Chàng rể trùng sinh - Chương 1671
Đọc truyện Chàng rể trùng sinh Chương 1671 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chàng rể trùng sinh – Chương 1671 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chàng rể trùng sinh – Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Diệp Thiên biết Tử Vi đại đế và Hậu Thổ Nương Nương đã dùng cách tuần tra đại quân được chỉ định để gửi tín hiệu, tức là họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc nội ứng ngoại hợp, không có khả năng lừa dối hắn.
Mặc dù điều này cũng có thể xảy ra, nhưng tính khả thi thực sự rất ít, bởi vì lừa dối hắn chỉ bằng vài lời vốn dĩ không thể tạo thành bất cứ uy hiếp nào đối với hắn.
Thân Công Báo không phải kẻ ngốc, Diệp Thiên cũng vậy. Ngay cả khi Tử Vi đại đế và Hậu Thổ Nương Nương trong ngoài kết hợp, chuẩn bị bắt đầu tổng tấn công, bọn họ cũng sẽ không đẩy mạnh đại quân vào trong phạm vi công kích của hỏa lực, mà sẽ nổ súng ở bên ngoài phạm vi công kích trước, sau đó từ từ tiến lên, đối đầu bằng hỏa lực với kẻ địch. Cứ như thế, bất kể hỏa lực của kẻ địch có mạnh đến cỡ nào, chờ đến khi nó dần dần suy yếu, nhóm của Tử Vi đại đế sẽ bắt đầu hành động. Lúc đó mới ra lệnh cho đại quân tiến lên, chính thức giao chiến cùng kẻ thù, dốc hết sức lực đánh bại chúng. Nếu hỏa lực của quân địch vẫn ác liệt không ngừng, bọn họ sẽ không để đại quân cố chấp tiến lên mà chịu chết.
Cho nên không có yếu tố rủi ro nào đáng nói ở đây cả, về phần Tử Vi đại đế và Hậu Thổ Nương Nương có thực sự đồng ý sẽ nội ứng ngoại hợp hay không, thử điều tra sẽ biết.
Rất nhanh sau đó, Diệp Thiên và những người khác đi vào lều lớn của chủ soái.
Bọn họ vừa đi ra khỏi đó, một lúc sau, đám người của Khương Tử Nha cũng lục tục bước ra bên ngoài.
“Thế nào, hôm qua phải trả giá bằng thương vong thảm thiết như vậy, hôm nay có muốn làm lại một lần nữa không?”
Hạo Thiên Đại Đế thư thái nói, lộ ra vẻ đắc ý.
Trận so tài ngày hôm qua, thương vong của Hoàng Thiên Quân nặng nề hơn so với bọn họ rất nhiều, cho nên ông ta rất sẵn sàng lặp lại tình cảnh như ngày hôm qua, tiếp tục tiêu hao cùng Hoàng Thiên Quân để lấy lợi thế cho mình.
“Được lắm.”
Diệp Thiên giả vờ giận dữ nói: “Thời gian không đợi ai cả. Con chó già Hồng Quân sư tôn của ông sắp ra khỏi núi rồi, trước khi ông ta rời núi, trẫm phải lấy được núi Tu Di này. Cho nên ta không thể ngồi yên, hôm nay nhất định phải thương vong cùng các người thêm một trận.”
“Ha ha ha!”
Hạo Thiên Đại Đế cười: “Nào, mau đến đây đi, nhanh đến đây thương vong cùng nhau đi. Bổn soái cực kỳ nguyện ý cùng thương vong với các người, hơn nữa bổn soái tin tưởng, trận chiến ngày hôm nay, thương vong của các người tuyệt đối còn lớn hơn cả ngày hôm qua, bởi vì ngày hôm qua chúng ta không có chuẩn bị. Hôm nay đã chuẩn bị sẵn sàng, các người có giỏi thì cứ việc quất ngựa phi tới đây!”
Hôm qua phía ông ta quả thực rất luống cuống, lều lớn của chủ soái bị đánh bay, bọn họ không thể đứng ở lều lớn để chỉ huy toàn quân tác chiến. Cho nên ngay từ lúc đầu, phía cánh trái đã phải chịu không ít thương vong.
