Cao thủ tu chân - Chương 2942
Đọc truyện Cao thủ tu chân Chương 2942 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 2942 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Còn Diệp Thiên vẫn không hề dừng lại, hai tay đột nhiên vung lên, tay trái là thức thứ nhất Đoạn Hồn của Tam Tuyệt Quyền, tay phải là thức thứ hai Phệ Thiên của Tam Tuyệt Quyền, hai tay cùng lúc đánh ra.
Hai luồng quyền kình giống như cuồng long lao ra khỏi biển cả, mang theo tiếng ngâm tức giận, tùy ý tàn phá bừa bãi giữa không trung, chia ra hai đòn đánh về phía Thiên Luân.
Thiên Luân cảm giác thấy gió bão điên cuồng ở trước người, nhưng cũng chỉ nhếch miệng cười khẩy, bỗng nhiên nâng tay lên, vung tay áo chém ra.
“Uỳnh!”
Dải năng lượng màu đen cắt ngang bầu trời bay ra, hóa thành một thủ ấn hắc ám, mang theo ma văn lượn lờ, trực tiếp đón nhận hai đòn Tam Tuyệt Quyền này của Diệp Thiên.
“Rầm rầm!”
Tiếng nổ vang dội truyền khắp đất trời, trong hư không không ngừng xuất hiện vết nứt không gian, lan tràn ra xung quanh, lực phản chấn mãnh liệt lần lượt tác động lên Diệp Thiên và Thiên Luân, khiến cơ thể hai người đều hơi rung nhẹ, lùi về phía sau nửa bước.
Diệp Thiên đang trong trạng thái căm giận cực độ, sức chiến đấu tất nhiên không phải nghi ngờ, nhưng Thiên Luân lại có thể đánh ngang tay, không hề bị lép vế với Diệp Thiên lúc này, có thể thấy được lần ma hóa này đã tăng thêm sức chiến đấu cực kỳ khủng bố cho Thiên Luân.
Nhưng Diệp Thiên đã không còn để ý đến những chuyện này, nhìn thấy Thiên Luân đỡ được công kích của mình, cậu lại khẽ rung cánh tay, chuẩn bị ra chiêu lần nữa.
Nhưng vào lúc này, Thiên Luân lại hóa quyền thành chưởng, vẽ nhẹ một cái lên hư không trước người, hư không trước người chợt hiện ra một con đường không gian ước chừng vài trượng.
“Diệp Thiên, niềm vui bất ngờ mà tôi chuẩn bị cho cậu không chỉ có vậy!”
“Đến thưởng thức ‘bữa tiệc’ cuối cùng này đi!”
Kèm theo tiếng nói của Thiên Luân, một bóng người dần dần hiện ra rõ ràng trong con đường không gian, chắn ngang giữa Diệp Thiên và Thiên Luân.
Toàn thân ông ta bị ma khí bao phủ, khuôn mặt bị ma khí ăn mòn lộ rõ dữ tợn yêu dị, móng tay ở hai tay vừa dài vừa sắc.
Ông ta vừa xuất hiện đã nhìn thẳng về phía Diệp Thiên, trong mắt lấp lóe hung ác, phát ra tín hiệu khát máu mà nguy hiểm.
Người này không phải là ai khác, chính là Thi Mạc mà mọi người đều cho rằng đã chết!
Diệp Thiên rơi vào trạng thái cực kỳ phẫn nộ, khoảnh khắc nhìn thấy Thi Mạc, trong mắt dần lấy lại một chút lý trí, nắm đấm vốn dĩ là chuẩn bị tung ra,cũng cứng rắn thu lại, động tác ngừng lại giữa không trung.
Mà Thi Mạc lại như đang nhìn con mồi, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm Diệp Thiên, ánh nhìn còn ẩn chứa tia lạnh lẽo, hoàn toàn không có sự ấm áp ngày trước.
“Diệp Lăng Thiên!”, Thiên Luân chắp tay đứng đó, vẻ mặt cực kỳ thoải mái.