu sĩ trên Kim Đan chịu một hai phút, cũng bị tiếng chuông khiến cho thất khiếu chảy máu, Kim Đan nổ tung mà chết.
Chỉ có tu sĩ từ Nguyên Anh trở lên mới miễn cưỡng chịu đựng, nhưng cũng bị tiếng chuông làm hoảng sợ lăn lộn đầy đất, sau đó bị Bích Nhãn Kim Lân Thú giẫm nát.
Giải quyết xong đệ tử Thánh Kiếm tông, Bích Nhãn Kim Lân Thú chạy về phía sau núi, khiến sau núi thành đất bằng, bảy Hóa Thần đều bị giẫm chết.
Từ Bích Nhãn Kim Lân Thú nhảy xuống đến khi Thánh Kiếm tông bị hủy diệt chỉ ngắn ngủi chưa đến mười phút.
Lại thêm năm phút quét dọn chiến trường.
Sau đó, Bích Nhãn Kim Lân Thú thả Long Ngạo ra, để hắn dẫn đường đi về phía Vô Cực tông.