[Dịch] Nữ Chủ Bàn Tay Vàng Mang Hạnh Phúc - 125
Đọc truyện [Dịch] Nữ Chủ Bàn Tay Vàng Mang Hạnh Phúc 125 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
“Mày làm cái gì mà trừng mắt nhìn em trai mày như thế, còn muốn đánh người? Không muốn ăn thì đừng ăn, còn có thể tiết kiệm một ít lương thực!” Triệu Hồng Diệp mắng Tiền Dung Nhi: “Lão nương bị trặc chân không thể đi ra ngoài làm việc, còn phải nuôi một đám các người, có những thứ này trong lòng liền trộm vui đi, lại không để các người bị đói!”
Là không có đói, nhưng ăn không đủ no cũng là sự thật ah. Tiền Dung Nhi thu hồi ánh mắt trừng về phía Tiền Nguyên Bảo, cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hai người Tiền Hữu Kim cùng Tiền Hải, đang cắm đầu ăn uống vui vẻ, không chút nào để chuyện xảy ra trên bàn ăn vào trong lòng, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ thấy chuyện như vậy xảy ra.
Thời gian ăn một bữa cơm rất nhanh liền trôi qua, hai cha con lười biếng Tiền Hữu Kim và Tiền Hải đi ra ngoài, chuẩn bị đi xuống ruộng trộm lười biếng. Mà lúc này, mấy đứa nhỏ muốn đi học của nhà họ Chiêu hi hi ha ha đi qua cửa nhà họ Tiền, Vân Nga nhìn thấy biểu tình hâm mộ trên mặt con gái lớn, nghĩ đến tối hôm qua con gái lớn nói với bà ta rằng con bé muốn được đi học, thế là bà ta lấy hết dũng khí, lắp bắp đi tới bên cạnh Triệu Hồng Diệp.
“Mẹ… Giai Uyển năm nay cũng đã tám tuổi rồi, có thể đi học, năm nay chúng ta đưa con bé đến trường tiểu học trong thôn được không ạ?”
Ở chỗ bọn họ cũng không có tiêu chuẩn nghiêm ngặt gì đối với yêu cầu độ tuổi đi học tiểu học, độ tuổi đi học trung bình là bảy tuổi, thậm chí là sáu tuổi cũng có thể đi học nếu như là tháng sinh sớm. Chiêu Nguyện cách vách chính là như thế, rõ ràng cũng giống như con gái Giai Uyển của bà ta mới tám tuổi, nhưng đã học lớp ba rồi. Mà con gái của bà ta, hai năm trước bởi vì mẹ chồng bà ta muốn giữ con bé ở nhà trông đám trẻ con, không cho con bé đi học, làm Tiền Giai Uyển bị chậm trễ mấy năm.
Tiền Giai Uyển ở một bên nghe được mẹ mình nói với bà nội như vậy, cũng không khỏi chờ mong, đôi mắt thật cẩn thận nhìn về phía Triệu Hồng Diệp, hy vọng nghe được lời đồng ý từ trong miệng bà ta.
Tuy nhiên…
Triệu Hồng Diệp vừa nghe con dâu nói muốn cho nha đầu trong nhà đi học, cả người lập tức nổ tung: “Đưa cái rắm! Con coi tiền của mẹ là từ trên trời rơi xuống sao? Con gái đọc sách làm gì, cứ thành thật ngốc ở nhà đi, chờ đến tuổi thì gả ra ngoài, tiền lễ vật lấy được thì để lại cho Nguyên Bảo cưới vợ dùng. Tiền Giai Uyển, mày tới đây cho tao, có phải mày nói với mẹ mày là mày muốn được đi học hay không, thế mày nói tao nghe xem, học hành có thể làm cơm ăn sao? Hả?!”
Triệu Hồng Diệp một chút cũng không che dấu sự an bài của mình đối với cháu gái, phảng phất như ở trong lòng bà ta, cháu gái lớn Tiền Giai Uyển này cũng không phải là người, mà là hàng hóa có thể đổi lấy lợi ích.
Tiền Giai Uyển nghe Triệu Hồng Diệp tức giận mắng, trái tim chậm rãi chìm xuống, khi nghe thấy Triệu Hồng Diệp bảo cô ta đi qua nói chuyện, mặt lập tức trắng bệch. Cô ta run rẩy đi qua, nước mắt rơi xuống, khóc năn nỉ: “Bà ơi, cháu muốn được đi học. Cháu nghe mọi người nói, chỉ có đi học, học hỏi kiến thức, thì lớn lên mới có thể đi vào nhà máy làm công nhân, mà chỉ có làm công nhân thì cháu mới có thể kiếm được rất nhiều tiền, nếu như vậy thì sau này cháu nhất định sẽ hiếu thảo với bà!”
Triệu Hồng Diệp một chút cũng không bị lời nói của Tiền Giai Uyển dụ dỗ, bà ta hừ một tiếng: “A, đó cũng là người thông minh mới có thể học được, mày ngốc nghếch như thế, đến trường học cũng là lãng phí tiền bạc. Hơn nữa, chờ đến lúc mày có thể kiếm tiền thì mày đã sớm gả ra ngoài, còn muốn hiếu kính tao, cũng không xem mẹ chồng tương lai của mày có nguyện ý hay không. Tao cũng không muốn để tiền trong nhà tiêu xài ra ngoài! Chuyện học hành này, mày nghĩ cũng đừng nghĩ, tao tuyệt đối sẽ không đáp ứng!”
Sắc mặt Tiền Giai Uyển trắng bệch như tờ giấy trắng, biết chuyện này không còn đường xoay xở, cô ta bụm mặt khóc ô ô chạy ra ngoài.
“…” Tiền Dung Nhi ở một bên nhìn, trái tim cũng chìm xuống theo. Bà già Triệu Hồng Diệp này, tư tưởng còn bảo thủ hơn nhiều, ghê tởm hơn nhiều so với những gì cô ta đã nghĩ.
Sẽ không phải là, chờ đến lúc đó cô ta đến tuổi đi học, cũng không được đi học đi?
Cái này là không thể được, cô ta tốt xấu gì cũng là nữ sinh trung học đến từ thế kỷ 21, kiến thức mà cô ta nắm giữ trong đầu có thể so với những người ở niên đại này nhiều hơn rất nhiều, cô ta mà không thể đi học thì quá lãng phí! Đến lúc đó cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp để Triệu Hồng Diệp đồng ý cho cô ta đi học mới được.
Nhìn thấy Tiền Giai Uyển một lời không hợp liền chạy đi, Triệu Hồng Diệp không quá vui vẻ, lại hùng hùng hổ hổ nói vài câu, còn dùng gậy chống trong tay đánh Vân Nga một chút, bảo bà ta nhanh chóng đi làm, đừng suốt ngày nghĩ đến những chuyện lung tung khác.