Cao thủ tu chân - Chương 177
Đọc truyện Cao thủ tu chân Chương 177 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 177 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Đó là một loại chú ấn ác độc, năm xưa đã bị Chí Tôn của Thái Hư Cổ Long phong cấm”, Thái Hư Cổ Long chậm rãi lên tiếng, giọng nói có phần khó chịu: “Loại chú ấn này phân thành Chủ Chú và Tử Chú, Chủ Chú tồn tại trong cơ thể người thi triển thuật, còn Tử Chú tồn tại trong cơ thể người bị thi triển thuật. Một khi tử chú thâm nhập vào trong cơ thể thì có thể có được sức mạnh linh hồn và tinh nguyên của người bị tạo chú ấn, thông qua mối liên hệ giữa chú và chú hút tinh nguyên cũng như sức mạnh linh hồn truyền vào cơ thể của người thi triển chú”.
“Nghe thì giống với phân thân và bản thể phải không?”, Diệp Thành xoa cằm: “Chín phần phân thân hấp thu tinh nguyên đại địa sau đó truyền cho bản thể là ta”.
“Đúng”.
“Vậy thì không dễ ra tay rồi”, Diệp Thành cau mày, “có trời mới biết hắn tạo Tử Chú cho bao nhiêu người, giữa ta và hắn chắc chắn sẽ có một trận chiến xảy ra, có nghĩa là hắn có thể có được tinh nguyên từ cở thể của Tử Chú không ngừng bổ sung, sức mạnh linh hồn không bao giờ cạn kiệt”.
“Đây không phải là điều quan trọng nhất”, Thái Hư Cổ Long lại lên tiếng: “Sự ác độc của Thái Hư Cổ Long Chú nằm ở chỗ một khi người thi triển thuật là Chủ Chú chết đi thì người bị tạo chú ấn là Tử Chú cũng sẽ mất mạng”.
Nghe vậy, Diệp Thành liền cau chặt mày: “Nói vậy thì giết hắn sẽ khiến rất nhiều người phải chôn cùng hắn rồi?”
“Cho nên có thể nói Thái Hư Cổ Long ở Hằng Nhạc Tông rất ác độc, đến cả chú pháp phong cấm mà cũng dạy cho kí chủ, đây chính là sự bệnh hoạn đau lòng”.
“Làm sao để phá được chú ấn này?”, Diệp Thành vội hỏi, hắn không muốn vì giết Doãn Chí Bình mà khiến bao nhiêu người vô tội phải bỏ mạng.
“Rất dễ dàng, luyện hoá Chủ Chú trong cơ thể hắn là được”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng: “Nhớ kĩ, là luyện hoá chứ không phải huỷ hoại, đã là luyện hoá thì đương nhiên phải phong ấn hắn, nhưng đây không phải là việc mà một hay hai người có thể làm được, muốn phong ấn kí chủ với độ hoà hợp chín phần khó như lên trời vậy”.
“Đúng là đáng chết”, trong ánh mắt Diệp Thành hiện lên cái nhìn lạnh lùng, sát khí đằng đằng bao trùm cả biệt uyển khiến mỗi nhành cây ngọn cỏ đều kết thêm một lớp hàn băng.
Sát khí đột nhiên xuất hiện của Diệp Thành khiến cho ba nữ đệ tử kia run rẩy, “bịch” một tiếng, bọn họ quỳ phịch xuống đất, không dám thở mạnh.
Thấy vậy, Diệp Thành vội thu lại sát khí.
Haiz!
Diệp Thành thở dài, hắn tiến lên trước đỡ cả ba người dậy, “yên tâm ở lại đây, đừng chạy ra ngoài là được”.
Sự ôn hoà của Diệp Thành khiến cả ba người có phần ngỡ ngàng, đây là cảnh tượng hoàn toàn trái ngược với trong tưởng tượng của bọn họ. Bọn họ còn cho rằng điện chủ của phân điện này sẽ chà đạp bọn họ đến chết, thế nhưng cảnh tượng đó lại không hề xuất hiện.
Có điều bọn họ vẫn cảm thấy may mắn, may mắn vì gặp được Diệp Thành, nếu như gặp được những điện chủ khác thì e rằng không chỉ là bị làm ô nhục thôi đâu.