Cao thủ tu chân - Chương 1069
Đọc truyện Cao thủ tu chân Chương 1069 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1069 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Một ngày trước, Diệp Thiên từng nhận điện thoại của Lương Long Đình, cũng chính cuộc điện thoại đó đã khiến cậu không làm bất cứ việc gì khác, mà đến thẳng nhà họ Giang dự tiệc.
“Giờ các ông có dám nói lại lần nữa không?”.
Cậu đưa mắt nhìn đám người Giang Hải Thiên, khóe miệng lộ ra vẻ chế giễu.
“Việc này…”.
Ánh mắt của mấy người Giang Hải Thiên khựng lại, không thốt ra được câu nào.
Bọn họ biết rất rõ, một vị “Tướng Long Nhận” có trọng lượng thế nào đối với quân đội của Hoa Hạ, cho dù là bảy vị tướng bọn họ cùng đâm đơn khiếu nại, cũng không thể bằng được sự chống lưng của bốn vị đại tướng này.
Bọn họ chẳng cần phải nghĩ nhiều cũng biết, muốn bên phía quân đội tiến hành chế tài với Diệp Thiên, khả năng đã ít lại càng ít.
“Sao thế?”.
Năm vị đại tướng Lương Long Đình nghe vậy, lần lượt quay đầu lại nhìn.
Biểu cảm của mấy người Giang Hải Thiên và tướng Trần thay đổi hẳn, nhất thời không biết phải trả lời thế nào, cuối cùng vẫn là Giang Hải Thiên đánh liều, không phục nói: “Tướng Lương, tướng Vương, tôi thực sự không hiểu, Diệp Lăng Thiên có phẩm chất và năng lực gì, sao có thể trở thành Tướng Long Nhận được?”.
“Cậu ta ỷ mạnh làm càn, ba ngày trước đã đánh hai đứa cháu của tôi rơi xuống núi, khiến hai đứa cháu tôi bị gãy tứ chi, trong đó đứa cháu của tôi tên Giang Vân Thiển còn là trung tá, cậu ta tàn bạo như thế, sao có thể đảm nhiệm quan vụ trọng đại thế được?”.
“Ồ?”.
Lương Long Đình và Vương Hướng Hầu nhìn nhau không nói gì, rồi quay sang Diệp Thiên.
“Tướng Diệp, cậu có điều gì muốn nói không?”.
Chỉ nghe thấy Diệp Thiên cười nhẹ một tiếng.
“Giang Hải Thiên, ông chỉ nói tôi đánh trọng thương hai đứa cháu của ông, nhưng lại không nói xem tại sao tôi làm như thế?”.
“Ba ngày trước, thế hệ thứ ba nhà họ Giang các ông là Giang Vân Thâm đem người đến Tây Sơn, xông vào phòng thiền của mẹ tôi, còn muốn ngang nhiên cướp người đi, bị tôi ra tay ngăn cản, đánh ngã xuống núi!”.
“Sau đó, Giang Vân Thiển kéo người đến, muốn ném tôi xuống núi, cũng may tôi mạnh hơn một bậc, cuối cùng đã phản công được!”.
“Việc này có cần tôi giải thích cặn kẽ hơn không?”.
Giang Hải Thiên và Giang Vũ Dân nhìn nhau, bọn họ quá rõ về thói tác oai tác quái của Giang Vân Thâm rồi, nhưng lúc này không thể nào thừa nhận được, chỉ có thể cố đấm ăn xôi nói: “Diệp Lăng Thiên, đây là lời một phía từ cậu, ai có thể làm chứng? Chẳng qua là cậu bịa chuyện lừa người thôi!”.
“Vậy sao?”, Diệp Lăng Thiên không hề động đậy, cười nhạt nói: “Lúc đó có hai sinh viên nữ của Đại học Thủ đô ở đó, mẹ tôi ở đó, còn có cả mấy chục tên bảo vệ của nhà họ Giang các ông ở đó, có cần phải hỏi bọn họ hết một lượt để tìm hiểu sự tình không?”.
“Việc này…”, Giang Hải Thiên và Giang Vũ Dân hoàn toàn cứng họng, thấy phản ứng của bọn họ, đến cả mấy người tướng Trần cũng hơi run sợ, có phần muốn rút lui.
Lương Long Đình và Vương Hướng Hầu ánh mắt lạnh tanh, lúc này bỗng quát khẽ.
“Ông Giang, người nhà họ Giang các ông cũng to gan quá, dám ra tay với Tướng Long Nhận, tội danh mưu hại Tướng Long Nhận e là cả nhà họ Giang cộng lại cũng không gánh vác nổi nhỉ?”.