Bé con xuyên thành sủng muội của các lão đại - Chương 23
- Home
- Bé con xuyên thành sủng muội của các lão đại
- Chương 23 - Thì ra người không đáng tin cậy nhất chính là nhị ca!
Đọc truyện Bé con xuyên thành sủng muội của các lão đại Chương 23 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Bé Con Xuyên Thành Sủng Muội Của Các Lão Đại – Chương 23 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Bé Con Xuyên Thành Sủng Muội Của Các Lão Đại – Triều Lai Hựu Mộ Hầu mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Editor _ Beta: Hi Văn
Chương 23: Thì ra người không đáng tin cậy nhất chính là nhị ca!
______________________________
Nếu thật là Chu Tước tỷ tỷ khiến cho bọn họ đi đến nơi này mà nói, thì nàng ấy liền phạm sai lầm quá lớn rồi.
Thần cũng không được tự do, trừ bỏ lịch kiếp cùng công tác đi đến Nhân giới, mặt khác nếu tự ý đi vào Nhân giới, đảo loạn sinh hoạt của nhân loại đều là phạm vào quy tắc Thần giới.
Cũng giống như Chu Tước, dưới tình huống thần thú khác không hiểu rõ lại đưa người đó đi vào Nhân giới, hành vi đó càng là phạm vào điều cấm kỵ Thần giới.
Di Di ủ rũ cụp đầu ngồi ở trên sô pha nhỏ.
Cô đương nhiên sẽ không trách Chu Tước tỷ tỷ, chính là cô không có biện pháp ngăn cản Thiên Đạo trừng phạt.
Tiểu bát cũng ủ rũ.
Nếu Chu Tước bị trừng phạt, nó liền sẽ không được ăn đến trái cây ngon như vậy nữa.
Bỗng nhiên, tiểu bát đứng dậy nhìn về phía Di Di.
—— Di Di, ta chợt nghĩ vì sao lại đột nhiên lại xuất hiện nhân vật Trình Gia Thụ này!
Di Di dựt mình kinh sợ trước hành động đột ngột của tiểu bát, vội vàng vỗ về trái tim nhỏ của mình, không có tức giận chỉ tò mò hỏi:” Gia Thụ ca ca rốt cuộc là chuyện như thế nào nha”
—— có khả năng, hắn cũng là thần hay không?
Di Di tự hỏi một chút nhưng thực mau bác bỏ: “Như thế nào sẽ đâu, ta không cảm nhận được thần thức của Gia Thụ ca ca, ta ở thủy cung quán gặp được Nhất Thiển là cá tộc ta đều cảm nhận được nha, còn có xú Á Á kia ta cũng có thể cảm nhận được hơi thở của cô ta.”
—— bởi vì không có sự tồn tại của hắn ở trong sách nguyên bản, hắn đi vào nơi này trở thành một phần nhân vật, cho nên chúng ta cảm thụ không đến thần thức hắn, hoặc là ta lớn mật suy đoán một chút, hắn là Tổ Long, Tổ Long có thể che giấu thần thức.
“Giống như xác thật là vậy.”
Di Di gật gật đầu khẳng định phỏng đoán của tiểu bát, bất quá cô vẫn cảm thấy không có khả năng, nâng má nhìn về tiểu bát chớp chớp mắt: “Tiểu bát, ta vẫn luôn cho rằng Tổ Long là chỉ sống trong truyền thuyết. hắn đã rất lâu không xuất hiện ở Thần giới, hắn thật sự sẽ biến thành một cái đứa trẻ sao.”
Di Di giống như đang hỏi mười vạn câu hỏi vì sao.
Tiểu bát suy nghĩ nửa ngày mới toát ra một câu.
—— Tâm tư Tổ Long cũng không phải là thứ tiểu bối như ta có thể đoán mò.
Lắng nghe lời nói của nó.
Di Di nhảy xuống sô pha bế tiểu bát lên hỏi: “Ta đây vẫn xem hắn như Gia Thụ ca ca được không.”
Cô không muốn đem Gia Thụ ca ca coi thành Tổ Long, Tổ Long cũng thực là đáng sợ, khi còn nhỏ mụ mụ thường xuyên nói nếu cô không nghe lời liền sẽ bị Tổ Long ăn thịt, nhưng Gia Thụ ca ca thì rất tốt a, hắn sẽ không ăn Di Di đâu.
