Chàng rể trùng sinh - Chương 1152
Đọc truyện Chàng rể trùng sinh Chương 1152 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chàng rể trùng sinh – Chương 1152 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chàng rể trùng sinh – Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Lấy bốn vương triều kia làm bước đột phá!”
Thần Diệp Hy trả lời Diệp Thiên rất nghiêm túc.
“Ồ!”
Diệp Thiên cảm thấy hứng thú, hỏi: “Tại sao?”
Thần Diệp Hy nói: “Từ góc độ của thần thiếp, nếu anh giúp triều đại Kim Khoát mạnh nhất và chiến thắng bốn vương triều khác, thì triều đại Kim Khoát có thể không biết ơn ông xã. Họ sẽ nghĩ rằng sức mạnh và quốc lực của mình rất mạnh, không phải của chồng. Tín dụng, chưa kể đến việc dù có đánh thắng bốn bên cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng đến sức mạnh của cả hai bên, hiện năm vương triều có tổng quân số gần 40 nghìn tỷ. Sau cuộc chiến, ước tính rằng sẽ có không quá 20 nghìn tỷ quân.”
“Và để giúp đỡ bốn vương triều khác, bạn không cần phải tiêu diệt triều đại Kim Khoát, bạn chỉ cần chiến đấu chống lại và làm cho họ sợ hãi chồng bạn. Bốn vương triều khác đều sẽ biết ơn bạn. chồng. Khi chồng muốn mượn quân, nói Lên sẽ dễ dàng.”
“Đồng ý!”
Diệp Thiên trầm ngâm gật đầu: “Liên Tâm nói đúng. Thần Diệp Hy thật sự thông minh lanh lợi. Cô ấy xứng đáng là chị em tốt của Liên Tâm, không hổ là người vợ khiến anh an tâm nhất.
Thần Diệp Hy che miệng cười: “Chồng à, anh đừng khen em nữa. Chị Liên Tâm nói nếu phóng đại quá thì rất dễ béo nhưng em không muốn béo đâu.”
“Haha!”
Diệp Thiên thoải mái cười lớn.
“Đúng vậy.” Diệp Thiên như nghĩ ra điều gì đó, liền hỏi: “Nhưng triều đại Kim Võ và triều đại Kim Thánh trước đây có mâu thuẫn với anh. Khi biết thân phận của anh, bọn họ sẽ làm phản đánh anh hay không?”
“Chồng à, anh cùng hai triều đại này có mâu thuẫn gì?” Thần Diệp Hy hỏi.
Diệp Thiên lúng túng cười: “Hàng ngàn năm trước, anh đi du lịch tới Kim Hạ Tinh. Bởi vì có thực lực mạnh, y thuật giỏi, có thể luyện đan và luyện phù nên rất nhiều người ngưỡng mộ, đặc biệt là một số phụ nữ, giống những người hâm mộ ở trái đất, điên cuồng vì anh.”
“Trong số đó, triều đại Kim Võ và triều đại Kim Thánh đều có những công chúa chủ động hiến thân cho anh và yêu cầu anh làm phò mã nhưng anh đã từ chối. Họ đã nói với cha của họ là hoàng đế. Vì lý do này, cha của họ long nhan tức giận và sai một số cao thủ đến giết anh, bị anh giết rất nhiều cao thủ.”
“Hai vị hoàng đế càng khó chịu hơn và cử một đội quân lớn đến bao vây và đàn áp. Anh không thèm chơi với họ, vì vậy anh rời Kim Hạ Tinh và đến các tinh thần khác để tiếp tục cuộc hành trình của mình.”
Thần Diệp Hy cười khúc khích sau khi nghe điều này và nói: “Không ngờ hồi đó chồng em cũng rất lãng mạn”.
“Haizzz!” Diệp Thiên thở dài: “Đàn ông có thực lực, giống như hoa nở, ong ong, bướm, kiến,… chủ động tiến lên, đuổi cũng đuổi không được, chuyên môn đi ăn mật hoa, ăn no rồi mới đi. Nói ra anh cũng là một nạn nhân nha.”
Thần Diệp Hy lại nở nụ cười: “Có phải là giống như em lúc trước dính lấy anh, lúc đó nhất định muốn anh đem về làm thần tử?”
“Gần như thế này.” Diệp Thiên gật đầu.
Thần Diệp Hy cười nói: “Cũng may là có Đóa Đóa, nếu không anh cũng vỗ mông rời đi, không cần em nữa có đúng không?”
“Cũng may là có Đóa Đóa, nếu không có lẽ anh đã lỡ mất một người vợ tốt như vậy.” Diệp Thiên nhớ lại quá khứ trong lòng cũng chứa nhiều cảm xúc, không kìm được ôm chặt lấy Thần Diệp Hy.
Thần Diệp Hy cũng rất may mắn, cô dán chặt vào cơ thể Diệp Thiên hơn, nói: “Thật ra chồng à, với thân hình và dáng dấp này, trước đây anh không cần để lộ thân phận, cũng sẽ không gây ra phiền phức không cần thiết.”
