Chàng rể đại gia - Chương 96
Đọc truyện Chàng rể đại gia Chương 96 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Chàng Rể Đại Gia Full – Chương 96 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 96: Bái sư?
Tô Vỹ thoáng do dự, nội tâm lập tức rơi vào sự đấu tranh lớn.
Cậu ta vẫn nhớ, trưởng bối trong nhà đã từng cảnh cáo rằng.
Ở bên ngoài có thể có chút hung hăng càn quấy, xảy ra chuyện, chỉ cần không phải là việc đại nghịch bất đạo, thần linh oán trách, thì gia tộc đều có thể dọn dẹp cho cậu.
Nhưng chỉ có một điểm là không được.
Đó là mạo phạm đến võ giả! ( người họ võ) Tô Vỹ không biết rốt cuộc như thế nào mới được.
tính là võ giả, gia tộc cũng không giải thích rõ với cậu.
Nhưng theo như cậu ta biết, một số nhân vật đang được gia tộc cung phụng, một thân công phu đều xuất thần nhập hóa, cũng chỉ mới tiếp xúc đến.
ngưỡng cửa của bậc võ giả, chưa hoàn toàn là võ giả chân chính.
Mà người trước mắt này, không lẽ cũng giống như ‘kia?
sự tồn tại của những nhân Tô Vỹ đột nhiên ngưng lại, nghiêm túc liếc nhìn Ngưu Xuyên.
* Tô đại thiếu gia làm sao thế? Sao lại không ra tay?”
*“ Đúng a, Tô đại thiếu gia, theo tôi thấy, tên này.
căn bản chỉ là kẻ giả mạo, căn bản không có công phu, vừa rồi do cậu khinh địch thôi!”
* Đúng thế, Tô đại thiếu gia, cậu là quán quân Taekwondo của thành phố Đông Hải, dạy dỗ hắn một bài học cho chúng tôi mở mang tầm mắt đi”
Nhưng trong mắt mọi người, Tô Vỹ hiện tại không lại ra tay, là vì đang đợi cơ hội , bọn họ không ngừng ‘gào to, cổ vũ tỉnh thần cho Tô Vỹ.
“ Đám ngu ngốc! Không lẽ không nhìn ra sao!”
Chỉ là không có ai biết, trong lòng Tô Vỹ lúc này sớm đã chửi thể những người này.
“ Nếu lão tử có thể đánh thắng hắn, còn cần các.
người ở đấy nói sao?”
Trong lòng Tô Vỹ uất ức, nhưng lại không tiện phát tiết ra trước mặt mọi người, chỉ đành cắn răng chịu đựng, lại một lần công kích Ngưu Xuyên.
Mặc dù Tô Vỹ lần này đã dùng toàn lực, tốc độ nhanh mạnh hơn so với trước đó.
Nhưng đúng tại lúc nắm đấm của cậu ta sắp đánh đến Ngưu Xuyên, Ngưu Xuyên lại né tránh, đồng thời một tay vặn chặt cổ tay của Tô Vỹ.
Lúc này, Ngưu Xuyên chỉ cần nhẹ nhàng xoay tay.
là có thể dễ dàng bẻ gãy cổ tay của Tô Vỹ.
* Xuyên tử, đến đây thôi!
Đúng lúc này, Chu Dương nhẹ giọng nói, biểu cảm thoải mái nhẹ nhõm.
Theo như anh nhận định, kiểu người như Tô Vỹ , chẳng qua cũng chỉ là công tử bột thôi.
Dẫu sao giữa hai bên cũng không có thù gì lớn, vì vậy chỉ cần giáo huấn đơn giản một chút là được, không cần ép nhau đến chỗ chết.
“ Vâng, anh Dương.”
Ngưu Xuyên nghe thấy lời của Chu Dương, khẽ đáp lại, rồi đẩy tay mạnh về phía trước, phản lại sức.
mạnh mà cú đánh của Tô Vỹ tạo ra.
Còn Tô Vỹ, lại một lần nữa giống như một quả đạn pháo trực tiếp bay ngược ra ngoài.
* Trời ạ, ngay cả Tô Vỹ cùng không phải đối thủ!”
* Đúng vậy, xem ra vừa rồi không phải là Tô đại thiếu gia nương tay mà căn bản không phải là đối thủ của người này”“
“ Người này rốt cuộc là ai a? Trong trường đại học Đông Hải, tôi từ trước đến giờ chưa từng nghe qua!”
“ Không biết, nhìn dáng vẻ này, không lẽ là tân sinh viên?
Mọi người kinh ngạc, liên tục lùi bước bắt đầu tỏ thái độ cảnh giác với Chu Dương và Ngưu Xuyên.
Chỉ là biểu hiện lúc nãy của Ngưu Xuyên khiến họ.
vô cùng kinh hãi.
# Điều này là không thể!”
“ Anh tuyệt đối không phải người thường!”
“ Anh là võ giả? Phải không?”
Đúng lúc này, Tô Vỹ được người khác dìu đứng lên, hai mắt tỏa sáng, che ngực xông đến trước mặt Ngưu Xuyên, kích động nói.
“ Võ giả? Đó là thứ gì?”
Thoáng cái, không chỉ Chu Dương và Ngưu Xuyên, ngay cả những người khác toàn bộ đều là vẻ mặt mông lung.
Bọn họ căn bản không biết võ giả mà Tô Vỹ đang.
nói đến rốt cuộc là thứ gì.
Không lẽ nói thực lực cường đại chính là võ giả?
Sự hoài nghỉ của Chu Dương và Ngưu Xuyên nhanh chóng được giải thích.