Vừa dứt lời, cửa phòng đã bị Thời Niên đẩy ra, hắn lặng lẽ thò cái đầu vào cảnh giác nhìn về Di Di, như là sợ Di Di bị người nào đó bắt cóc: “Cái gì Gia Thụ ca ca.”
“Chính là Gia Thụ ca ca nha.”
Di Di để tiểu bát xuống, bổ nhào vào trên người Thời Niên: “Ca ca ngươi như thế nào lại nghe lén em nói chuyện vậy”
Trước khi Thời Niên cất tiếng, giọng nói Thời Diễn đã vang lên từ phía sau: “Ta nói ngươi này, có thể đừng mới vừa trở về liền hận không thể 24 giờ đi theo đuôi của Di Di sao.”
Thời Niên không phục, quay đầu nhìn về phía Thời Diễn đang ngồi trên sô pha vẻ với mặt đứng đắn: ” Không phải ngươi là người để ta nghe xem Di Di cùng tiểu bát đang làm gì trong phòng sao”
“Làm sao ta có thể làm vậy chứ” Thời Diễn ho khan một tiếng, nhưng lại đột ngột đề cao âm lượng để che giấu nó.
Ở trên lầu Thời Tư Mộc từ trong phòng đi ra, đứng ở trên cầu thang nhìn hai em dưới lầu đùa giỡn đánh nhau, nâng lên ngón tay đặt ở bên miệng thở dài một tiếng: “Ta đang hội nghị video cùng các thành viên trong nhóm, nói nhỏ chút”
Thời Diễn cùng Thời Niên đồng thời biểu lộ ý OK.
——
Buổi sáng 10 giờ, Di Di từ trên giường bước xuống dưới nhìn đồng hồ trên tường phát ngốc.
Dựa theo giờ giấc ở đây, cô giống như đã muộn mất hai tiếng đồng hồ đi học rồi.
Di Di vội vàng mặc xong quần áo đi ra ngoài.
Trong phòng khách không có một bóng người, Di Di suy nghĩ một chút, lúc này đại ca hẳn đã đi làm, tam ca đi huấn luyện, ba ba đi mua đồ ăn, tiểu bát còn ngủ ở trên mặt đất.
Còn có nhị ca!
Di Di vội vàng chạy đến phòng Thời Niên trên lầu, giơ tay gõ cửa.
Mới đầu bên trong cũng không có âm thanh nào truyền đến, đang lúc Di Di chuẩn bị từ bỏ, bên trong mới truyền ra tiếng bước chân.
Cửa phòng bị mở ra, Thời Niên ngáp một cái cúi đầu cùng Di Di bốn mắt nhìn nhau.
Di Di chống nạnh hô to: “Nhị ca!!! Ngươi không đưa em đi nhà trẻ!”
Nguyên bản Thời Niên còn đang ở trạng thái nữa mê nửa tỉnh, bị Di Di rống một cái liền hoàn toàn thanh tỉnh lại, muốn xem thời gian lại phát hiện đồng hồ không có trên tay, hắn nhìn quanh một vòng không thấy được đồng hồ mới cúi đầu hỏi Di Di: “Ai…Di Di, hiện tại đã mấy giờ rồi?”
Di Di thở phì phì: “10 giờ, giữa trưa nhà trẻ lập tức đều phải ăn cơm rồi”
Di Di rốt cuộc biết sự khác nhau giữa ba anh em là gì.
Đại ca không chỉ sẽ đúng giờ gọi cô, hơn nữa có đôi khi còn sớm hơn, tam ca tuy rằng không có cách nào đúng giờ chính là cũng sẽ không quá muộn, chính là nhị ca sẽ ngủ luôn đến giữa trưa.
Thời Niên đứng suy nghĩ trong chốc lát, theo sau mới không vội không chậm nói: “Kia vừa lúc, để ca gọi điện thoại cho lão sư của em xin nghỉ phép, buổi chiều chúng ta sẽ đi tìm đạo diễn cùng nhà sản xuất “
Di Di vừa nghe đến không cần đi học đôi mắt đều sáng lên, tuy rằng nhà trẻ rất vui, nhưng cũng rất buồn chán, cô đi đến bên người Thời Niên tò mò hỏi: “Nhị ca, cái gì là đạo diễn cùng nhà sản xuất a.”