“Triều đại Kim Võ và triều đại Kim Khoát là hai quốc gia láng giềng, trong bốn triều đại là quốc lực và quân sự mạnh nhất. Nếu triều đại Kim Khoát muốn gây chiến, nhất định sẽ đánh triều đại Kim Võ trước để làm ba triều đại còn lại hoảng sợ.”
“Vậy chồng của em có thể đi tham gia tuyển quân của triều đại Kim Võ, trước tiên nổi tiếng và lấy được tước vị tướng quân. Xem triều đại Kim Khoát có xuất quân hay không, nếu như trong vòng một hai năm là thời điểm xuất quân tốt nhất, nếu là không xuất quân, anh sẽ bày ra một chút thủ đoạn làm triều đại Kim Khoát xuất quân.”
“Cũng giống như ở Thiên Hoang vậy, ở Bắc Lương các người vợ bị đánh đập không có bất kỳ hành động nào, đợi cho đến khi người chồng không thể cầm cự được rồi mới hành động. Hiệu quả đạt được là họ đã xoay chuyển được tình thế, có thể bình tĩnh uy hiếp thế giới.
Diệp Thiên cẩn thận thưởng thức lời nhận xét của Thần Diệp Hy, cảm thấy rất hợp lý, không khỏi thở dài: “Với trí tuệ của Thần Diệp Hy, em có thể trở thành quân sư của anh được rồi.”
Thần Diệp Hy cười và nói “Em chỉ cảm thấy nhàm chán khi em ở trên trái đất, đọc nhiều sách cổ về binh pháp nhưng chỉ là lý thuyết mà thôi.”
Diệp Thiên cười và nói “Vậy bản tọa sẽ tiệp nhân chiến lược của Thần Diệp Hy và hành động theo những gì theo Thần Diệp Hy đã nói. Nó sẽ có hiệu quả rất tốt.”
“Em hy vọng sẽ có kết quả tốt.” Thần Diệp Hy mỉm cười.
Diệp Thiên quay ngang đè Thần Diệp Hy xuống: “Bản tọa lại cưng chiều em một chút?”
Thần Diệp Hy mím môi gật đầu, Diệp Thiên hôn lên.
……
Ngày hôm sau.
Thành phố Ninh Châu, Tụ Hiền Quán.
Quán này chiếm một diện tích khổng lồ, ít nhất cũng bằng hàng trăm sân bóng, có thể chứa cùng lúc năm triệu người.
Tại thời điểm này. Bên ngoài Tụ Hiền Quán có rất nhiều người.
“Hôm nay là ngày thứ năm mươi sáu diễn ra buổi tuyển chọn nhân tài nhập quân. Không biết có ai có thể đánh bại người trẻ tuổi này, người đã nắm giữ sàn đầu suốt 23 ngày là Quản Hải.”
“E rằng không có. Thực lực của Quản Hải quá mạnh, dưới 10 nghìn tuổi. Những người có thể tiến vào giai đoạn đầu của Thiên Huyền cảnh, nhìn toàn bộ Tử Hà Tinh 8 triệu tỷ người, không có cách nào để chọn ra một người trong một nghìn người.”
“Xem ra tước vị Bá Tước đã định sẵn là của Quản Hải rồi. Có lẽ vẫn còn có cơ hội làm Hầu tước!”
“……”
Trên đường đi đến Tụ Hiền Quán, tất cả các loại thảo luận đều được nghe thấy.
Tối qua khi Diệp Thiên ăn ở nhà trọ, hắn đã biết về quy tắc tuyển dụng từ một vài người dân địa phương.
Việc tuyển dụng được chia thành thế hệ trẻ tuổi và thế hệ lớn tuổi.
Những người dưới 100.000 tuổi có thể tham gia cuộc thi tuyển dụng cho thế hệ trẻ và những người trên 100.000 tuổi có thể tham gia cuộc thi tuyển dụng cho thế hệ lớn tuổi.
Ai muốn tham gia nhóm nào cũng được, còn hạn đăng ký. Những người tham gia tuyển mộ tập trung vào sàn đầu và chiến đấu theo cách riêng của mình, ai có thể đứng trên sàn đầu cuối cùng sẽ là đài chủ cảu ngày đó.
Người làm đài chủ, sẽ được phong làm Nam tước, nếu khiếu chiến liên tục với người thắng để giành đài chủ, nếu thành công sẽ được chức vị Tử tước, còn khiêu chiến không thành công thì có thể trở thành Nam tước.
Điểm danh hiệu: Huân tước, Nam tước, Tử tước, Bá tước, Hầu tước, Công tước, Vương tước. Bảy cấp độ.
Nam tước gia nhập quân đội và có thể là đội trưởng trong Tử Hà Tinh, đội trưởng có thể điều khiển 10 triệu quân.
Kết thúc một trăm ngày tuyển mộ, người đài chủ có thể cười đến cuối cùng sẽ được phong danh hiệu Bá tước, sau đó tham gia vào vòng chung kết với hơn một nghìn thành phố trong triều đại Kim Võ.
Có hơn một nghìn người thách đấu, mười người đứng đầu có thể được phong là người đầu tiên là nhất đẳng hầu, từ thứ hai đến thứ năm là nhị đẳng hầu, từ thứ năm đến thứ mười là tam đẳng hầu.