Hôm nay, lều lớn của chủ soái đã được xây dựng lại, mạng lưới truyền âm cũng hoàn thành, hơn nữa phòng vệ đều vô cùng cẩn thận. Một khi lều lớn của chủ soái chưa bị phá vỡ thì bọn họ còn có thể kiểm soát toàn bộ tình hình, dễ dàng đối phó với mọi hành động của quân địch, từ đó đưa ra quyết định và triển khai trong thời gian nhanh nhất, chi phí thương vong tự nhiên sẽ không còn cao như vậy.
“Thân Công Báo, ngày hôm qua biểu hiện của ông không tồi, đã khiến Hoàng Thiên Quân phải trả giá đắt. Ta cũng đã nói chuyện với sư tôn về ông. Nếu như ông nguyện ý sửa chữa sai lầm, dùng chiến thuật sai để đẩy nhanh sự sụp đổ của Hoàng Thiên Quân, sư tôn vẫn có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, cho ông trở lại làm học trò Ngọc Hư Cung. Ông hãy suy nghĩ kỹ càng, đừng tiếp tục mắc sai lầm như thế nữa, thứ chờ đợi ông chỉ có là vạn kiếp bất phục.”
Khương Tử Nha hét lên, muốn dùng chuyện này để khiến nhóm người Diệp Thiên sinh lòng nghi ngờ với Thân Công Báo, nếu họ vì vậy mà giết chết Thân Công Báo thì càng có lợi cho phía ông ta.
Bởi vì ông ta không thể không thừa nhận Thân Công Báo quả thực rất có mưu lược. Diệt trừ Thân Công Báo giống như loại bỏ hàng trăm tỷ quân của Hoàng Thiên Quân, đó là một chuyện rất có lợi đối với phe mình.
“Thế sao?”
Thân Công Báo cười đáp lại: “Nếu cái giá thương vong mà hôm nay phe ta phải trả quá thảm trọng như lời ông nói, ta sẽ cân nhắc đến những lời ông vừa bảo, cho mình một con đường lui.”
Khương Tử Nha cũng mỉm cười: “Nếu ông đã nói vậy thì kế tiếp ta phải đáp lời thôi, tranh thủ thời gian khiến cho ông phải bỏ ra cái giá thương vong còn lớn hơn cả so với ngày hôm qua.”
“Được.”
Thân Công Báo trả lời: “Vậy ta chuẩn bị bố trí các bước tiếp theo, ông nhớ để mắt đến đấy nhé, đừng để bị ta làm hại.”
Nói đến đây, Thân Công Báo bắt đầu sắp xếp: “Sư tôn, mời đi đến phía sau quân địch. Côn Bằng lão tổ, xin hãy di chuyển tới cánh phải của đối phương.”
Thông Thiên Giáo Chủ và Côn Bằng lão tổ đồng ý, cả hai cùng nhau đi đến phía cánh phải của phe địch. Sau khi đến cánh phải, Côn Bằng lão tổ dừng lại, Thông Thiên Giáo Chủ thì tiếp tục đi vòng tới phía sau đối phương.
Khương Tử Nha nhanh chóng bố trí đội hình để ứng phó: “Sư tôn hãy đi cản Côn Bằng, đại sư bá mời xử lý Thông Thiên.”
Thái Thượng, Nguyên Thủy nói được, lần lượt chia ra đi về phía cánh phải và đằng sau.
Thân Công Báo tiếp tục triển khai: “Bệ hạ, xin hãy đi đến phía cánh trái của quân địch.”
Diệp Thiên lập tức đi tới cánh trái quân địch.
Khương Tử Nha nhíu mày, nhanh chóng nói: “Thiên Hà lão tổ, đạo sĩ Chuẩn Đề, đạo sĩ Tiếp Dẫn, Phục Hy đại đế, bốn người các ông trước tiên theo dõi Thái Nhất.”
“Được.”
Cả bốn người lập tức đi sang cánh trái.
“Haha!”
Thân Công Báo cười: “Khương Tử Nha. Ta bố trí như này, có phải đã làm suy yếu rất nhiều sức mạnh của bên ông rồi đúng không?”
Khương Tử Nha im lặng.