“Chính là…”
Thời Niên tự hỏi làm thế nào giải thích cho Di Di hiểu, suy nghĩ cả nửa ngày cũng không biết dùng từ gì để thay thế, may mà hắn cũng không nghĩ giải thích: “Chính là một đám thúc thúc a di tốt bụng”
Nói xong hắn từ tủ đầu giường lấy di động mở ra, lại hoảng sợ nhìn thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ trên điện thoại.
“Xong đời.” Thời Niên lập tức ngồi dậy.
Di Di nghiêng người đến bên cạnh Thời Niên nhìn vào chiếc di động, thấy đến mấy chục cuộc gọi nhỡ phía trên hơn phân nửa đều là của Thời Diễn, liền nháy mắt to nhìn về phía Thời Niên thọc đao: “Nhị ca, ngươi tiêu đời rồi.”
Thời Niên gọi lại cho Thời Diễn, mới vừa đặt vào bên tai, nơi đó liền truyền đến tiếng rống giận Thời Diễn: “Thời Niên ngươi đang làm cái quái gì vậy? Tại sao ngươi không đưa Di Di đi nhà trẻ? Ta giao cho ngươi chuyện này ngươi làm cũng không xong, còn dám không bắt điện thoại?”
Thời Niên sờ sờ tai vừa mới hứng chịu âm lượng pháo đạn đó, ủy khuất hề hề nói:” Ta ngủ quên mất”
Thời Diễn cũng không có vì ngữ khí ủy khuất hề hề của Thời Niên mà nguôi giận: “Ngươi ngủ quên vẫn còn nói lý? Ngươi hiện tại chính mình gọi điện thoại giải thích cho lão sư, ta bên này còn có việc cúp máy trước”
Thời Diễn nói xong liền cúp điện thoại.
Thời Niên nhún nhún vai, nhìn về phía Di Di than thở: “Đại ca của ngươi như thế nào lại như vậy.”
Di Di cảm thấy Thời Niên nói không được chính xác lắm, liền sửa lại cho đúng: “Nhị ca, tuy rằng đại ca chỉ so với ngươi sinh ra sớm hơn một phút, nhưng hắn cũng là đại ca ngươi nha.”
Thời Niên bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời thở dài: ” *Đến, lại thêm một tiểu Thời Diễn….”
Di Di bắt cánh tay Thời Niên lắc qua lắc lại nói: “Nhị ca, ngươi vẫn là nhanh chóng gọi điện thoại cho Đồng lão sư đi.”
“Hảo.”
Thời Niên mở WeChat ra liền nhận được số điện thoại Thời Diễn gửi qua, hắn sao chép số rồi gọi đi, đầu dây bên kia thực mau truyền đến giọng nói của Đồng lão sư:” Uy! Xin chào”
Thời Niên nhìn Di Di rồi nói: ” Chào cô, tôi là ca của Di Di, tôi muốn xin nghỉ phép cho con bé”
Đồng An Nhiên chần chờ một chút rồi mới hỏi: “Anh là… Thời Diễn tiên sinh sao? Số điện thoại này tôi không có lưu “
Thời Niên: “Không phải, tôi cũng là anh trai cô bé, tên thì không tiện nói, cô nếu không yên tâm có thể gọi Trừng Trừng tới nghe giọng tôi một chút xem đây có phải là giọng nói của nhị ca hắn hay không “
“Không vấn đề gì, kia xin hỏi nguyên nhân xin nghỉ của cô bé là gì” Đồng An Nhiên đã biết qua tình huống gia đình của Di Di, cô bé xác thật có tới ba vị ca ca, nhưng vì để an toàn, cô vẫn là gửi một cái tin nhắn qua wechat cho Thời Diễn để xác nhận.
“Tôi có việc phải dẫn theo Di Di, một vấn đề riêng tư”
Thời Niên đem ba chữ nói thật nghiêm trọng, vì sợ Đồng lão sư quá mức nhiệt tình truy hỏi xuống vấn đề.