” Anh Dương, tôi cũng không biết cậu ta đang nói gì, từ trước đến nay tôi cũng chưa từng nghe qua võ giả”
Chu Dương nghe xong liển trầm mặc.
Lúc này, anh cảm thấy lời nói của Tô Vỹ, không hề giống nói dối hoặc đang hồ đồ.
Mà cậu ta thật sự phát hiện ra điều gì đó.
Chỉ là trong nhận thức của Chu Dương hoàn toàn không có khái niệm võ giả, căn bản là không hề biết đến.
Mặc dù Ngưu Xuyên phủ nhận, nhưng với biểu hiện của anh và Chu Dương, trong mắt Tô Vỹ thất chỉ là anh đang khiêm tốn.
“ Không sai, đây chính là võ giả!”
“ Cũng chỉ có võ giả mới có phong thái khiêm tốn như vậy!”
“ Những nhân vật được cung phụng kia thường nói, võ giả thường cải trang thành người bình thường, hòa nhập vào xã hội hiện đại, dưới tình huống bình.
thường, căn bản sẽ không hiện thân ra tay.”
* Bởi trong mắt các võ giả, trên thế giới này, đã không còn thứ dung tục nào có thể thu hút họ.”
Tô Vỹ trong khoảng thời gian ngắn nghĩ đến rất nhiều điều.
Càng nghĩ nụ cười trên khuôn mặt cậu ta càng rạng rỡ.
“ Bụpt”
“ụpt”
“ Sư phụ!”
Song ngay lúc mọi người còn đang nghĩ hoặc, Tô Vỹ lại làm một việc mà không ai nghĩ tới.
Chỉ thấy khuôn mặt đang kích động của Tô Vỹ, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Ngưu Xuyên, trên mặt đất vang dội dập tiếng cậu ta dập đầu.
Sau đó, một tiếng lớn gọi “ Sư phụ”, liền phát ra từ lồng ngực cậu ta.
Toàn bộ quá trình lưu loát liền mạch, Tô Vỹ căn bản không có bất kỳ tia do dự nào.
“ Tô đại thiếu gia! Cậu đang làm gì vậy?”
” Đúng a, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là đánh.
thẳng cậu thôi? Sao phải bái sư luôn * Đối phương không phải là một cao thủ tuyệt đình, mà chỉ có Tô thiếu nhận ra chứ?”
Mọi người thảo luận sôi nổi, không ai có đáp án chính xác.
Nhưng không còn nghỉ ngờ gì nữa, tại thời điểm này, ánh mắt tất cả mọi người đều kinh hoàng nhìn về.
phía Chu Dương và Ngưu Xuyên.
Có thể khiến Tô Vỹ trở nên dè dặt như vậy, nhất định không phải là người đơn giản.
Mà người có thể làm cho người không đơn giản cung kính mình, thì chắc chắn cũng là một lão đại.
Dáng vóc của Chu Dương vẫn rất trẻ tuổi, ngay cả khi cùng bọn họ đứng chung một chỗ, người khác nhìn vào có thể đều nghĩ rằng bọn họ là bạn học.
Nhưng trên thế giới này, trước giờ đều không dựa vào tuổi tác để phân định thực lực.
Những người này thường theo sau Tô Vỹ lăn lộn, điểm này thì không cần hoài nghỉ.
* Cậu làm gì thế?”
Ngưu Xuyên cũng bị dọa một trận trước hành động bất ngờ xảy ra này, vội vàng muốn đỡ Tô Vỹ dậy.
# Đại thần! Xin hãy thu nhận em làm đổ đệ!”
“Tô gia của em ở thành phố Đông Hải mặc dù không tính là gia tộc lớn mạnh nhất nhưng cũng thuộc loại hàng đầu.”
* Chỉ cần anh chấp nhận em làm đồ đệ, đại thần , anh muốn gì, Tô gia đều có thể đáp ứng!”
Tô Vỹ kích động nói, trực tiếp nhảy lên người Ngưu Xuyên, vươn tay, sống chết ôm chặt lấy đùi của.
Ngưu Xuyên.”
“ Cậu bỏ rai”
“ Anh Dương, đây…. tôi…”
Ngưu Xuyên chưa khi nào gặp phải chuyện như thế này, bị người khác ngăn lại ngay trước mặt nhiều người như vậy, ngang nhiên ôm chặt đùi, cậu ấy trong.
‘thoáng chốc. liền không biết phải giải quyết như thế nào.
Thế là một cách tự nhiên, Ngưu Xuyên quay sang.
nhìn Chu Dương với ánh mắt cầu cứu.
# Xuyên Tử, trước mắt đừng từ chối vội, tôi vẫn có vài việc cần hỏi cậu ta.”
Chu Dương nghĩ đi nghĩ lại, liển bảo Ngưu Xuyên không trực tiếp từ chối.
*“ Được!”
Ngưu Xuyên gật đầu đồng ý.
* Được rồi, cậu cũng đã nghe thấy anh Dương bảo tôi không từ chối cậu, vì vậy cậu đứng lên trước.
đi, ở nơi đông người, cậu lôi lôi kéo kéo còn ra thể.
thống gì nữa!”
Ngưu Xuyên nghiêm giọng trách cứ, trước tình huống Tô Vỹ không tình nguyện, anh đã cưỡng chế lôi cậu ta ra khỏi chân mình.
*“ Cậu muốn bái tôi làm sư, cũng không phải là không được, nhưng cũng không dễ dàng như vậy, tất cả đều phải xem thành ý của cậu.”