Không thể không thừa nhận rằng sự sắp xếp như này đã khiến sức mạnh của họ bị suy yếu đi không ít.
Nếu Thông Thiên sợ Thiên Thư thì phối hợp cùng Thái Nhất. Khi đó Thái Thượng và Thiên Hà đã đủ sức đối phó nhau, nếu phân tán ra, rõ ràng thực lực Thông Thiên không thể so với Thái Thượng, giờ chỉ cần né tránh sự tấn công của ông ta, mà bằng khả năng của Thông Thiên, né tránh công kích của Thiên Thư vẫn là có thể.
Ngày trước Thông Thiên ở trong Hoàng Thiên Quân, không thể không đứng ra chống đỡ sự tấn công tới từ Thiên Thư, một khi né tránh thì Hoàng Thiên Quân phía sau sẽ bị Thiên Thư công kích. Bây giờ phía sau không còn Hoàng Thiên Quân, Thông Thiên có thể thoải mái mà tránh né, hơn nữa Thái Thượng cũng không thể theo dõi ông ta mãi. Thế là ông ta có thể xông vào giữa đại quân, gây ra sự tàn phá khủng khiếp.
Tất nhiên, Thái Thượng cũng có thể lao vào giữa Hoàng Thiên Quân và mang đến sự hủy diệt kinh hoàng cho đội quân này.
Nhưng nếu như thế, cho dù lính của hai phe đều bị diệt sạch thì người chịu bất lợi vẫn là Thiên Đình.
Bởi vì Thái Nhất biết Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, một khi quân lính của hai phe đều bị diệt sạch, Thái Nhất có thể dựa vào Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, buộc Thái Thượng Nguyên Thủy phải rời khỏi núi Tu Di. Không rời đi thì sẽ bị vây trong sự hành hung thảm thiết của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết.
Mặc dù núi Tu Di có Tuyệt Tiên Trận, nhưng ông ta cũng không thể nắm chắc mình có thể chống chọi được một năm.
Cho nên không thể khiến toàn quân bị diệt sạch, phải đề phòng Thái Nhất, Thông Thiên và Côn Bằng, từ từ tiêu phí thời gian cùng bọn họ, như vậy mới là cách có lợi nhất cho phe mình.
Lúc này, Diệp Thiên, Côn Bằng và Thông Thiên đã phát động tấn công. Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thiên Hà và những người khác cũng tiến lên ngăn chặn sự công kích này.
Cao thủ hai bên bắt đầu giao chiến. Thân Công Báo để Diệp Chiến ra lệnh.
“Toàn quân nổ súng!”
Mệnh lệnh vừa ra, hỏa lực liền bắt đầu càn quét từ phía chính diện. Tuy rằng không thể đánh tới đại quân Thiên Đình, nhưng Hoàng Thiên Quân vẫn đang không ngừng chậm rãi tiến lên, hỏa lực cũng càng ngày càng gần đại quân Thiên Đình.
“Đại soái, ra lệnh phản công. Thử một chút xem hỏa lực của họ mạnh hay của chúng ta mạnh.” Khương Tử Nha nói.
Hạo Thiên Đại Đế lập tức ra lệnh: “Bắn!”
Đại quân Thiên Đình ra tay phản kích, tất cả thánh nhân cũng không nhàn rỗi, lần lượt tấn công Hoàng Thiên Quân.
Thông qua quan sát hỏa lực của hai bên, Hạo Thiên Đại Đế cười lớn: “Mặc dù Thiên Hà, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn và Phục Hy đều bị Thái Nhất thu hút, khiến hỏa lực của chúng ta bị yếu đi rất nhiều, nhưng tổng thể sức tấn công vẫn cao hơn bọn họ ít nhất một lượng sức mạnh tương đương với đại quân một trăm năm chục tỉ người. Chỉ cần bọn chúng bước vào phạm vi công kích của hỏa lực, một đợt tấn công là có thể khiến chúng thương vong hàng trăm tỉ, để xem bọn chúng làm thế nào để tiến vào, ha ha ha…”
Nhưng không ngờ, ngay lúc này, Tử Vi đại đế và Hậu Thổ Nương Nương đã bắt đầu chuẩn bị hành động!