Cũng may là Đồng lão sư nghe hiểu ý tứ trong lời nói Thời Niên: ” Vậy được rồi”
Thời Niên tắt điện thoại thở phào nhẹ nhõm thật lâu, vấn đề đều đã được giải quyết ổn thỏa, sau hắn đứng lên kéo lấy tay Di Di: “Đi thôi Di Di, ca ca dẫn em đi ăn một bữa tiệc lớn “
” Tuyệt quá!!!”
Thời Niên nhanh chóng thu dọn đồ đạc, bước ra khỏi phòng thì thấy Di Di đang ngồi trên ghế sofa cùng tiểu bát đang nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng quần áo trên người vẫn chưa thay.
“Di Di, em thay quần áo đi” Hắn một bên vừa nói chuyện cùng Di Di, vừa đi đến phòng vệ sinh chuẩn bị tạo hình cho chính mình.
Di Di vẻ mặt ủy khuất nói: ” Nhưng nhị ca, ngày thường đều là ba ba, đại ca cùng tam ca thay quần áo cho em nha.”
“A phải không.” Thời Niên đặt keo xịt tóc trong tay xuống, đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn quần áo của Di Di trong phòng khách, cầm lên rồi đi đến bên người con bé, khoa tay múa chân một hồi, nhanh chóng cho cô tròng vào.
Di Di cúi đầu nhìn quần của mình: “…… Nhị ca, quần ngược rồi.”
Thời Niên chầu này thao tác mãnh như hổ, vừa thấy quần mặc ngược.
Di Di bất đắc dĩ, Di Di muốn thở dài.
Cô như thế nào đột nhiên cảm thấy không muốn cùng nhị ca đi ra ngoài chơi cùng nhau đâu.
“Thật đúng là vậy ” Thời Niên đem quần Di Di cởi ra, mặc lại.
Di Di hiện tại cuối cùng đã biết.
Trong nhà chân chính không đáng tin cậy chính là nhị ca!
——
Thời Niên cùng Di Di ăn cơm nước xong liền đi vào một tòa cao ốc
Di Di đứng trong thang máy nắm tay Thời Niên, nghĩ đến tòa nhà cao tầng mình vừa nhìn thấy từ lúc trong xe, tò mò hỏi: “Nhị ca, nơi này cùng công ty đại ca thật giống nhau. Chúng ta đi gặp đại ca sao?” “
Thời Niên cuối người bế Di Di lên: “Chúng ta không đi tìm đại ca.”
Di Di ôm chặt Thời Niên: “Đúng nga, chúng ta là đang đi tìm đạo thúc thúc cùng sản thúc thúc, nhưng mà nhị ca, tên của bọn họ thật kỳ quái quá.”
Đạo diễn… Đạo thúc thúc… Nhà sản xuất… Sản thúc thúc…?
Kêu tên như vậy mà có thể không kỳ quái sao.
“Ha ha ha Di Di em cũng quá thần kỳ rồi.” Thời Niên bị Di Di chọc cho bật cười, thẳng cho đến lúc thang máy mở cửa mới phục hồi lại tinh thần.
Người đại diện Lý Dục cùng trợ lý Tiểu Mang đang đứng ở cửa thang máy chờ hắn, vừa thấy hắn ra vội vàng đón đi lên.
” Tiểu tổ tông của tôi ơi, buổi sáng điện thoại cậu thì không nghe, nhắn tin cũng không thấy trả lời. Nếu không phải vừa rồi cậu nhắn tin cho tôi, tôi còn tưởng rằng cậu đây là muốn đẩy chương trình tổng nghệ này cho tôi rồi nháo trốn đi đó!”