Nhất đẳng hầu là Quốc Hầu, nhị đẳng hầu là Châu Hầu, tam đẳng hầu là Quận Hầu. Cấp bậc khác nhau, khi tiến vào quân đội cũng đảm nhận chức vụ cũng có sự khác biệt rất lớn
Ở nhất đẳng hầu, có thể trở thành xa kỵ tướng quân, có thể chỉ huy 10 tỷ quân, nói chung, có thể là một Phiêu Kỵ Tướng Quân và chỉ huy hàng chục tỷ quân.
Người thách thức cuối cùng của những người lớn tuổi. Trực tiếp nhận danh hiệu tam đẳng hầu, toàn bộ đài chủ được phong công tước, có thể làm tướng quân chỉ huy hàng trăm tỷ quân.
Đây là những gì Diệp Thiên đã biết được.
Vì vậy, hắn đến để tham gia vào cuộc tuyển chọn. Hắn dự định tham gia thi đấu thế hệ trẻ, lấy được danh hiệu nhất đẳng hầu, hắn sẽ có thể chỉ huy mấy chục tỷ quân.
Sau đó, trên cơ sở hàng chục tỷ quân này, dạy họ binh pháp của Bắc Minh giáo, một ngày nào đó triều đại Kim Khoát sẽ tấn công triều đại Kim Võ. Khi triều đại Kim Võ không thể chịu đựng nổi, hắn sẽ chỉ huy hàng chục tỷ quân trong một chiến thắng lớn hơn một chọi năm, chắc chắn sẽ làm rung chuyển giới cầm quyền và phe đối lập, nổi tiếng khắp thế giới!
Chẳng bao lâu sau, Diệp Thiên, Thần Diệp Hy và Lâm Bá Thiên ba người, dẫn theo một con quái thú Xích Nhãn Kim Mao Hống thay đổi thành kim mao cẩu bước vào Tụ Hiền Quán.
Ở trung tâm của Tụ Hiền Quán, có hai sàn đầu khổng lồ, một trong số đó có kích thước bằng một sân bóng đá.
Tại thời điểm này, có ít nhất một trăm người đang đứng trên hai sàn đầu. Trên sàn đầu của thế hệ trẻ, những người đàn ông từ ba mươi tuổi đến năm mươi tuổi ở trái đát đang đứng, sàn đấu thế hệ già tất cả những người giống người năm mươi tuổi trở lên ở trái đất.
“Còn một tiếng rưỡi nữa mới bắt đầu thi đấu vòng hôm nay. Muốn tham gia nhóm thi đấu nào thì nhanh tay đăng ký. Lên sàn đấu thì nhất định phải đăng ký!”
Ở khoảng trống giữa hai sàn đầu, một ông già mặc quân phục đang đứng, nhìn xuống khán đài và hét lên.
“Ông Lâm, có muốn đi nhóm thế hệ già chơi không?” Diệp Thiên nhìn Lâm Bá Thiên hỏi.
“Tôi không đi được.” Lâm Bá Thiên gãi đầu: “Nếu thuộc hạ đoạt được quán quân toàn bộ triều đại, được phong làm công tước, tôn thượng chỉ là hầu tước, vậy chẳng phải là đè đầu cưỡi cổ tôn thượng sao.”
Diệp Thiên cười nói: “Không sao, ông tham gia của ông, tôi tham gia của tôi, từ nay về sau, tôi và ông không quen biết, nếu có thể làm công tước, không phải ông sẽ có trăm tỷ đại quân sao?”
“Đến lúc đó không lấy được quân lực sao. Ông cầm trăm tỷ quân, tôi cầm mấy chục tỷ quân. Cuối cùng cũng sẽ không bao giờ trở về tay không.”
“Haha!”
Lâm Bá Thiên cười và nói: “Được rồi, nếu tôn thượng đã nói như vậy, từ bây giờ trở đi, chúng ta sẽ chơi trò chơi của riêng mình.”
Diệp Thiên thuận miệng đáp lại.
“Vậy cũng đi đăng ký đi!”
Lâm Bá Thiên nhảy lên và tiến vào sàn đầu của nhóm thế hệ già.
“Thần Diệp Hy, có muốn chơi một chút không, vợ chồng chúng ta cùng làm đài chủ nhé?” Diệp Thiên cười hỏi.
Thần Diệp Hy cười tủm tỉm: “Đài chủ chỉ có một, vẫn là chồng làm đi. Em không muốn bị chồng đánh.”
Diệp Thiên nở nụ cười: “Quy tắc là chết, người là sống. Khi tất cả mọi người trong võ đài đều bị đánh tơi bời, anh và em ngày đêm chiến đấu không phân thắng bại, không phải là cùng làm đài chủ sao?”
Thần Diệp Hy che miệng cười, đáp một tiếng được.
Kết quả, Diệp Thiên đã nắm tay Thần Diệp Hy bay lên sàn đấu dưới ánh mắt của hàng triệu cặp mắt đang nhìn.
Trong vài giây ngắn ngủi đã gây ra một trận náo động cho tất cả mọi người!