Thời Niên lấy một tay che lại lỗ tai của Di Di: “Di Di ngoan, Di Di đừng nghe những lời nói vô nghĩa của vị thúc thúc này”
eyJpdiI6IksrUzM5dW85N01Dc0tQejByV1pTMEE9PSIsInZhbHVlIjoiY0llN0VnaEo0Zk1YaGhrZklVcXhOKzVyU01rY3R3ZWRaelwvRHBvWk44WW5OVVptWkptRTgxR1YzdlhWaHdYSmFyUnliSlpXT1hqcnh5eVo4aFwvMHZudz09IiwibWFjIjoiMjkwMWFiNjE3MGRhY2ZjYWM1ZDhiZWM4YWFiN2Q1NjgzYWJlYWE4NmZiNmZiYWJhODE1YzYzODE4YzYwYjBiNCJ9eyJpdiI6ImhoSXpkY2NyMWsyREFZanBaOHBCbHc9PSIsInZhbHVlIjoiWnY3V2xzdGV4TTVjMHhyRHJ0bkExMlhkaXZwSXQ4YWJtZ2x5Y0FOa2xKUVVtaGt5ZXpKWXM1Y1BxYWxCR1lkeDRxcUloTDVwVFFpMTV5clByUm10bWZJM1wvWVdrTHp5RkIyVjU5U0FRdXZDVGRXcHZwZEtUdzZFbzltS2h2eVp5T2FTd0JrZis0N3ZJeHdiRFJ5cTdCclo1Rm50KzZSYmZ1TlFTdk5uR2thND0iLCJtYWMiOiI4OTI1MTU0ODBlYTEwM2M3YzNkNGI2NGRmYzlhNDQwOTZiMmI1NmVjYmM1M2M0NTcwMDcyNDYzMzNhOTA1ZDZmIn0=eyJpdiI6InhTMG81WVVFdGNVNlQ3am5oWmNmS0E9PSIsInZhbHVlIjoiNDQ0QVczcWp1OWIzNG5RbVNueHBtdXFSejlUZjlsd3VDQjd2K3FodTc1XC9Tcmd6K1ZaWjJrN3haaDYzeFl3UTlEQ01nMDR4OThycXhuUDBoSGtKSGxxNHo3NVByUFBWc2NaXC9vWW1QTFwvRjREVThcL053WTJkZjJSZVRiNlhBY1dOc1ZpOFl1QU45V01lQlRrdXpcL3R1dFBkamRlK3NDc3RoNVVZZFhxOGt4QnN3ZWhPSCt4R3FVdlZieEFIOXJ0a3dUeHdFWFZCYWZuSFFFWGFFNFVHM3k2T0xZM2hRZFFnOFJEV3hSNktqYWZnNVdiazlQc29kdXZLcUZ6OXZEbXN3MDBHcFlaWGkrd2cwSTAxa1ZmYW50dWYxNEU3cm1aSFZPdGxTcDFNeHMyQll6UHp3ajJlOWlkTVFMaFQ2UDdTRlc5TTliVzZkTGdJNTVoSlwvaVVcL2lkeGNiUXBuVVpSbW9YenF0b2I5bHdoVm5SXC84NWUya1FwWnp4a3EybkFXRlpndmgwNFZUU20zSEdQNjZVOFVoMFhsNm14WVg2NytDZlAxNlwvdkRcL2FLWUVVTU9uSUt4UnJ1VW1FWCtzN01HaUZrV2szcUhTM1k4YVh5THBHSUs3XC9oTUxGZHVCU0ZOSTRoSEZcL0lEN2F1T09nVVB2WkxTUHpmQzZDQ2dCWUVScDZxYUF0Um9nOHZHNVVBVmg3bVp5QTFWeDhuYWpUUjNTSU5IaXB5T0huc1pBPSIsIm1hYyI6IjJmNGM2ZjY3ZGM5MzI1NTMzMzU5ZjVjZjQ1MGRhYmJkMzI3NDViZmYyYjJjNDAwMmZiMWJiYjcxMDkzOTJkOTgifQ==eyJpdiI6ImJuM1BjV3Fwc2dhSW9rcTBxNU9zeFE9PSIsInZhbHVlIjoid0pWUWRRdDFTdzFTSFc5WFhIZzFMSlZxU3RtVU1WVFV4Q2VuTmRxS01HdnI2aTFxczFzNHduNXEzV1dnZmVnbG1nWHBtdG1lZEpvUlF5XC91blVqQVpMcitMcHRhdDhqeVdQT3RlNnIxVklJSUNkN3NwY2NjZUROUVd5TWpqVzdJY214Nm1NVVFTemM4TnJaUkJ4N3ZHSEpNM2ZjTHEyOXNZdDFsSDQ1ZmpYa2VGWlRMOFpDZnRLVUoxWHlYZ3dlYW9OU3k0WnB6TmdPRlZZSWYzTFdZK1dSN1ptNjNacUZEcldnR3JrQkN3SGVVUFhOTUdrbFlDRStNeHRPTVZJSXUwQk1FSVR5b050K2RRTGxRcEVMampsNnE3dTZXYzFTWjJ6MjVWckdYbjE5WWg3V291SHROUFBwOWh0b2NqMjFERURcL2lHcVJCdHI4ZUlRRGNtN29FUkE9PSIsIm1hYyI6ImNhNzAyMjEwZTkxNjEyZTg2Mjc1MTc2ODNmYzAxZTgzNmI0N2U5ZGNlMWYyMTlkNmY4Y2RmYjEzM2U1ZWU2NjQifQ==eyJpdiI6IkJ2bFB6OFlmVkI5YWdWdUk5Y3J6QlE9PSIsInZhbHVlIjoibXFpNlJQTmlmTTI2UG1vUU5ObjludXRGd0M2c1pVU1R1VWw5VXBSYWhDNzdlc0poWGtJbGtzaTRUM3pBNDJwYnVVYmVpYklvYng0UkdpNWg2OWtNM1R4NFI4R3lsMHFVbElJQWNmVytcL1BSRWlGVWMzamU3YnN3SmtjNVNwWVRYMEVlVjhHNVwvVkk0TDBqNzluazI2ZlhmRDRGQW9odEhOaGlDdWlXdE5ZMGxuaDlGcEdocFlvY1JWbmE4R1JJTEo2Y1VrSmVGUzBiZkNUc2E5WGpwWUllQzBmdWJ1ZmhIQkFIN2xQdW4waXA4ampIWHBGTTdWZlNIekNcL3dLdzZoTXVtVGd0UE1VVFF0SEhyb0p3R0dhVXpVTjk3aFROTUxmemV0R2lOVjJJbEdDcjJBR3o3VjZvWDc1VGRZSElMb1d4WnNKZ2NiVVdaR3FQbHJKanl5KzllSjFta1pVUXhjTDBiNkJGTk5HWE5VPSIsIm1hYyI6ImM2MjcxNjY0ZTBiZDUyODFmMzk1NWViNjYyYmIxMGY2ZGVjODAxMjQzN2U2ZWQwNjgwNWQzZmVkMDc5YjRlNjAifQ==eyJpdiI6IkxRNDE4VHVxY0F4QXFUeXFcLzExVEJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRocmtwV09ncnpaOWd4N3dFZmVxenFUWUV1MW1XVzQzTE5xTktaUStIZVhJeElGY05CZnVcL1BQVENHZ28wT015aW1ZaUFsdU01RkJnbkdSdUc4d2g0UlQxS1NkNlUrOHFyVVJ4VVI0SUZ2VU12UVNrMXRicUkxMkZNeGExSUtSXC82dmhZOHpxaHVtbEVEdGVlY1BBeGlRTVNZZng2blBFcWVFS3JSV3duS2kzNHNKdkNiclpKemNGdDVNSEdpR1NWeXE0cTVVZ1wvdVFOcVV4bytCd2g3Mmp5WURoS21PVXZqcjc3bEFVV002MjNYNGJnUnpIWWZaZ0g5XC9iRzlUUTloVWhsYmk5Z29TV1JDd3JPVnZFOTdzczNDaHZ3TFg2WTQyblwvdHJaSkUwSVYzTjgxRGZDY3Q1SDhxN2gwNG01QUFaZUlOeURLMWFHQlBxbEE0RFl5OXZyZVJTVGQ5UmwySkJpYVFkKzZzMXd2SVExYnJZTUdIeWxwUXpTdUFVSVNuN25VOWd5cHh6N1VrMXIzQWN4aW42ejliWGZRZkFGcjVyRDJmelZlV3lxNnNTNkhWMmZzbkdGN1A2eEZqR2FqSCIsIm1hYyI6IjgxMzgxNjIxYjhiYzlkMTgzOThkMTFmMTA2ZDQ3MTA4YWQwMzg3MTIwYWJmNjRmMjg5ODFlNTBmYzYwYTI1MTQifQ==eyJpdiI6IktrRmQ1WGVhZ3VmTkRGUHFteTh0aHc9PSIsInZhbHVlIjoicEJxOUNUcGJcL1wvbG54bGZYMlRramt5cHZtbWdtbVdNZ3dXcUdQUWQyY1R2QWZia1FUYjBra0M0YTBKS25jTFk4XC8wNSs5cDhGZlwvckFTSTdnMER4MXpmdHpGQWlVc0RjakpPVjJjNU5FY2NQNXlybEQzUWxcL2NEcEJqYU51NmZydGpIdm9GS0lETVZjWFhnd0xPZ3BUenNmY1NodWRWTVhTWjNiT2lTZFk4UUFvTjlKV252b1N5NEZQUkVNdFFSeFBNSmZlbzA5Wm15S0pPWmYrNEVDU1B5Vzd1cGpvSEZ5c1ZUSGVGVDU1WFNRK1hYWUxmN05cLzI0SWZWK2hnQmZVOUtTRStlck1VWFNBc2NxVHFHZkhVc0ZhNW4zMmU5U1pySjZXK0I5QjRlTjlIQlBNRjdsNG5GamM3dFp0MVJTWjRnZTY3NWJHM3M0ajkwWmtEbGxYOEhRPT0iLCJtYWMiOiJjZTAwOWY2MGQxMjg3YjAyNGQ3NjMwMmI1ZDBmNzMzMDMzZTJhZDA0NTBiZDM4MGExY2VlMzQzN2M4OTdiOTI3In0=eyJpdiI6IjBWSlFhTHJcL0NGVURVcTVJb3RSdHVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InBtcHVRVElYcDQ4M2IrSnora0tIcUZ4SElVQUpoREF6bkRsdE51VlVqM3NaNU03NjdcL2dnZkgxV2pXeXJSbE5kOTdaYmF0ck1nMVRPQzd2dFlJNUo0aU5OemxUamFIT0czak1va3QxWUJsTjJWbnBRM2F6a0piSnkrSjFmUmVPQW5vNEZZOTVQVzhDTHh2b1JwNzZOWnd4VGQ0dzBNMEJFazlUWG5SOUx2SlNEamNITXdVOWxibkRNTCs2SkxUTXdkUUVjR3A1ZjBXOGRFdFkrWWl5amJ6dmwwMjZ1eVNXN1lpajhPUFRIMXNGUm9Pb2FEXC8rdG94N3oyaU1vUzVOcVJDcDkzZXZaSjNvWWZNZjNHWW96akE9PSIsIm1hYyI6IjY5MjIwMzU3OGUyZDFiNDIwOTMzMmNjNmQ1YTAzZTk5YmM3YjUzOTBhYmY5NDAxNGM2YTFhMDBjMjc5MmJiMGMifQ==eyJpdiI6Ik95NGMzQXgyM3d3Q2FOYmRaUERiTlE9PSIsInZhbHVlIjoidm5SckttKzRteTF5bGU2TjVNTEt0bUh1UUp6RFlrZ29cL2hcLzFVbXhRREZiMnluazVJQ1wvVmVONDBRdVNGS0Yxb2pRS2VTS252T2hXcThVNVlaSmhHT0lVcGZRMmV4MisrbmZLT2N0dlM2d0U9IiwibWFjIjoiZDY3NWYwODZhNzQ3NmY5YzM0YjdkMTE0N2IxNDYxYTA3MTQ4ZWY0NzI4ZmVjMWJmNTFlMDZkMTViNjM2N2I0ZSJ9eyJpdiI6IkJ5dDU1czdaMSs3c1RNMlN3NElwdkE9PSIsInZhbHVlIjoib1BxT1JuYzNxM3ZEbmlVcGdaYTh6K3R6dmpuNnl2cGRveUw4WEhwTFNVVU54WVZXeVQ0YTc3RUk1RjBpc212cm5Qa2poeGptSXI0SUtjcEZXSVJsNUE9PSIsIm1hYyI6IjZkODQ0NzVlZjk4ZDQ0ZTYzNmMxNGI2YWE4ZDJkODExNTQxMDgxMjBjODhmYjczYzZkMmYxMzNmZGIxMTMwYWIifQ==